"Thực  mấy ngày    còn  tìm kỳ thủ chuyên nghiệp trong hiệp hội để hỏi thăm,  rằng lúc thi định cấp, một kỳ thủ lục đẳng chuyên nghiệp cũng  đánh bại  cô . Năm ván  thắng, với tỷ lệ thắng như , trình độ thực tế chắc chắn  ở thất đẳng chuyên nghiệp trở lên. Lúc đầu  còn  tin, bây giờ xem  là thật."
Cuối cùng, Thẩm Thừa Nhụy đưa  một kết luận: "Cho nên    yêu  liền mất não là   đúng,  đây  chính là vì thấy cô  ngu ngốc theo đuổi tình yêu, cộng thêm bức thư tình nhảm nhí đó nên vẫn luôn cảm thấy cô  quá ngu ngốc, quá vô dụng,  ngờ đầu óc cô  thực    thông minh."
"Thành thật mà ,  họ,   hối hận ? Từ chối một cô gái thông minh như . Sau   khó   một  theo đuổi chất lượng như  nữa."
Thẩm Thừa Nhụy  hỏi xong câu , Tống Hứa Nghiễn liền đạp phanh dừng xe.
"Xuống xe!" Tống Hứa Nghiễn lạnh lùng  lệnh.
"Hả?" Thẩm Thừa Nhụy ngẩn : " còn  về đến nhà mà."
"Cậu về đến nhà   thì liên quan gì đến , mau cút  cho !" Tống Hứa Nghiễn  xong liền giơ chân đá Thẩm Thừa Nhụy xuống xe.
Thẩm Thừa Nhụy cứ   xe  liên hồi, những lời    dễ  thì cũng thôi , còn cứ đ.â.m thẳng  tim  ,   thực sự  thể chịu đựng  nữa.
Cho đến khi đóng cửa xe phóng , từ kính chiếu hậu  thấy bóng dáng Thẩm Thừa Nhụy ngơ ngác  đó, Tống Hứa Nghiễn mới cảm thấy hả hê.
*
Ngày khai giảng, Lục Cảnh Dương đến đón Triệu Sứ.
Lục Cảnh Dương nhanh nhẹn giúp Triệu Sứ bê hành lý lên xe, đồng thời dặn dò cô: "Sau  nếu   ngoài thì đừng tìm Phương Bách Xuyên nữa, cứ tìm  là ,  sẽ chịu trách nhiệm đưa đón em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-205-b.html.]
Triệu Sứ cảm thấy  kỳ lạ.
Cô   trả lương,  bọn họ cứ tranh giành để đưa cô  ?
Sau khi khai giảng, Triệu Sứ  lượt nhận  các loại học bổng của năm học , trong đó  hơn mười loại học bổng đơn hạng. Triệu Sứ   sáu chữ  trong thẻ ngân hàng, cảm thấy  thể lười biếng một thời gian .
Học kỳ  cô đăng ký nhiều môn tự chọn chung và một  câu lạc bộ mà  quan tâm như mỹ thuật, điêu khắc, gốm sứ, đấu kiếm, trượt patin, v.v. Mỗi ngày   trong khuôn viên trường, học các khóa học phong phú và thú vị, Triệu Sứ  đầu tiên  cảm giác chân thật về cuộc sống đại học.
Hôm đó, cô  học xong lớp trượt patin, khi trở về ký túc xá, cô  kiểm tra thành quả học tập của  nên  thẳng về ký túc xá bằng giày trượt patin.
Lúc đầu quá thuận lợi, Triệu Sứ  chút đắc ý, tốc độ ngày càng nhanh. Sau đó, khi  qua một gờ giảm tốc, cô  phanh kịp, suýt nữa thì ngã lăn .
Cũng may là   nhanh tay nhanh mắt, trực tiếp kéo cô , chờ cô  vững  mới buông tay.
Triệu Sứ   , phát hiện  là Lục Cảnh Dương.
Nhìn   vẻ sợ hãi, môi cũng  tái .
"Em luyện  thành thạo,   dám một  chạy lung tung?" Lục Cảnh Dương lo lắng .
Nếu  đến muộn một bước thì cô  ngã nhào .
"Em  tự  luyện tập mà."