"Muốn chứ, đương nhiên là ! Được  ngắm hai    trai mỗi ngày, vui mắt  bao,  còn  thể ăn thêm  hai bát cơm!  đây cũng   là chuyện mà   thể cho . Vậy ,  cho  ké một chút." Bạch Tri Ý  xong liền chạy đến ôm Triệu Sứ, cọ xát hai bên trái .
"Ké cái gì?"
"Ké vận đào hoa chứ gì! Hy vọng  cũng  thể nhanh chóng gặp  một    trai  dính    lời!"
"Cho , cho , cho  hết!" Triệu Sứ tùy tiện sờ loạn lên   mấy cái,  đó bôi tay lên  Bạch Tri Ý.
Bạch Tri Ý vui vẻ nhận lấy.
Triệu Sứ thấy Bạch Tri Ý hễ rảnh là  chạy đến phòng chơi bài bên ngoài,  nhịn  hỏi cô : "Gần đây  ngày nào cũng  đánh mạt chược thế? Cậu  đánh bạc chứ? Đừng  thua sạch tiền đấy."
"Không !     thể đánh bạc .  đây là đang chuẩn  , để đến đại hội thể thao mùa thu rửa sạch mối nhục, giành  bàn đánh mạt chược!"
Bây giờ còn một tháng nữa mới đến đại hội thể thao mùa thu, Bạch Tri Ý  lo xa quá .
Triệu Sứ  hiểu: "Muốn bàn mạt chược đến thế ? Hay là  mua cho  một cái?"
"Không cần! Nhất định  cần!" Bạch Tri Ý kiên quyết từ chối: "  moi của trường, moi của trường mới thơm!"
"Ừm, cũng đúng."
Lúc đang  chuyện, Bạch Tri Ý  điện thoại,  đó  giày chuẩn  xuống lầu: "Bạn trong câu lạc bộ gọi   mua sắm,  cùng ? Tiểu Sứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-220-b.html.]
"Không , lười ."
"Được,     mua gì ?"
"Ừm... Muốn ăn bánh pho mát,  mua cho  một miếng, cửa hàng nào cũng ."
"Được."
Sau khi Bạch Tri Ý , trong ký túc xá  chỉ còn một  Triệu Sứ. Cô ngẩng đầu  bầu trời bên ngoài,  còn tâm trạng vẽ tranh nữa. Nghĩ đến lời Bạch Tri Ý  , trong lòng cô dần nảy sinh một ý nghĩ.
Triệu Sứ cho rằng chỉ cần vận may của   quá tệ, trình độ đánh mạt chược của cô cũng  thể lọt  vòng chung kết. Như  vòng chung kết ký túc xá của họ sẽ  hai , tỷ lệ thắng sẽ tăng lên  nhiều.
  tham gia cuộc thi mạt chược còn  vượt qua một cửa ải mang tên chạy 800 mét, thể lực của nữ phụ  , Triệu Sứ nghĩ  nghĩ , quyết định bắt đầu tập luyện từ bây giờ.
 chỉ cần nghĩ đến việc  chạy 800 mét, cô liền  nhấc chân nổi.
Triệu Sứ  lỳ trong ký túc xá hết hai ngày cuối tuần, đến thứ hai, cuối cùng cũng quyết tâm bắt đầu chạy bộ.
Cô khởi động  một loạt động tác lòe loẹt, kết quả  chạy xong một vòng, liền bắt đầu chóng mặt, tức ngực, khó thở, cổ họng  mùi tanh.
Triệu Sứ định dừng  nghỉ một lát nhưng  dừng ,  mắt đột nhiên  cuồng, hai chân mềm nhũn ngã thẳng xuống.
Lúc ngã xuống đất, cô  thấy   bên cạnh kêu lên,  nam  nữ, cô  phân biệt  giọng  của họ. Có  đến hỏi thăm tình hình của cô, cô   chuyện nhưng cơ thể  thể kiểm soát,  mở  miệng, hơn nữa tư duy cũng đứt quãng.