Lục Cảnh Dương  cô trả lời, cuối cùng cũng hài lòng.
Triệu Sứ đặt thìa  bát : "Được ,  tự ăn ."
Tâm trạng Lục Cảnh Dương   hơn nhiều, ăn cũng ngon miệng hơn.
Triệu Sứ  xuống ghế sofa bên cạnh xem tivi, lúc tìm điều khiển, cô thấy  bàn  chất một đống giấy vẽ. Cô cầm lên xem, phát hiện  là ảnh chân dung của . Chủ yếu là tranh phác thảo, tiếp theo là tranh màu nước.
Có một bức tranh màu nước thu hút sự chú ý của Triệu Sứ, hình ảnh của cô  đó chỉ là một bóng nhỏ,  là chân dung  bằng  là tranh phong cảnh.
Trung tâm bức tranh là một cây hoa chuông vàng nở rộ,  trong tranh   gốc cây, ngẩng đầu  những bông hoa chuông vàng rực rỡ  đỉnh đầu. Bên cạnh cô còn  một mảnh vườn nhỏ vuông vức, bên trong trồng những cây rau xanh mướt.
"Lục Cảnh Dương, chúng     quen  từ  lâu  đây ?"
Lục Cảnh Dương đang đưa một miếng cơm  miệng,  Triệu Sứ  , trong lòng khẽ giật , suýt thì nghẹn.
Anh cố đè nén cơn sóng dữ trong lòng, bình tĩnh : "Không quen,  em  hỏi ?"
"Vậy  vẽ bức tranh  như thế nào?" Triệu Sứ cầm một góc giấy vẽ, giơ lên.
"Anh... vẽ bừa thôi, thấy em thích hoa chuông vàng như ,  tự nghĩ  một cảnh  vẽ. Luôn cảm thấy, khi hoa chuông vàng nở, em sẽ ngắm hoa như thế ."
Khi Lục Cảnh Dương  dối, mắt  dám chớp nhưng mồ hôi lạnh  lưng  túa .
Anh ngụy trang  , Triệu Sứ  phát hiện  manh mối, ngược  còn kinh ngạc : "Anh vẽ giống hệt ngôi nhà  đây của em,  nãy em còn tưởng   trong sân nhà em vẽ cơ."
"Có lẽ là trùng hợp thôi... Em thích ?"
"Thích,  thích,   thể tặng em ?"
"Tất nhiên , những gì   em đều  thể lấy,    cần hỏi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-235-b.html.]
Triệu Sứ vui vẻ cất bức tranh , đồng thời nở nụ   ơn với Lục Cảnh Dương.
Sau khi ăn tối với Lục Cảnh Dương xong, Triệu Sứ chuẩn  về ký túc xá trường học.
"Về  gì chứ? Giờ  muộn thế  , em ở  đây với  . Trước đây đều ở , bây giờ  ở nữa ?" Lục Cảnh Dương chặn cô .
"Không , em  về  việc."
"Việc gì? Nhất định  về ký túc xá mới   ?"
"Ừm."
Biểu cảm của Triệu Sứ     chỗ để thương lượng, Lục Cảnh Dương đành  đưa cô về.
Hành lý của Triệu Sứ  chuyển từ ký túc xá đến căn hộ,    chuyển nguyên vẹn từ căn hộ xuống  ký túc xá. Lúc , Triệu Sứ mới nhớ , cô  d  quà cho .
Triệu Sứ mở vali tại chỗ, Lục Cảnh Dương thấy bên trong  hẳn năm quả bưởi lớn.
Triệu Sứ ôm hai quả đưa cho : "Một quả cho , còn một quả  mang về cho Phương Bách Xuyên."
Lục Cảnh Dương  vui, tại  Phương Bách Xuyên   quà giống . Sau đó  phát hiện,  chỉ Phương Bách Xuyên  giống , mà ba bạn cùng phòng ký túc xá khác của cô cũng  giống .
Lục Cảnh Dương  buồn bực: "Em mang bưởi về  gì?"
"Đây   bưởi bình thường !" Triệu Sứ nghiêm túc : "Đây là bưởi đặc sản của địa phương!"
Lục Cảnh Dương: "..." Không  vẫn là bưởi ?
"Đừng chê nhé, em  tìm  đặc sản nào khác."
"Sao   chê , em tặng gì  cũng vui."