Giọng  đè thấp ở đầu dây bên  rõ ràng mang theo sự tức giận: "Triệu Sứ, bây giờ cô còn dám cúp điện thoại của  ?!"
"Hả? Không   gọi nhầm ?"
"Không gọi nhầm! Chính là tìm cô!"
"Tìm em  gì?" Cô nhớ mấy ngày nay    cảnh  nào mà.
"   viện một tuần ! Sao cô  đến thăm ?"
Triệu Sứ chỉ lo nghĩ đến việc hiện tại    cảnh  nào, cũng  để ý đến sự thất vọng và tủi   dễ nhận  trong nửa câu  của Tống Hứa Nghiễn.
Triệu Sứ miệng nhanh hơn não: "Chưa đến lúc."
"Cái gì  đến lúc?"
"Không !" Triệu Sứ tự tát miệng  hai cái: "Ý em là, em   thời gian."
"Rốt cuộc cô bận cái gì? Không thể dành chút thời gian đến bệnh viện thăm  ? Chị cô..." Tống Hứa Nghiễn định lấy Hạ Đường   ví dụ,  rằng cô  bận như  nhưng ngày nào cũng đến bệnh viện thăm   nhưng lời  đến miệng  cảm thấy  nên  với Triệu Sứ.
Triệu Sứ   định  gì,  tự nhiên tiếp lời: "Chị em  thời gian,   nghĩa là em cũng  thời gian, em  bận."
"Cô bận cái gì?"
"Bận kiếm tiền chứ ."
"Học ?"
" , đừng  coi thường nó, một tiết 300 tệ,  rẻ !"
Giá dịch vụ cao nhất của cô là 300 tệ, mấy ngày nay kiếm  của Lục Cảnh Dương mấy nghìn .
"Chỉ  chút tiền  thôi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-88-a.html.]
Triệu Sứ    chế giễu,  định phản bác thì ngay  đó  nhận  ba mươi nghìn tệ từ Tống Hứa Nghiễn chuyển khoản qua.
"Ngày mai đến thăm ." Giọng điệu của Tống Hứa Nghiễn  bá đạo.
"Thật sự  !" Mặc dù ba mươi nghìn tệ  hấp dẫn nhưng vẫn  đến cảnh  của cô, nếu  ,  loạn cốt truyện thì   ?
Tống Hứa Nghiễn tiếp tục chuyển thêm bảy mươi nghìn tệ: "Có đến ?"
"Được! Ngày mai em nhất định sẽ đến."
Tống Hứa Nghiễn lúc  mới hài lòng.
Triệu Sứ trằn trọc suy nghĩ cả đêm, hôm  vẫn quyết định trả  tiền.
Cô thừa nhận lúc đó   tiền  cho choáng váng,  khi bình tĩnh , cô nhận   thành nhiệm vụ hệ thống mới là điều quan trọng nhất. Dù  thì tiền trong thế giới tiểu thuyết cũng  mang  ngoài , chỉ  thể kiếm ở  thì tiêu ở đó.
Cô  thể vì niềm vui nhất thời mà bỏ qua lợi ích lâu dài.
Sau khi Triệu Sứ trả  tiền, bên phía Tống Hứa Nghiễn   phản ứng gì, Triệu Sứ đoán là tối qua   uống nhầm thuốc, bây giờ  tỉnh táo  .
Trưa hôm đó,  khi Triệu Sứ tan học, Lục Cảnh Dương kéo cô  ăn cơm.
Mấy ngày nay đều là Lục Cảnh Dương mời cô ăn, thỉnh thoảng gặp mấy cô bạn cùng phòng của cô,  cũng mời luôn.
Triệu Sứ  ăn chực nhiều bữa như , da mặt cuối cùng cũng  chịu nổi nữa, cô : "Hay là hôm nay để em mời  ,  Cảnh Dương."
"Được thôi." Lục Cảnh Dương  từ chối: "Vậy thì cảm ơn em  mời  ăn cơm."
Triệu Sứ mặt đỏ tía tai: "Không cần cảm ơn, dù gì thì tiền của em cũng kiếm  từ .”
Lục Cảnh Dương: ...Quá thật thà .
Nghĩ đến việc  mời khách,  tôn trọng sở thích của "Khách", Triệu Sứ liền hỏi Lục Cảnh Dương  ăn gì.