Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ban đầu  nghĩ đó chỉ là hiện tượng tự nhiên, nhưng đến ngày thứ hai, thứ ba, đường dài đó vẫn  biến mất. Sau đó,  bầu trời xuất hiện ngày càng nhiều những đường dài như . Anh mơ hồ cảm thấy thế giới  đang xảy  một sự  đổi nào đó.
Kể từ khi đường dài đó xuất hiện, Tống Hứa Nghiễn bắt đầu mơ, mơ thấy những chuyện  xảy  trong quá khứ. Lúc đầu,  một tuần  mới mơ một , nhưng khi những đường dài  bầu trời dần nhiều lên, giấc mơ của  cũng ngày càng thường xuyên.
Nhân vật chính trong giấc mơ chủ yếu là  và Hạ Đường,  cảm thấy  kỳ lạ,  đây   từng để ý đến những chi tiết, thậm chí là nhiều chuyện   quên nhưng trong mơ  vô cùng rõ ràng.
Khi giấc mơ và hiện thực dần xuất hiện sự khác biệt, những hình ảnh đó đột nhiên biến thành chữ, chữ  in  giấy đóng thành sách, trong đầu  lật từng trang một. Lật đến cuối, là bìa  của một cuốn tiểu thuyết.
Cuối cùng  cũng nhận , hóa   vẫn luôn sống trong thế giới tiểu thuyết,  chỉ là một nhân vật trong tiểu thuyết.
Tống Hứa Nghiễn  suy sụp quá lâu,  nhanh chóng chấp nhận sự thật . Bởi vì  phát hiện , tiểu thuyết chỉ là bối cảnh,  thể thực sự quyết định  phận của họ. Ví dụ,  và Hạ Đường  hề đến với  như trong tiểu thuyết. Còn Triệu Sứ vẫn luôn  theo , cũng đưa  lựa chọn khác với trong tiểu thuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-255-ngoai-truyen.html.]
Điều  tiếc nuối nhất chính là cả thế giới đều  Triệu Sứ thích Tống Hứa Nghiễn nhưng đó chỉ là bối cảnh do tác giả đặt . Chỉ   mới  rõ, Triệu Sứ thực sự  bao giờ thích .
Những món quà tặng, lời tỏ tình  mặt  , lời ước nguyện   thiệp, sự quan tâm  ngừng, hành động ghen tuông, tất cả đều là chương trình  thiết lập sẵn, là giả.
Còn khi cô  Lục Cảnh Dương, đôi mắt cong cong, hành động chủ động nắm tay  , đó mới là phản ứng thực sự của cô. Cô sẽ  tự nhiên  nũng với Lục Cảnh Dương, yêu cầu   đạp xe đưa cô  học.
Họ  qua khuôn viên trường, Triệu Sứ  ở ghế , gió thổi tung váy cô lên. Tống Hứa Nghiễn nhớ  đêm thu  xuất viện  gặp cô, khi cô vội vã chạy  giúp  mượn khăn giấy, váy khiêu vũ của cô tung bay trong gió, nhẹ nhàng lướt qua trái tim , nhưng    thể nắm bắt,  thể giữ , bây giờ cũng .
Tống Hứa Nghiễn vẫn  thể quên  những kí ức về cô, nhưng     cách nào để tiến đến gần cô hơn.
Vào đêm  khi  nghiệp, họ cùng  chụp ảnh, là ảnh chụp chung của sáu . Anh chỉ  thể  ở một nơi xa cô nhất, lặng lẽ  bóng lưng cô rời .