Lục Cảnh Dương   bờ  bóng lưng Triệu Sứ đang  ngừng tiến về phía , cô  hề ngoảnh đầu .
Sau khi Triệu Sứ lặn xuống nước, thấy  một luồng sáng phát  từ một nơi nào đó  đáy hồ, cô liền cố gắng bơi về phía luồng sáng đó.
Cô bơi trong làn nước hồ lạnh lẽo, vì  luồng sáng đó cho nên cảnh vật trong mắt cô đều trở nên mờ ảo. Nó giống như một ngọn hải đăng, chỉ dẫn cho cô. Mà đoạn đường  nước  chính là một đường hầm thời , bơi qua đoạn đường , cô  thể đến  một thế giới khác.
Theo từng nhịp lặn xuống của Triệu Sứ, cô càng đến gần cánh cửa đó hơn. Triệu Sứ đột nhiên nhớ đến cảnh tượng khi mới đến thế giới , nhớ đến những  cô quen  ở thế giới , nhớ đến việc  vẫn  kịp từ biệt họ. Quãng thời gian năm năm như  xâu chuỗi  thành một thước phim, nhanh chóng lướt qua  mắt cô.
Lục Cảnh Dương  hồ nước tĩnh lặng phía , trái tim  dường như  chìm xuống đáy hồ cùng với Triệu Sứ. Rõ ràng   để cô  nhưng đến cuối cùng vẫn   cách nào ngăn cản.
Lục Cảnh Dương chìm  một nỗi buồn vô hạn,  cảnh vật  mắt tựa như đều đổ sập.
Trên bầu trời đổ nát đó, đột nhiên  tiếng nước chảy róc rách, kéo suy nghĩ của   trở về.
Triệu Sứ bơi lên từ đáy hồ, đang ôm chặt cánh tay run rẩy  về phía bờ.
Lục Cảnh Dương  tại chỗ  dám nhúc nhích, sợ rằng  đang gặp ảo giác, mãi đến khi Triệu Sứ hắt  một cái thật to,  mới vội vàng cởi áo khoác trùm lên  cô,  đó bế ngang cô lên, vội vã xuống núi.
Lúc Cảnh Dương tìm  một khách sạn  chân núi, nhân lúc Triệu Sứ đang tắm,   ngoài mua cho cô một bộ quần áo mới,  đó xin nước nóng ở quầy lễ tân.
Triệu Sứ tắm xong liền chui  chăn  giường, mái tóc ướt đẫm, Lục Cảnh Dương quấn cả  cô lẫn chăn . Sấy tóc cho cô xong,   cô uống hết một cốc nước nóng to đùng, lúc  mới để cô  xuống.
Triệu Sứ nhắm mắt cũng  thể cảm nhận   một ánh mắt mãnh liệt đang dán chặt  , cô  thể  mở mắt ,  về phía Lục Cảnh Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-261-b.html.]
Hai    thật lâu, Lục Cảnh Dương lên tiếng : "Sao   ?"
Triệu Sứ chớp mắt, bình tĩnh : "Nhớ  còn  chuyện  ."
"Chuyện gì?"
"Chưa từ biệt chị gái và những  khác."
"Chuyện  quan trọng lắm ?"
"Quan trọng."
"Ngoài chuyện   thì ?"
Ngoài chuyện  , còn  lý do nào khác khiến cô   ?
Triệu Sứ mím môi,   gì.
Lục Cảnh Dương hiểu ý cô, đột nhiên trở nên buồn bã.
Có lẽ là do lúc bơi  tiêu hao hết sức lực, Triệu Sứ   giường   bao lâu thì cơn buồn ngủ  ập đến.
Triệu Sứ ngủ  sâu, cô cảm thấy  dường như đang chìm  một giấc mơ,  như   là mơ. Có  đang sờ mặt cô, từ lông mày đến môi, những cái chạm nhẹ nhàng như  như .
Mở mắt  trong mơ màng, cô thấy Lục Cảnh Dương đang cúi xuống  mặt cô,  cách gần đến mức  thể  thấy  thở của đối phương, dường như chỉ cần động đậy một chút là môi cô sẽ chạm  môi .