Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tiểu khất cái  thấy Thẩm Kim Triều do dự, nhất thời  càng lúc càng dữ hơn, thậm chí   nữa dập đầu thô bạo hơn. Bụp bụp bụp, tiếng  còn lớn hơn cả tiếng .
 
Thẩm Kim Triều thấy  liền vội vàng ngăn  .
 
Tiểu khất cái ngẩng mặt với trán đầm đìa m.á.u túa : “Cầu tiểu thư, cứu mạng gia gia của !”
 
Quần chúng vây xem dần dần nhiều lên,   thậm chí phụ họa  đỡ cho tiểu khất cái : “Tiểu cô nương, ngươi mau  tay giúp đỡ hài tử  .”
 
“  đúng , nó   thương thành  như , ai da uy, ngươi mau đến chỗ y quán   một cái xem.”
 
“Nhìn cái gì ,  thấy nó bẩn thỉu rách rưới như  ? Y quán thấy  chắc chắn sẽ  cho   bên trong.”
 
Thẩm Kim Triều    bao quanh vây quanh  ngừng thêm mắm dặm muối, càng thêm    như thế nào,  chút khó  thể mở miệng : “Ta    mang tiền…”
 
Vừa  kịp dứt lời liền lập tức   nhảy  nghi ngờ: “Sao  thể, tiểu cô nương, một  y phục và trang sức  cũng  ít bạc ,    chuyện   tiền để  thỉnh đại phu chứ! Hay là, ngươi đang luyến tiếc tiền, cố ý  như  ?”
 
Lúc , khuôn mặt củaThẩm Kim Triều  khỏi bất lực bạo hồng, đồng thời trong lồng nảy lên tới phiền muộn mơ hồ  rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/27.html.]
 
“Ta rõ ràng     tiền mà.”
 
“Ngươi tùy tiện đưa cho nó cái trâm hoa, là chẳng  cứu  gia gia nó !”
 
Khắp nơi Thẩm Kim Triều  lời  của   ngươi một câu  một câu chỉ trích bao phủ.
 
Đang trong lúc  ngừng ầm ỹ, một lực thô bạo đột nhiên nắm lấy cánh tay nhỏ của Thẩm Kim Triều: “Mau ,  theo , tiểu cô nương,  mang ngươi  đến đó.”
 
Thẩm Kim Triều vội vàng giãy giụa, cố gắng hết lực thế nào cũng  tránh thoát : “Ngươi... ngươi buông tay,    tìm bằng hữu của   !”
 
Đối phương  thèm để ý tới nàng, vài  xô đẩy  ngừng, liền  đem Thẩm Kim Triều đến chỗ hẻm nhỏ khuất  nào đó.
 
Những  ở đằng xa  một màn , khỏi âm thầm lắc đầu: Ai,   một tiểu cô nương  bắt nữa .
 
Tuy rằng Thẩm Kim Triều từ khi lọt lòng  từng gặp qua thế đạo hiểm ác, lúc  cũng phát giác nguy hiểm, dùng hết  lực phản kháng, cao giọng kêu cứu: “Lâu công tử! Lâu Già! Cứu mạng! Cứu mạng !”
 
Lập tức    che nàng miệng, hùng hùng hổ hổ nạt nộ: “Kêu la cái gì, ngươi cho rằng cái tên tiểu bạch kiểm   cùng ngươi  thể  gì   chứ?”