Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cậu sợ Lục Cảnh Dương sẽ đột nhiên đến xử  nên cũng  vòng vo mà hỏi thẳng Triệu Sứ: "Cậu thực sự ở bên Lục Cảnh Dương  ,   cố tình diễn cho  xem đấy chứ?"
Triệu Sứ ngẩn  vài giây, mở cửa,  động tác "Mời  cho khuất mắt."
"Đừng mà!" Phương Bách Xuyên đóng cửa , kéo Triệu Sứ  trở về: " nghiêm túc,  đùa với  ."
Triệu Sứ nhắm mắt nhẫn nhịn: "Vậy  giải thích xem, tại   cảm thấy  như  là đang diễn cho  xem? Mục đích là gì?"
"Từ ‘’ trong câu  của  là một từ khái quát, thực  là chỉ  ."
"Cậu cho rằng  cố tình diễn cho   xem?"
Phương Bách Xuyên gật đầu: "!"
Triệu Sứ: "Mục đích là gì?"
Phương Bách Xuyên: "Mục đích là chọc tức Tống Hứa Nghiễn!"
Triệu Sứ im lặng, sự nghi ngờ trong mắt cô ngày càng tăng lên: "     thích   nữa  mà? Lúc đó bài đăng về  tràn lan như , cả trường đều ,    ?"
Phương Bách Xuyên hỏi ngược  cô: "Chẳng lẽ    nhất thời tức giận ?"
Thực  Triệu Sứ  hiểu lắm, cô  bày tỏ rằng   thích Tống Hứa Nghiễn nữa  nhưng   dường như đều cho rằng cô đang đùa. Sau đó   tặng quà cho cô, cô đều trả , chỉ giữ  bức thư xin   tay. Chẳng lẽ cô còn  lôi    đánh một trận,   mới tin ?
"Cậu thực sự  định   với   ?" Phương Bách Xuyên tiếp tục hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-240-b.html.]
"Tại    đều dùng từ  ?  với   căn bản  từng ở bên  mà!"
Triệu Sứ nhớ đến Thẩm Thừa Nhụy cũng hỏi như ,   hai  họ do cùng một giáo viên dạy văn ?
Phương Bách Xuyên xua tay: "Không quan trọng."
"Vậy cái gì quan trọng?"
"Quan trọng là sự trả giá, tấm lòng, nguyện vọng của ."
"Nguyện vọng của ?"
"! Nguyện vọng của ." Phương Bách Xuyên nhắc nhở cô: "Cậu quên  ? Những điều ước  ước mỗi năm, còn cả những tấm thiệp   nữa."
Nữ phụ sẽ ước nguyện  sinh nhật, tết dương lịch, tết nguyên đán, giáng sinh và  ngày lễ  thể ăn mừng, tất cả những điều ước của cô  đều liên quan đến Tống Hứa Nghiễn. Trên tấm thiệp ước nguyện cũng chỉ  một câu: Mong  Hứa Nghiễn thích em một chút!
Triệu Sứ  từng  thiệp cho nữ phụ hai năm nhưng cô cũng thực sự quên mất. Bây giờ  Phương Bách Xuyên đột nhiên nhắc đến, cô mơ hồ tưởng rằng đó là chuyện kiếp .
Hiểu một    xem cô   gì, mà là xem cô   gì. Triệu Sứ bắt đầu hiểu , lời  suông của  thực sự  bằng sự trả giá  đây của nữ phụ.
Tấm thiệp treo  đỉnh cây thông Noel, giống như ngôi  Bethlehem  cây, vĩnh cửu và rực rỡ. Ba chữ Tống Hứa Nghiễn như một dấu ấn hằn sâu  trong tâm trí nữ phụ, dấu ấn và m.á.u thịt cuối cùng  hòa  một.
Lời  và hành động của Triệu Sứ khác hẳn so với nữ phụ,    tin lời cô , vì bây giờ cô   là Triệu Sứ, cô là nữ phụ.
"Thực     là Triệu Sứ mà  ."