Một lúc , Phương Bách Xuyên cũng đến. Triệu Sứ đánh giá  hình của   từ  xuống  một lượt,  khỏi cảm thán: Không hổ là đàn ông của nữ chính,  hình đều đỉnh hết!
Phương Bách Xuyên thấy Triệu Sứ đang  trong phòng khách chống cằm  về phía .
Cậu   tới, hỏi cô: "Cậu đang   ?"
" ." Triệu Sứ bình tĩnh : "Nhìn cơ bụng của . Ừm! Rất ."
Triệu Sứ cho rằng Phương Bách Xuyên  xong câu  sẽ  cô là con gái mà   giữ ý tứ,    hổ các kiểu, kết quả   chỉ chống tay lên bàn, cúi  xuống  cô, : "Vậy    sờ một chút ?"
"Hả?" Triệu Sứ kinh ngạc trừng to mắt   .
Cô thừa nhận,  đôi khi Phương Bách Xuyên còn thần kinh hơn cả cô.
Cô vốn tưởng rằng Phương Bách Xuyên chỉ đang  đùa,  trêu cô chơi,  ngờ     thật.
Phương Bách Xuyên   đây  từng  ai khen cơ bụng của   , Triệu Sứ là  đầu tiên khen, cho nên    thể ban ân huệ cho cô, để cô sờ một chút, cảm nhận cảm giác chân thực.
Triệu Sứ thầm nghĩ, của hời thế   chiếm thì phí.
Ngay khi cô giơ tay định sờ lên,  lưng bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm rung trời lở đất: "Triệu Sứ, cô đang  gì ?!"
Lúc đó cô chỉ kịp cảm thấy  một luồng gió mạnh thổi qua mặt, ngay  đó cổ tay lập tức  nắm chặt, lực đạo lớn như thể  thể trực tiếp bóp gãy tay cô.
Triệu Sứ ngẩng đầu lên,  thấy Tống Hứa Nghiễn đang tức giận đến dựng cả lông mày, cô  trừ: "Đang cảm nhận vẻ  nghệ thuật của cơ thể con ."
Cuối cùng Triệu Sứ vẫn  thể cảm nhận  vẻ  nghệ thuật của cơ thể con , cô  Tống Hứa Nghiễn xách cổ ném lên lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-145-a.html.]
"Triệu Sứ! Rốt cuộc cô   con gái ? Có   hổ ?" Lúc xách cô lên lầu, Tống Hứa Nghiễm còn  nhịn  mà mắng cô.
Triệu Sứ nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chỉ sờ một chút cơ bụng thôi mà,   biến thành    hổ ..."
"Cô  gì?" Tống Hứa Nghiễm dùng sức véo cô một cái.
Triệu Sứ rụt cổ , lập tức nhận thua: "Không , em   gì cả!"
Đến phòng khách tầng hai, Tống Hứa Nghiễm  buông tay, Triệu Sứ  chạy vụt  như một con thỏ.
Cô chạy thẳng về phòng, đang chuẩn  quẹt thẻ phòng thì  khéo gặp  Hạ Đường đang định  ngoài.
Hôm nay Hạ Đường buộc tóc cao,   mặc một bộ đồ bơi kiểu váy liền màu xanh lam nhạt, để lộ đôi chân dài thẳng tắp.
Hai mắt Triệu Sứ sáng lên: "Chị ơi, chị định xuống  ngâm suối nước nóng ?"
Hạ Đường gật đầu: "Ừ, em    cùng ? Tiểu Sứ."
"Chị   , lát nữa em sẽ xuống ."
Triệu Sứ  xong liền nghiêng  tránh đường cho Hạ Đường  ngoài,  đó cô nhanh chóng  phòng và đóng cửa .
Một lúc , cô cẩn thận hé cửa ,  tận mắt chứng kiến cảnh tượng rung động lòng   xem như thế nào, kết quả cô  mở cửa liền phát hiện bên ngoài   một bóng .
Đi  ? Đi nhanh thế?
Triệu Sứ  khỏi cảm thấy thất vọng.