Một tay Lục Cảnh Dương đỡ đầu cô, tay còn  tự nhiên trượt xuống eo cô, siết lấy vòng eo mềm mại thon thả của cô.
Triệu Sứ  hôn đến đầu óc choáng váng, chẳng mấy chốc  thiếu oxy, tay chân run rẩy,  trượt xuống. Lục Cảnh Dương kịp thời đỡ lấy eo cô, để cô dựa   .
Ngày nghỉ lễ cuối cùng, Lục Cảnh Dương đưa Triệu Sứ đến thủy cung, chụp ảnh cho cô  cửa sổ triển lãm  cảnh trong suốt màu xanh lam. Khi rời ,  còn mua cho cô một lọ thủy tinh đựng sứa.
Con sứa đó  Triệu Sứ đặt  bàn học tầng  của ký túc xá, nó chỉ sống  bốn ngày. Đến sáng ngày thứ năm, Triệu Sứ chỉ  thể  thấy một chiếc lọ thủy tinh trong suốt, bên trong chỉ còn nước.
Xác của con sứa  khi c.h.ế.t nhanh chóng hòa tan  nước,  để  một chút dấu vết nào, như thể nó  từng tồn tại.
Triệu Sứ  nỡ vứt lọ thủy tinh , cô vẫn đặt nó  bàn. Triệu Sứ thường  nó mà ngẩn .
Cô nghĩ, tình cảm của Lục Cảnh Dương dành cho cô đến nhanh như , liệu  giống như con sứa  ,  như mơ nhưng chỉ tồn tại trong thời gian ngắn ngủi,  khi c.h.ế.t ngay cả một chút dấu vết cũng  tìm thấy.
Nỗi lo lắng của Triệu Sứ tạm thời  xuất hiện, kể từ khi xác nhận mối quan hệ, Lục Cảnh Dương mỗi sáng đều đến đưa cô  ăn sáng, đưa cô  học, chỉ hận  thể lúc nào cũng dính chặt lấy cô.
Bạch Tri Ý lúc đầu còn  thể  ngoài xem náo nhiệt,  đó  cảm thấy Lục Cảnh Dương phiền phức quá. Bởi vì  thường xuyên "Dụ dỗ" Triệu Sứ  mất, khiến ký túc xá của bọn họ luôn thiếu mất một ,  thể cùng  chơi mạt chược .
Cái bàn mạt chược đó là do Bạch Tri Ý vất vả khổ luyện mới giành  trong đại hội thể thao mùa thu nhưng Đường Mai   đùa rằng, kỳ thực lý do chính mà cô   thể giành chiến thắng là vì  giành giải nhất    tham gia thi đấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-243-b.html.]
*
Thời gian trôi qua  nhanh, thoáng chốc, cuộc sống đại học của Triệu Sứ  đến học kỳ cuối năm ba.
Hội sinh viên  tổ chức một hoạt động tuyên truyền văn hóa truyền thống, trong đó  một chủ đề là trang phục Hán. Hạ Đường tìm đến Triệu Sứ, hy vọng cô giúp chụp một bộ ảnh trang phục Hán thời Đường.
Triệu Sứ  quần áo xong đến phòng chụp ảnh, phát hiện Hạ Đường cũng   trang phục Hán thời Tống, trang phục  trang trọng, tôn lên vẻ đoan trang, dịu dàng của Hạ Đường.
Hai mắt Triệu Sứ sáng lên: "Oa! Phượng quan hà bội!", ngay  đó cô  thấy Thẩm Tịch Nguyệt   từ phía bên : "Oa! Cửu phẩm khố đầu công phục!"
Đợi hai  họ  đến khu vực chụp ảnh,  ở đó, Triệu Sứ  thể "Oa" lên  nữa. Cô  trái   thấy  , phát hiện thứ mà hai  họ đang mặc    giống trang phục cưới.
"Học trưởng Thẩm,  đây là đang lợi dụng chức quyền, chụp ảnh cưới  cho  ?"
Thẩm Tịch Nguyệt khẽ ho một tiếng, nghiêm mặt cãi cùn: "Đây là công việc nghiêm túc."
"Công việc nghiêm túc?" Triệu Sứ cố ý trêu chọc: "Vậy  chỉ  chị   bạn diễn nam, còn những ' mẫu' khác như chúng  thì  ?"
Thẩm Tịch Nguyệt   trúng tim đen, chỉ  Hạ Đường ,   gì.