"Đi dã ngoại?  ở nhà chờ chị bù lớp, còn chị thì thong thả  dã ngoại? Đi dã ngoại ở ,  đến tìm chị! Chúng  học trực tiếp!"
Thẩm Thừa Nhụy  chịu buông tha, Triệu Sứ đành  nhượng bộ: " sẽ về ngay bây giờ, đợi  về, nhất định sẽ dạy  học. Mỗi ngày tăng thêm hai giờ,  chứ?"
Thấy Triệu Sứ cuối cùng cũng để tâm, Thẩm Thừa Nhụy giả vờ miễn cưỡng gật đầu: "Không  thất hứa đấy nhé! Chị là giáo viên, giáo viên thì  giữ chữ tín!"
Triệu Sứ thở dài nặng nề: "Biết ."
Lúc , bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Tống Hứa Nghiễn hỏi cô  đói ,   ăn gì . Triệu Sứ định   nhưng  đó  sợ   mang đồ ăn ngon đến nên vội vàng chạy  xem. Thấy là hoa quả tươi cắt sẵn, cô liền lấy một đĩa.
Quay  phòng, Thẩm Thừa Nhụy hỏi cô: "Vừa nãy  giọng   vẻ quen tai, là  quen của  ?"
Triệu Sứ thành thật : "Ừ,  họ ."
"Anh họ  á?" Thẩm Thừa Nhụy như ngửi thấy mùi dưa: "Hai  cùng   du lịch ? Hai      ?"
Triệu Sứ     cho sặc: "Quay  cái gì? Chúng  vốn  ở bên . Hơn nữa, đúng là   cùng   nhưng  chỉ   . Còn   khác nữa, chị gái  cũng , còn  bạn của chị  nữa."
Triệu Sứ   những  khác   sự tồn tại của Thẩm Tịnh Nguyệt   nên  dám  quá rõ ràng.
"Được ,  còn tưởng rằng..." Thẩm Thừa Nhụy thất vọng vài giây,   phấn chấn trở : "Nói thật,  vẻ như  họ  thực sự hối hận , chị  định      một cái ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-229-b.html.]
"Sao thế? Chuyện ở trường chúng , đều truyền đến trường cấp ba của các   ?" Triệu Sứ     lấy tin tức từ .
"Không , là     ." Thẩm Thừa Nhụy đột nhiên bí ẩn  gần màn hình điện thoại, nhỏ giọng : "Chị còn nhớ kỳ nghỉ hè mà chị  gọi đến nhà họ Tống ăn cơm ? Chính là ngày  bái chị  thầy đó."
"Nhớ chứ,  thế?" Triệu Sứ nhớ, hôm đó bọn họ gọi cô đến là vì  cô giúp tác hợp cho Tống Hứa Nghiễn và Hạ Đường.
"Có  dì    với chị  nhiều lời kỳ lạ ."
"Cũng  tính là kỳ lạ." Cô là em họ của Hạ Đường, tìm cô tác hợp cũng là chuyện bình thường.
"Chị   tại  dì   đột nhiên  những lời đó với chị ?"
Thẩm Thừa Nhụy cuối cùng cũng  đến trọng điểm, mắt nheo , vẻ mặt cao thâm khó lường.
"Tại ?" Triệu Sứ thuận miệng hỏi.
"Bởi vì  tiệc sinh nhật của  họ , nhà họ Tống    kết hôn với chị họ của chị, nhưng    đồng ý. Anh    thích chị, khiến cho bác trai bác gái  tức điên lên. Sau đó, họ gọi chị đến là để chị  khó mà lui."
Triệu Sứ ngẩn  một lúc lâu, cuối cùng cũng hiểu  ý tứ trong lời  của  : "Cậu đừng  bậy bạ,   thể như  ."
"Thiên chân vạn xác! Mẹ   với  đấy!" Thẩm Thừa Nhụy thề thốt.
Triệu Sứ mỉm  lịch sự, nghĩ thầm: Mẹ của  đúng là  ruột, chuyện gì cũng  giấu con trai. Mà thằng con trai   là đứa thiếu não, chuyện gì cũng dám   ngoài.