Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Gần đến trưa, Triệu Sứ đề nghị xuất viện, kết quả   ai đồng ý, bọn họ  để cô ở  bệnh viện quan sát thêm một ngày.
Buổi tối, Triệu Sứ hết lời khuyên nhủ, cuối cùng cũng thuyết phục    về nghỉ ngơi. Cô một    giường  ngủ ,  dậy  sấp ở bệ cửa sổ ngắm trăng.
Bây giờ là cuối tháng chín, trăng từ tròn khuyết dần, dần dần cong thành hình một chiếc cung. Giữa cung  một mũi tên xuyên qua đám mây, chỉ thẳng xuống mặt đất  chân.
"Tiểu Sứ."
Triệu Sứ đang ngắm trăng thì đột nhiên  thấy   gọi tên , cô tìm kiếm xung quanh, phát hiện âm thanh phát  từ cửa phòng bệnh.
Đêm khuya thanh vắng, Lục Cảnh Dương mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng, như khoác lên  nửa vầng trăng.
Triệu Sứ ngạc nhiên  : "Anh đến đây  gì? Ngày mai em xuất viện ,    đột nhiên chạy đến đây thế, giờ  là nửa đêm ."
"Anh đến đưa đồ cho em."
Lục Cảnh Dương lấy từ trong túi  một chiếc đồng hồ cổ màu đồng, đưa cho Triệu Sứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-222-b.html.]
Nắp đồng hồ  ánh trăng tỏa  ánh sáng lạnh màu nâu loang lổ, Triệu Sứ  chút kinh ngạc: "Sao   tặng em cái ? Em  thể nhận !"
"Em   về nhà ? Chiếc đồng hồ  còn  thể chạy  10 giờ nữa, để nó đưa em về nhà."
Đồng hồ vạn niên lịch của Trạm thời , là một đạo cụ xuyên , là đạo cụ  giá cao nhất trong cửa hàng. Ngoài việc đắt tiền, nó còn  hạn chế khi mua, cứ năm mươi năm mới  thể mua một , một  chỉ  mua một chiếc.
Điều kiện mua khắc nghiệt tương xứng với giá trị của nó, mỗi chiếc đồng hồ vạn niên lịch  thể chạy  mười hai giờ. Nó  tuân theo quy luật  gian,  thể đưa chủ nhân đến bất kỳ thời điểm nào của bất kỳ thế giới nào.
Triệu Sứ từng mua một chiếc đồng hồ vạn niên lịch, trở về thế giới  khi cô mất,   cửa nhà mười hai giờ. Vốn với  năm  việc và tiền tiết kiệm của cô  thể mua thêm chiếc thứ hai nhưng cô  dùng tiền để mua một đạo cụ cưỡng chế thoát .
Vì  Triệu Sứ  thích tiền, cô  thật nhiều tiền, như  cô  thể về nhà thêm một  nữa.
Mặc dù , cô vẫn từ chối ý  của Lục Cảnh Dương.
"Thực   khi đến Trạm thời , em  về nhà một  . Hôm nay ban ngày em  tỉnh táo, những lời em   thể coi là thật. Anh cứ giữ chiếc đồng hồ  , nó quá quý giá, em nghĩ  cũng  nơi nào đó   đến."
Hầu hết những  ở Trạm thời  đều là những   mất ở thế giới thực, nhiều  giống như Triệu Sứ,  chấp niệm  thể từ bỏ đối với thế giới  đây của . Cũng  một    buông bỏ nhưng khi  nhiệm vụ  nảy sinh mối liên hệ sâu sắc với một thế giới nào đó, chỉ  thể nhờ đến sức mạnh của đồng hồ để    một .
Gần như mỗi  trong  họ đều  một nơi chôn giấu bí mật trong lòng, Triệu Sứ cảm thấy, trong lòng Lục Cảnh Dương nhất định cũng  một nơi như .