Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Chăm Chỉ Diễn Kịch - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-07-03 11:59:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Cảnh Dương im lặng một lát, nói: "Đi tụ tập với mấy người bạn."

"Ồ... đúng rồi, nghỉ hè rồi, mọi người đều về rồi." Triệu Sứ đột nhiên nghĩ đến Tống Hứa Nghiễn: "Vậy anh Hứa Nghiễn đã về chưa?"

"Em muốn gặp cậu ấy à?" Lục Cảnh Dương hỏi.

"Không..." Triệu Sứ suýt nữa đã nói ra chữ "Muốn", đột nhiên nhớ đến thiết lập nhân vật của mình, vì vậy liền sửa lời: "Không nói cho anh biết."

Lục Cảnh Dương bị cô chọc cười.

Anh đưa Triệu Sứ về nhà, Triệu Sứ xuống xe, thế nhưng mãi vẫn không vào nhà.

"Sao vậy?" Lục Cảnh Dương thấy sắc mặt cô do dự, dường như có lời muốn nói với mình.

"Em muốn mượn anh Cảnh Dương..." Cô muốn mượn tiền, muốn hoàn thành nhiệm vụ này.

"Mượn gì?" Lục Cảnh Dương hỏi.

Triệu Sứ há miệng, không nói nên lời. Bình thường mặt cô khá dày, không biết tại sao lúc mượn tiền lại bắt đầu sĩ diện.

Lục Cảnh Dương thấy cô có vẻ khó mở lời, liền chủ động hỏi: "Mượn tiền à?"

Anh biết cô đang nghĩ gì, cho rằng mình hỏi ra, cô sẽ có thể trả lời một cách thoải mái hơn, mặc dù anh vẫn chưa biết tại sao cô lại muốn mượn tiền.

Nhưng Triệu Sứ nghe anh nói vậy, lại càng thêm ngượng ngùng, như thể mình bị lột sạch đứng trước mặt anh, như thể anh biết hết những gì cô nghĩ trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-61.html.]

Trong lúc Triệu Sứ còn đang lo lắng bất an, cô thấy Lục Cảnh Dương cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, biểu cảm như thể đang nói: Cô ấy thực sự muốn mượn tiền của mình sao? Cô ấy điên rồi à? Sao lại mượn tiền của mình?

"Không có gì, lần sau lại nói. Hôm nay cảm ơn anh, anh về cẩn thận." Triệu Sứ nói xong liền chạy.

Nhìn bóng lưng cô chạy trối chết, Lục Cảnh Dương đứng tại chỗ ngơ ngác rất lâu.

Anh rất muốn nói với cô rằng, thực ra anh không có ý đó, chỉ là trông có vẻ nghiêm túc một chút thôi.

Ngày Triệu Sứ nhập học, Phương Bách Xuyên đích thân trở về đón cô. Cậu xách hành lý cho cô, đưa cô lên máy bay riêng của mình.

Nhìn thấy con trai mình trước sau hầu hạ con gái nhà người ta, ánh mắt mẹ Hạ nhìn Triệu Sứ đã khác hẳn. Trước khi đi, bà còn dặn dò Triệu Sứ, bảo cô trong tình yêu hãy tận hưởng niềm vui, nhưng vẫn phải học cách tự bảo vệ mình.

Triệu Sứ ngồi vào khoang máy bay, nhớ lại lời mẹ Hạ dặn dò, tốt bụng nhắc nhở Phương Bách Xuyên: "Tôi đã nói cậu đừng ân cần với tôi quá, mẹ cậu sẽ tưởng rằng cậu có ý với tôi đấy!”

Phương Bách Xuyên không để ý nói: "Đúng vậy, tôi thật sự có ý với cậu mà!”

"Cứ nói dối đi, đến lúc đó xem cậu giải quyết thế nào."

Phương Bách Xuyên biện giải: "Tôi đâu có nói dối, tôi thực sự có ý muốn làm ảnh rể cậu mà!”

"Cậu đây là có ý với chị tôi, chứ không phải với tôi."

"Tôi thấy cũng như nhau thôi, đều là người một nhà cả mà!”

Phương Bách Xuyên nói đùa, Triệu Sứ lười đôi co với cậu ta.

Cô nằm trên ghế xem điện thoại, Phương Bách Xuyên rót cho cô một cốc nước ép, nghiêm chỉnh đặt ở trước mặt cô, cười tươi như hoa nói: "Tiểu Sứ, sau này cậu muốn đi đâu thì cứ nói với tôi, máy bay riêng của tôi lúc nào cũng có chỗ cho cậu.”

Loading...