Lần đầu tiên Tống Hứa Nghiễn dùng ánh mắt khiêu khích  : "Lục Cảnh Dương,   quan tâm  thích cô  từ khi nào, nhưng  chắc chắn  xuất hiện trong thứ tự tình cảm của cô  ."
Lục Cảnh Dương lặng lẽ   , một lúc lâu , trong ánh mắt lóe lên sự sắc bén: "Nếu thật sự tính theo thứ tự   thì  đến lượt  ."
Dạo gần đây Triệu Sứ  phiền, vì luôn  hai   học, ăn cơm cùng cô, cô cảm thấy ngoài ngủ  thì   còn thời gian riêng tư nào nữa.
Cuối cùng cũng đến cuối tuần, cô xin nghỉ hai ngày dạy học cho Thẩm Thừa Nhụy, định tự  thanh tịnh một chút.
Thẩm Thừa Nhụy  vui, cãi  với cô qua video.
"Một tuần chỉ dạy  hai ngày, một ngày chỉ  hai tiếng, chị phiền cái gì? Kiếm tiền mà chị còn  vui ?"
Triệu Sứ thừa nhận: "Kiếm tiền thì vui thật, nhưng     chằm chằm thì  vui."
"Chúng  đang gọi video mà,    chị thì  ai? Hay là chị đeo khẩu trang, hoặc chỉ  tay,   mặt, như   ?"
"Không   !"
"Vậy  ai?"
"Không  ,  đừng quan tâm, nghỉ hai ngày ."
Triệu Sứ  xong liền cúp máy,  đó thành thạo bật chế độ máy bay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-219-b.html.]
Chiều thứ bảy, Triệu Sứ rảnh rỗi   việc gì , liền dựng giá vẽ ở ban công ký túc xá. Cô đang đối diện với cảnh vật bên ngoài để vẽ tranh sơn dầu phong cảnh, khi vẽ đến bầu trời, đột nhiên phát hiện một đám mây  hình dạng  kỳ lạ, giống như  thứ gì đó cắt ngang, chẻ đôi   hai.
Cô  kỹ , phát hiện  chỉ  đám mây, mà cả bầu trời đều  cắt  đôi, vì màu sắc phân tầng quá nhạt nên lúc đầu cô  để ý.
Triệu Sứ hiểu rằng, đó là điềm báo thế giới tiểu thuyết sắp sụp đổ. Bởi vì câu chuyện đang  ngừng lệch khỏi cốt truyện chính, thế giới  cũng sẽ  thể chống đỡ  lâu nữa.
Khi Triệu Sứ đang ngẩn   bầu trời, Bạch Tri Ý  trở về. Cô   đánh mạt chược ở phòng chơi bài bên ngoài về, ngạc nhiên khi phát hiện Triệu Sứ vẫn đang ở trong ký túc xá.
"Hôm nay    dạy ?" Bạch Tri Ý tiến lên hỏi cô.
"Không,  nghỉ hai ngày." Triệu Sứ .
"Sao thế? Dạy đứa trẻ đầu hồng  mệt quá ?"
"Không , là vì  hai khuôn mặt  quá mệt mỏi."
Gần đây khi Triệu Sứ đến chỗ Lục Cảnh Dương để dạy học, Lục Cảnh Dương luôn  chằm chằm  cô,  chằm chằm suốt hai tiếng đồng hồ. Mỗi  Triệu Sứ ngẩng đầu lên đều  thể  thấy ánh mắt nồng nhiệt trực tiếp của , Triệu Sứ thực sự chịu  nổi, liền đổi sang chỗ Phương Bách Xuyên.
Kết quả  mới đổi chỗ, Lục Cảnh Dương  mò đến, còn bắt Phương Bách Xuyên cài mật khẩu vân tay cho . Sau đó Tống Hứa Nghiễn cũng đến, hai  mắt to trừng mắt nhỏ   mặt cô, Triệu Sứ  hai  họ,     tâm trạng để dạy học.
Bạch Tri Ý  lý do ,  khỏi thở dài: "Thật sự là  cần thì  ,   cần thì  thừa."
Triệu Sứ liếc cô : "Phúc khí  cho ,    ?"