Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nhìn thấy ánh mắt  chút kinh ngạc của Tống Hứa Nghiễn, Lục Cảnh Dương nhướng mày: "Còn  thì ? Cậu  thích cô  ?"
Tống Hứa Nghiễn kinh ngạc, Triệu Sứ còn kinh ngạc hơn  , cô cảm thấy trạng thái tinh thần của Lục Cảnh Dương hôm nay  chút  bình thường.
Triệu Sứ lặng lẽ quan sát những  khác  sân bóng rổ, chỉ thấy ai nấy đều đang dựng tai lên hóng hớt, mở to mắt  về phía bọn họ. Cô nghĩ, nếu Lục Cảnh Dương  phát bệnh thì chắc chắn  đang tạo  một thiết lập nhân vật mới cho .  cô    nhiệm vụ nữa , cần gì  thiết lập nhân vật nữa?
Cô điên cuồng hét lên với Lục Cảnh Dương trong lòng——[Anh trai ơi! Mau dừng  ! Cuộc sống hiện tại của em đang  ,  đừng tạo cho em bất kỳ thiết lập nhân vật kỳ lạ nào nữa,  cần! Em thật sự  cần!!]
Nhờ thành tích học tập vẫn luôn  nhất chuyên ngành và danh hiệu vô địch cờ vây thế giới, Triệu Sứ   giáo viên chuyên ngành, chủ nhiệm khoa và hiệu trưởng  lượt khen ngợi. Bây giờ hình tượng của cô trong trường cũng  chuyển từ cô gái mất não theo đuổi tình yêu sang nữ học bá,  đến  cũng  chú ý.
Cô  thích cuộc sống học đường hiện tại của , vì  cô đặc biệt sợ Lục Cảnh Dương sẽ chuyển cuộc sống của cô sang một hướng kỳ lạ khác.
Cô "hét" xong,  thấy Lục Cảnh Dương  những  hề lay động, thậm chí còn   với ánh mắt đầy tình cảm, cô liền  đập cho  một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-209-b.html.]
Không còn cách nào khác, Triệu Sứ đành  bịa  một cái cớ,  với Tống Hứa Nghiễn đang vui buồn khó đoán ở đối diện: "Giải thích một chút nhé,  học biên kịch, gần đây thầy giáo giao cho  một bài tập, bảo   một kịch bản nhỏ. Lục Cảnh Dương đang tập cùng , lời     là lời thoại,  đừng để trong lòng."
Triệu Sứ nở một nụ   cay đắng  khiêm tốn, hy vọng Tống Hứa Nghiễn đừng tiếp lời Lục Cảnh Dương, đồng thời cũng hy vọng Lục Cảnh Dương đừng  gì thêm nữa.
 Lục Cảnh Dương như thể cố tình  đối đầu với Triệu Sứ,  khi cô  xong,  liền phủ nhận: "   lời thoại, cũng  tập kịch bản gì với cô , những gì    đều là thật."
Lúc đó, Triệu Sứ thật sự nghi ngờ  sợ cuộc sống của cô quá  cho nên quyết tâm  phá đám cô cho bằng , khiến cho cô rơi  tình cảnh ngượng ngùng khó xử.
"Anh  nghĩ , Tiểu Sứ." Lục Cảnh Dương  thấy tiếng lòng của Triệu Sứ,  lập tức kéo cô đến  mặt ,  bằng âm lượng mà chỉ  cô ở gần mới  thể  thấy: "Anh tưởng em  thể cảm nhận  tâm ý của ?"
Triệu Sứ   mắt , những tia nắng vụn vặt chiếu xuống, cô thấy trong đôi mắt sâu thẳm đó phản chiếu rõ ràng hình ảnh của .
Cô mơ hồ cảm thấy   từng  thấy những lời tương tự ở  đó.
Trong lúc Triệu Sứ còn đang hồi tưởng thì vai cô đột nhiên  kéo sang một hướng khác.