Triệu Sứ lặng lẽ  , cô thấy khuôn mặt   phản chiếu rõ ràng trong đôi mắt sâu thẳm của , vài giây , cô  nhắm mắt .
Lục Cảnh Dương đột nhiên ngẩn ,  định nhân lúc cô ngủ mà lén hôn cô một cái,  ngờ cô  đột nhiên mở mắt .  tại  bây giờ cô    phản ứng gì, còn nhắm mắt ?
Đây là  ý gì? Có  là ý như  đang nghĩ ?!
Lục Cảnh Dương  dám chắc, lúc đang suy nghĩ lung tung,   thấy Triệu Sứ lẩm bẩm vài chữ.
Anh   rõ, đang định hỏi cho rõ ràng thì Triệu Sứ  ngẩng cằm lên, nhẹ nhàng hôn lên môi .
Đầu óc Lục Cảnh Dương lập tức nổ tung như  vô  pháo hoa nở rộ, tim đập thình thịch, m.á.u    ngừng sôi sục. Anh hôn lên môi Triệu Sứ, một tay nâng mặt cô, một tay vuốt ve cổ cô.
Bàn tay  bóp chặt cằm Triệu Sứ, đầu lưỡi bắt đầu xâm nhập  miệng cô. Triệu Sứ  thấy  thở của  ngày càng nặng nề, trong cổ họng dường như  tiếng thở hổn hển  đè nén. Âm thanh đó kích thích dây thần kinh của cô, khiến cho mạch m.á.u  trán cô đập thình thịch.
Hôn đến khi Triệu Sứ khó thở, Lục Cảnh Dương mới rời khỏi môi cô. Anh dọc theo khóe môi cô hôn đến vành tai,  đó từ từ di chuyển xuống cổ, ngậm lấy làn da ở đó nhẹ nhàng mút mát l.i.ế.m láp.
Hôm  Triệu Sứ thức dậy soi gương, phát hiện  cổ  xuất hiện  nhiều vết bầm tím.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-262-b.html.]
Cô trừng mắt  thủ phạm, nhưng thủ phạm  như  hề hối hận, còn ôm cô từ phía , lồng n.g.ự.c ấm áp áp sát  lưng cô, tay nhẹ nhàng vuốt ve vết bầm  cổ cô, giọng điệu thương tiếc : "Lần   sẽ nhẹ nhàng hơn."
Triệu Sứ tức đến mức    chuyện với .
Trên đường trở về trường, Lục Cảnh Dương cuối cùng cũng hỏi  câu hỏi vẫn luôn giày vò  trong  thời gian : "Tiểu Sứ, thực  em cũng yêu  đúng ?"
Triệu Sứ hạ cửa sổ xe xuống, chống tay lên đó, hóng gió buổi sáng.
Lục Cảnh Dương  thấy giọng cô  gió thổi bay  xa: "Lục Cảnh Dương,   thể đừng tính toán với em nữa  . Em luôn thua ,   thể nhường em một chút ?"
"Anh nhường em." Lục Cảnh Dương nhếch môi,  mặt nở nụ  mãn nguyện: "Anh vẫn luôn nhường em."
Khi Triệu Sứ ở  đáy hồ, từng hồi ức của năm năm  ùa về, cuối cùng hình ảnh dừng  lúc ở trong vòng đu , Lục Cảnh Dương ngượng ngùng ôm cô,  khi xuống,  căng thẳng và cẩn thận  với cô,  nãy   thầm ước một điều ước, hy vọng  thể mãi mãi ở bên cô.
Thời gian họ thực sự ở bên  chỉ  một năm rưỡi, Triệu Sứ ,   đánh cược, cược xem tình cảm một năm rưỡi  của bọn họ  thể vượt qua nỗi sợ hãi của cô đối với Cảnh Châu  .
Triệu Sứ buồn bã nghĩ, cuối cùng  vẫn thắng.