Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Chăm Chỉ Diễn Kịch - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-07-03 11:59:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối hôm đó, Phương Bách Xuyên đăng một bài viết lên diễn đàn nhằm để làm rõ sự việc, đồng thời đính kèm biên lai thanh toán của hai phòng. Còn liên hệ với quản lý diễn đàn trường, để cho bài đăng được ghim lên đầu.

Như vậy, chuyện này cuối cùng cũng lắng xuống.

Vài ngày sau, Phương Bách Xuyên nhận được bốn vạn mà Triệu Sứ trả lại, cậu vui mừng hỏi cô: "Số tiền cậu bị lừa đã lấy lại được rồi sao?"

Triệu Sứ buồn bã lắc đầu: "Không lấy lại được."

"Vậy sao cậu lại trả tiền cho tôi?"

Triệu Sứ đáp: "Tôi không nhận tiền không rõ nguồn gốc."

Phương Bách Xuyên ngây người: "Triệu Sứ! Cậu như vậy, tôi sẽ kiện cậu tội vu khống đấy! Nhà tôi ba đời làm phát triển phần mềm trò chơi đàng hoàng, cái gì mà không rõ nguồn gốc chứ?"

"Không nói cậu, đừng kích động." Triệu Sứ dùng ngón tay chỉ vào mình: “Người tôi nói là tôi đây này, tôi không giúp gì được cho cậu, không thể nhận tiền."

"Vậy thì gọi là vô công bất thụ lộc! Cái gì mà không rõ nguồn gốc... Điểm thi ngữ văn của cậu cao như vậy mà lại dùng từ bừa bãi như thế sao?”

Triệu Sứ không để ý: "Đều như nhau cả thôi."

"Như nhau cái đầu cậu!"

Phương Bách Xuyên mới sáng sớm đã Triệu Sứ chọc cho tức điên, thế nhưng cuối cùng cậu vẫn chuyển tiền lại cho Triệu Sứ: "Cậu nhận đi, coi như đây là tôi bồi thường tổn thất danh dự cho cậu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-57.html.]

"Tổn thất danh dự?"

"Ừ, bài đăng đó treo một tuần, khiến cậu phải chịu những lời bịa đặt, đồn thổi."

"Liên quan gì đến cậu, bài viết đó lại không phải do cậu đăng, hơn nữa cậu cũng bị bịa đặt mà." Triệu Sứ dừng lại một chút: "Có phải chị tôi đã gọi điện cho cậu không?"

"Không, là do tôi tự cảm thấy như vậy, tôi cố tình để bài đăng ở đó, vốn dĩ đã gây ra ảnh hưởng không tốt cho cậu. Mặc dù cả hai chúng ta đều bị bịa đặt nhưng xã hội này đối xử với phụ nữ vẫn luôn không công bằng. Mọi người bàn tán về tôi ít hơn nhiều so với cậu."

Giọng điệu của Phương Bách Xuyên rất chân thành, như thể nếu Triệu Sứ không nhận số tiền này, cậu ta sẽ không yên lòng.

"Vậy cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ, nếu như tôi nhận số tiền này rồi thì sẽ không trả lại cho cậu một lần nữa đâu."

Đối với Triệu Sứ, tiền đã vào túi cô mà còn có thể lấy ra một lần nữa đã là một kỳ tích rồi, tuyệt đối không thể có lần thứ hai.

"Chỉ có bốn vạn tệ, tôi không thiếu đến mức đó." Phương Bá Xuyên tỏ vẻ khinh thường.

Triệu Sứ chân thành cảm thán: "Ừm, quả nhiên là người giàu có, thật hào phóng."

Không chỉ giàu có, mà tam quan cũng rất đứng đắn.

Triệu Sứ phát hiện ra rằng, những nhân vật nam trong tiểu thuyết ngôn tình học đường này đều khá tốt. Tất nhiên, ngoại trừ nam chính!

Mỗi tháng Phương Bách Xuyên đều bay đến thành phố A một lần, sau đó vì để thuận tiện đi lại, cậu ta dứt khoát đòi người nhà mua cho mình một chiếc máy bay riêng, đồng thời còn mua một căn hộ ở gần trường Đại học Rayton.

Bố mẹ Phương nghĩ dù gì sau khi ra trường cũng sẽ mua những thứ này cho cậu ta, cho nên bây giờ cậu ta muốn mua trước cũng không ngăn cản.

Loading...