Ánh mắt Tống Hứa Nghiễn  thẳng về phía , Triệu Sứ  thấy  rõ ràng sự xâm lược trong đôi mắt  . Triệu Sứ  chút  thoải mái  đầu , giả vờ  cảnh vật bên ngoài cửa sổ.
Tống Hứa Nghiễn cũng   gì nữa, khởi động xe  lái .
Xe chạy  đường cao tốc, Triệu Sứ  ngủ , cô hạ cửa sổ xuống một khe nhỏ. Một cơn gió mạnh thổi qua đỉnh đầu, cô cảm thấy như đỉnh đầu   mở , suy nghĩ lập tức rõ ràng.
"Tống Hứa Nghiễn,   từng nghĩ rằng, thực    thực sự thích em, chỉ là ham  chiếm hữu mà thôi."
Xe chạy  nhanh, tiếng gió rít gào át  phần lớn giọng  của Triệu Sứ, chỉ  một chút âm cuối truyền đến tai Tống Hứa Nghiễn.
Tống Hứa Nghiễn vẫn  trả lời, Triệu Sứ cho rằng     thấy. Kết quả một lúc , cô  thấy giọng  nặng nề của   vang lên.
"Em  đúng, đúng là   ham  chiếm hữu chi phối cảm xúc."
Môi trường sống ưu việt  khiến Tống Hứa Nghiễn trở nên nóng nảy, kiêu ngạo,   gì thì , từ nhỏ    gì  nấy, đối với bất cứ thứ gì cũng đều   . Anh  luôn cảm thấy Triệu Sứ sẽ  theo  , chỉ cần    đầu  là  thể  thấy cô.   một ngày,    đầu  mà  thấy cô nữa,  đầu tiên   hoảng hốt đến nỗi cả đêm  ngủ .
Tống Hứa Nghiễn đối với Triệu Sứ là ham  chiếm hữu, đồng thời cũng  sự bốc đồng do hoocmon tuổi dậy thì, những điều    đều  phủ nhận.
" tình yêu vốn   là đơn nhất, nó là sự pha trộn của nhiều loại cảm xúc. Anh  phủ nhận   ham  chiếm hữu em nhưng ham  chiếm hữu và tình yêu  thể xuất hiện đồng thời, chỉ là tỷ lệ khác . Cho nên em cũng đừng chỉ dùng một ham  chiếm hữu mà phủ nhận tất cả  thứ, điều đó là  công bằng với ."
Lời  của    thẳng thắn, mạch suy nghĩ và logic  rõ ràng, khiến Triệu Sứ vô cùng kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-232-b.html.]
"Em cảm thấy   phân biệt  ?" Khóe mắt Tống Hứa Nghiễn ẩn chứa ý .
Anh   trách cô, mà là hiểu và bao dung cho sự hiểu lầm của cô đối với . Triệu Sứ đột nhiên cảm thấy,  trai mới lớn ngốc nghếch,  gia đình chiều hư  dường như  thực sự trưởng thành hơn  nhiều.
Triệu Sứ trở về thành phố A   hơn bảy giờ tối, họ ăn tối ở bên ngoài,  đó Tống Hứa Nghiễn đưa cô đến  ký túc xá.
Sau khi Tống Hứa Nghiễn rời , Triệu Sứ đẩy vali chuẩn   về phía . Cô đột nhiên cảm thấy   đang  ,  đầu , cô thấy Lục Cảnh Dương từ trong bóng tối bên đường  , vẻ mặt âm u.
Triệu Sứ      ở đây bao lâu, cô cảm thấy  trông tiều tụy hơn  nhiều, cả  cũng gầy  một vòng.
"Tại    điện thoại của ?" Lục Cảnh Dương buồn bã .
"Em, điện thoại em hết pin ."
"Đi ăn với ."
"Em  ăn ."
Lục Cảnh Dương mím môi, ánh mắt lập tức tối  mấy phần.
Triệu Sứ lập tức đổi giọng : "Em  với ! Em  với ,  đừng giận, em   ăn."