Lục Cảnh Dương định  "Gì cũng ." nhưng  vẻ mặt thành kính của Triệu Sứ,  định trêu cô một chút: "Anh  ăn gì, em đều mời ?"
" thế!" Triệu Sứ  hào phóng : "Muốn ăn gì cũng  thể mời !"
"Vậy   ăn mì, ở nhà ăn thứ năm của trường, em  từng đến ?"
"Chưa từng."
Đại học Rayton  tám nhà ăn, Triệu Sứ chỉ mới đến bốn nhà ăn.  cô nghĩ, bất kể là nhà ăn nào, một bát mì  thể đắt đến mức nào chứ.
Sau khi cô đến đó, đột nhiên phát hiện một bát mì  giá tận 2499 tệ.
Cô thực sự  từng thấy bát mì nào  giá như , đến cả biểu cảm cũng quên mất, mắt mở to như hai cái chuông đồng.
—— [Mì gì thế ! Ăn một miếng  thể trường sinh bất lão ?!]
Ngoài giá cả khiến Triệu Sứ kinh ngạc,  lượng sinh viên  ăn cũng  ngoài dự đoán của cô.
—— [Người giàu nhiều thật... Không ,   bình tĩnh một chút,  cũng là  giàu.]
—— [Hu hu... Mình căn bản    giàu,   từng ăn mì đắt như  bao giờ.]
Thấy Triệu Sứ tự tẩy não   thành công, Lục Cảnh Dương  nhịn  bật .
"Có  đắt quá ,  là đổi chỗ khác?"
"Không đắt  đắt, em mời ." Triệu Sứ cố nặn  một nụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-89-a.html.]
[Đã   , bây giờ đổi ý thì mất mặt quá. Huống hồ, một bữa cơm  cô vẫn mời , chỉ là tiền học  hai tháng nay coi như công cốc.]
Triệu Sứ  đau lòng  tự an ủi , tiêu nhiều mới  động lực kiếm tiền.
Cô  cảm thấy Lục Cảnh Dương cố tình hại , bởi vì từ khi sinh    là phú nhị đại   khái niệm về tiền bạc, ăn thức ăn đắt một chút cũng là chuyện bình thường.
Lục Cảnh Dương thấy cô  tự tìm cớ an ủi ,  thầm nghĩ liệu   như  là  quá đáng ?
Triệu Sứ trả tiền xong,  đợi  bốn mươi phút thì bát “Mì vàng”  cuối cùng cũng  bưng lên. Mì là mì bình thường, chỉ là nguyên liệu  thêm một con tôm hùm nên giá mới cao như .
Để bù đắp cho trò đùa của , Lục Cảnh Dương suy nghĩ một chút, quyết định đặt hàng Triệu Sứ cả một năm.
Triệu Sứ    ,  hề vui tí nào.
"Em  ý tưởng khác ? Hay là  vui khi nhận đơn của ?" Lục Cảnh Dương nhận  sự do dự trong mắt cô.
"Không   vui, chỉ là cảm thấy cách của   kỳ lạ. Không giống như học  nữa, mà giống như... tự tìm cho  một gia sư."
"Vậy em    gia sư của  ?"
"Cũng  ..." Triệu Sứ trầm ngâm một lúc: "Tại    tìm  khác? Tìm chị gái em cũng , bây giờ chị  cũng đang nhận dạy thêm  cuối tuần. Anh xem,  đúng chuyên ngành."
Vốn dĩ thời gian cô tiếp xúc với Lục Cảnh Dương  vượt xa cốt truyện trong tiểu thuyết, nếu tiếp tục dạy  thêm một năm nữa,  chừng sẽ xảy  chuyện gì đó.
"Hạ Đường  cùng chuyên ngành với , cô  học Ngôn ngữ văn học Trung Quốc, còn  học Khoa học máy tính. Hai chuyên ngành  chênh lệch quá lớn, để cô   gia sư cho , thực sự là  khó chị ."
Lục Cảnh Dương giải thích xong, Triệu Sứ càng thêm khó hiểu.
—— [Hạ Đường và  chênh lệch chuyên ngành quá lớn, còn em và  thì  lớn ? Em học biên kịch phát thanh truyền hình mà! Hơn nữa em còn  cùng khóa với !]