Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trình độ hiện tại của Triệu Sứ   là nhờ cô  trải qua hàng triệu đợt huấn luyện khắc nghiệt khi thực hiện nhiệm vụ thi đấu ở thế giới khác, những vất vả đó bọn họ chắc chắn  thể nào mà tưởng tượng , nếu như  khác chỉ bằng vài lời mà hất đổ  nỗ lực của , cô thực sự sẽ đau lòng!
Kể từ  phát biểu công khai đó, Triệu Sứ ít  thấy những lời bàn tán kỳ quái về cô ở trường hơn. Cô thầm thở dài, quả nhiên     ở vị trí đủ cao mới  tư cách bảo  khác im miệng.
Sau khi cuộc thi ở khu vực châu Á kết thúc, Triệu Sứ trở về trường tham gia kỳ thi cuối kỳ, cô  kết thúc năm nhất của  với thành tích  đầu  chuyên ngành.
Vào ngày chính thức nghỉ hè, Triệu Sứ xách vali   gốc cây  ký túc xá nữ để nghỉ mát, cô  mô phỏng luyện cờ  điện thoại  chờ Phương Bách Xuyên đến đón.
Lúc cô luyện đến ván thứ ba trăm hai mươi sáu,   đến, cô ngẩng đầu lên , phát hiện   Phương Bách Xuyên, mà là Tống Hứa Nghiễn.
Đây là  đầu tiên bọn họ gặp   cuộc điện thoại đó, Triệu Sứ mơ hồ cảm thấy   mặt  chút xa lạ.
Triệu Sứ  ở  một gốc cây ven đường,  đầu là tán cây hợp hoan cao lớn sum suê. Đang là giữa mùa hè, những chiếc lá xanh biếc hình lông chim xòe rộng, từng chùm hoa đỏ tụ   cành cây.
Triệu Sứ ngẩng mặt lên, ánh nắng xuyên qua tán cây rộng lớn chiếu xuống  cô. Trong ánh sáng vàng rực rỡ đó, Tống Hứa Nghiễn đột nhiên cảm thấy Triệu Sứ đang ở  mặt  dường như  trở nên khác   nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-193-a.html.]
"Triệu Sứ..." Như  xác nhận điều gì đó,   khẽ gọi tên cô một  nữa.
"Sao ?" Triệu Sứ đáp .
Giọng  của cô vẫn   đổi, như một làn gió xuân thổi qua tâm trạng bồn chồn của  , cuối cùng cũng khiến   bình tâm trở .
"Lâu   gặp em." Tống Hứa Nghiễn im lặng một lát  : "Hơn hai tháng ."
Nói chính xác thì là Triệu Sứ  hơn hai tháng  gặp  , còn   thỉnh thoảng vẫn gặp Triệu Sứ. Anh  vẫn luôn theo dõi từng trận đấu của cô,  khi là xem bài đăng trực tiếp  diễn đàn,  khi là đến trực tiếp địa điểm thi đấu.
Nhìn thấy Triệu Sứ xuất hiện  những màn hình chiếu khác , cô chỉ yên tĩnh  như , cúi đầu cụp mắt, vẫn là khuôn mặt đó nhưng ánh sáng tự tin bình tĩnh trong mắt cô là điều mà    từng  thấy.
Đôi khi Tống Hứa Nghiễn cảm thấy đó mới chính là con  thực sự của cô, còn Triệu Sứ vẫn luôn chạy theo    lúc  cũng là cô, nhưng là cô khi  kìm nén và che giấu  một phần của bản , khiến cho cô ở lúc  mặt   luôn tỏ  ngoan ngoãn, nhu thuận và yếu đuối.  dù cho  là như thế nào  chăng nữa, Tống Hứa Nghiễn cũng đều nhận  rằng cô ngày càng xa cách  hơn.
Dường như cô   đùa, cô thực sự  thích   nữa. Từ khoảnh khắc câu  đó thốt , cô    buông tay.