Bản nhạc valse trong phòng tiệc vẫn tiếp tục vang lên, giọng  của Tống Hứa Nghiễn tuy  lớn nhưng vẫn át  tiếng nhạc, những  xung quanh đều  thể  thấy.
Mọi  xung quanh đều há hốc mồm, biểu cảm khó hiểu như thể đang  một chuyện  kỳ quặc.
Triệu Sứ ngẩn  vài giây,  đó  vỗ vai  : "Chuyện nhỏ,  cần khách sáo!"
Triệu Sứ trở về chỗ , thấy đĩa mù tạt của   biến mất. Cô hỏi Lục Cảnh Dương, Lục Cảnh Dương mặt  biểu cảm trả lời cô: "Anh ăn ."
"Hóa   thích ăn mù tạt,    sớm, nếu  thì em  nhường hết cho  ."
"... Em  giận ?"
"Giận gì chứ,  nãy em cũng  ăn  nhiều món của . Nếu chỉ vì  ăn một chút mù tạt của em mà giận thì em cũng quá hẹp hòi !"
Lục Cảnh Dương thấy cô nghiêng đầu, mặt hướng về phía , hàng mi cong cong khẽ rung,  đột nhiên  thấy khó chịu nữa: "Tiểu Sứ, em  hẹp hòi, em  rộng lượng."
Triệu Sứ  đến mức hai mắt đều híp : "Cũng  hẳn ."
Lục Cảnh Dương: "..."
Không lâu , nhân viên phục vụ bưng một bát mì đến  mặt Triệu Sứ. Bát to như chậu rửa mặt, bên  phủ một lớp thịt cua và gạch cua dày, so với những món ăn nhỏ xinh khác thì trông  chút lạc quẻ.
Triệu Sứ phát hiện chỉ  một  cô  món , liền đoán là Lục Cảnh Dương  giúp cô gọi với nhà bếp.
Triệu Sứ nắm c.h.ặ.t t.a.y Lục Cảnh Dương, Lục Cảnh Dương còn  kịp vui mừng thì   thấy tiếng lòng của cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-199-a.html.]
—— [Đồng nghiệp ,  mà   ơn nhỏ mà báo đáp lớn. Anh yên tâm, đợi trở về trạm  gian, em nhất định sẽ  cầu xin cấp  để họ giảm án cho !]
Lục Cảnh Dương lạnh lùng  cô, nghĩ thầm trong lòng: Nói nhiều như , thế mà    câu nào    cả!
Ngày thứ năm  khi Triệu Sứ tham dự tiệc sinh nhật, cô chuẩn  lên đường  nước ngoài tham dự trận chung kết giải vô địch cờ vây thế giới.
Lúc  nghỉ hè cô  thông báo cho Phương Bách Xuyên, bảo   nộp đơn xin đường bay quốc tế . Sáng sớm hôm nay, cô  thấy  tiếng   chuyện ở  lầu, tưởng là tài xế của Phương Bách Xuyên đến đón .
Ra ngoài xem,  đến   tài xế mà chính là Phương Bách Xuyên, ngoài  còn  cả Lục Cảnh Dương.
Triệu Sứ đẩy vali,  hai : "Làm gì thế? Tìm  đánh mạt chược ? Hôm nay   rảnh."
"Ai tìm  đánh mạt chược,  ba  thì   mà đánh ?" Phương Bách Xuyên .
Lục Cảnh Dương  để ý đến lời trêu chọc của Triệu Sứ, trực tiếp : "Tiểu Sứ,  đến tiễn em."
"Đừng hòng!" Triệu Sứ dứt khoát : "Hôm nay em nhất định   máy bay riêng!"
Đó là dịch vụ trọn gói, tiết kiệm   nhiều thời gian và công sức.
"Có,  cũng  máy bay riêng." Lục Cảnh Dương  tự tin .
"Hả? Anh đừng  lừa em." Triệu Sứ  mấy tin tưởng.
Lần  cách đây  xa  vẫn  , bây giờ   thể  ? Giấy tờ  thể nào  nhanh như , hơn nữa còn  báo cáo kế hoạch bay với cục quản lý  lưu , thời gian ngắn như ,  thể nào!