Triệu Sứ  ánh mắt đầy mong đợi của  phụ nữ , nâng tách  lên uống một ngụm nhỏ,  đó cô   ngoài kéo một nhiếp ảnh gia , chụp cho bọn họ vài bức ảnh.
Người phụ nữ  bức ảnh, xúc động : "Tốt quá,  quá, ôi,   Thừa Nhụy nhà chúng  chính là học trò của cô giáo Triệu!"
Triệu Sứ giật giật khóe miệng,     gì.
Lúc về, Thẩm Thừa Nhụy  đưa Triệu Sứ, Tống Hứa Nghiễn từ đầu đến cuối vẫn luôn   gì giờ phút  cuối cùng cũng lên tiếng: "Cậu  đủ tuổi,  thể lái xe ? Hay là để  đưa ."
Triệu Sứ  Tống Hứa Nghiễn bằng một ánh mắt đầy hàm ý, năm đó   cũng  đủ tuổi  lái xe chạy khắp nơi, bây giờ  dám mở miệng giáo dục  khác, quả nhiên con  luôn tiêu chuẩn kép với bản  .
Cuối cùng vẫn là Tống Hứa Nghiễn đưa Triệu Sứ về,  điều Thẩm Thừa Nhụy cũng   xe.
Cậu    nhiều, hỏi Triệu Sứ bắt đầu học cờ từ khi nào,  hỏi cô trong mấy trận đấu  cảm thấy đối thủ nào khó đối phó nhất. Hỏi xong chuyện cờ vây,  bắt đầu tám chuyện.
"Nghe  cô giáo Tiểu Sứ bây giờ  còn thích  họ  nữa,  thật ? Nếu thật thì xin chúc mừng, xin chúc mừng!"
Tống Hứa Nghiễn nắm chặt vô lăng,   tìm thứ gì đó để khâu miệng   .
Thiếu niên vô tri vô giác,    cảm nhận  bầu  khí ngưng đọng  xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-204-b.html.]
Thẩm Thừa Nhụy vô tư  ở hàng ghế , tay đặt  lưng ghế của Triệu Sứ,  Triệu Sứ cảm thán.
"Thảo nào     yêu  thì liền mất não, chị xem,  thoát khỏi tình yêu, những điểm sáng   chị lập tức lộ . Trước đây   còn ,  chị theo đuổi   ngu nguội như ,  ngờ đầu óc   thông minh."
Triệu Sứ  gượng,    với  : Sống  đời, cần   cái gì là nên  và cái gì  nên !
Sau khi đưa Triệu Sứ về đến nhà xong, Thẩm Thừa Nhụy lập tức đổi từ hàng ghế  sang ghế phụ, lấy điện thoại  chơi game.
Trên đường lái xe, Tống Hứa Nghiễn liếc   : "Một tiết một vạn,   đúng là  chịu chi."
"Anh  hiểu ." Thẩm Thừa Nhụy chơi xong một ván, tắt điện thoại: "Trong giới của chúng , vốn dĩ thuê  giáo viên giỏi   đắt , hơn nữa   cứ  tiền là , còn   mối quan hệ và nguồn lực."
Nói đến đây, Thẩm Thừa Nhụy  hì hì với Tống Hứa Nghiễn: "Cái  còn  cảm ơn  họ nhiều, nếu  thì  cũng   cơ hội ."
Tống Hứa Nghiễn cảm thấy   giống như là đang châm chọc ,  vui : "Lúc đầu     khinh thường cô  ? Sao bây giờ thái độ  thành kính thế?"
"Đó là vì   đấu một ván với cô , phát hiện  cô  thực sự  chút bản lĩnh, nếu  thì tại  một  tứ đẳng chuyên nghiệp như    tìm một  ngũ đẳng nghiệp dư như cô  để bái sư?    ngốc."
Thẩm Thừa Nhụy  đến đây, nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên tiến  gần Tống Hứa Nghiễn, vẻ mặt bí ẩn.