Nhiệm vụ hôm nay của Triệu Sứ   thành, cô chuẩn  chuồn.
Tống Hứa Nghiễm  bao giờ thấy cô chạy nhanh như , cứ như thể phòng bệnh của    lắp thuốc nổ, cô  nhanh chóng chạy trốn .
Không  đến thăm   ? Cô thăm kiểu  ? Tống Hứa Nghiễm cuối cùng  nhịn , gầm lên: "Triệu Sứ! Cô   đây cho !"
Triệu Sứ giả vờ   thấy, dùng tốc độ nhanh nhất cuộc đời  chạy về phía thang máy.
Sau đó, khi thang máy  mở , cô  thấy Lục Cảnh Dương cũng đến thăm bệnh.
Khuôn mặt Triệu Sứ lập tức  giữ  vẻ bình tĩnh.
Nửa giờ , cô  mới lừa  rằng  chỉ  dạo quanh trường, kết quả bây giờ  gặp  ở bệnh viện, đây chẳng  là tự vả  mặt  ?
Triệu Sứ còn đang bối rối    , cũng may Lục Cảnh Dương là  đàng hoàng,  truy cứu tại  cô  dối, chỉ bình tĩnh hỏi cô   đến thăm Tống Hứa Nghiễm .
Triệu Sứ cố gắng bảo tồn vẻ bình tĩnh  mặt: "Ừm,  thăm xong , bây giờ em chuẩn  về.”
"Vậy em đợi  một chút,  đưa em về."
Sao   đưa cô về nữa ?  mà nhiệm vụ bây giờ   thành, đưa về thì cũng chẳng ảnh hưởng gì nhỉ? 
Triệu Sứ nghĩ , liền đồng ý: "Cảm ơn  Cảnh Dương,  em đợi  ở  lầu."
Triệu Sứ tìm một chiếc ghế trống ở chỗ gọi  ở tầng một,  chuẩn   xuống thì nhận  điện thoại của Tống Hứa Nghiễm.
Giọng của Tống Hứa Nghiễm quá lớn, ngữ khí  còn  hung dữ,   máy  suýt  điếc tai Triệu Sứ.
"Triệu Sứ!  cho cô một phút để   đây!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-97-a.html.]
Triệu Sứ đưa điện thoại  xa một chút, giọng yếu ớt đáp: "Không , em   ,   sẽ  đến thăm ."
"Lần ? Sao   ? Cô tự  xem hôm nay cô đến đây để  gì!"
Triệu Sứ mặt dày : "Đến thăm  chứ ."
"Đây là cách đến thăm bệnh của cô ? Đổ tôm của , còn xách cả túi chanh  nữa? Triệu Sứ, cô đừng  quá đáng!"
Lúc rời , cô chạy  nhanh nhưng  ngờ vẫn còn nhớ mang theo túi chanh , Tống Hứa Nghiễm nghi ngờ hôm nay cô cố tình đến để chọc tức  .
Triệu Sứ cũng  ngờ Tống Hứa Nghiễn vẫn còn nhớ đến túi chanh đó, cô nghĩ   ngày thường    rộng lượng ? Sao hôm nay  một túi chanh mà cũng để bụng thế?
 dù  thì cô cũng  , chỉ  thể hạ  xin   : "Em xin , em tiện tay lấy mất,   em sẽ mang đến cho  cái khác."
"Không cần  , ngay bây giờ đem lên cho !"
"Bây giờ  , em   ."
Triệu Sứ  xong mới nhớ đến Lục Cảnh Dương,   Lục Cảnh Dương   với Tống Hứa Nghiễm chuyện cô còn ở  lầu .
Lo lắng chờ đợi vài phút, cô  đợi  Tống Hứa Nghiễm  chuyện, ngược  đợi  Hạ Đường.
"Tiểu Sứ, ngày mai em rảnh ? Chị tìm em  chút chuyện."
Giọng Hạ Đường cứng nhắc, mang theo ngữ điệu  giận dữ.
Triệu Sứ  khỏi sợ hãi, liên tục : "Rảnh, rảnh."
"Được,  ngày mai gặp  ở trường."