Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lâu Già: “Thật ngu ngốc. Hiện tại thì  chứ? Cục đất thì vẫn là cục đất, tính tình của  chẳng   rõ ? Sao  trọng sinh trở về  cái gì? Chẳng lẽ   lóc sướt mướt tình phụ mẫu tổ khổ đời  ?”
 
Thẩm Kim Triều như thể  chọc trúng chỗ đau ê ẩm, mặt lập tức đỏ tái.
 
Lâu Già    ý tứ  buông tha cho Thẩm Kim Triều, tiếp tục : “Nếu   đoán sai, chắc hẳn là  trọng sinh về ngay  ngày thành  với tiện nhân đó . Ban đầu còn rõ ràng bái đường lúc đó còn vui mừng đến mức giống tiểu ngốc tử,  động phòng  thành Mạnh Khương Nữ   lỡ bờ thành.”
 
“Mấy ả tiện tỳ thị nữ đều  thể tùy tiện động tay đông chân , thậm chí  còn  nàng  hạ độc qua. Không     lương thiện thánh mẫu quá mức  , thế nhưng một câu quở trách đều  ,  lệnh cho đám  hại  rời , chính   chui rúc trốn trong phòng từ   tức tưởi.”
 
“Khóc lóc ỉ ôi  ích lợi gì ? Nếu là , nhất định xách con đao lớn thóc c.h.ế.t tên tiện nhân Tống Tri Chương khốn kiếp , hùng hồn chiêu cáo bàn dân thiên hạ bộ mặt giả nhân giả nghĩa tiện nhân nhà . Dù   phận của  cao quý đến thế, phụ mẫu  yêu chiều  như trân bảo. Cho   điều hoang đường nhất, tên nào dám to gan chỉ chỏ đến  ?”
 
“Thật là ngu ngốc! Bản  hèn nhát  chịu ngốc đầu lên phản kháng. Ta  khỏi suy nghĩ, đừng nòi là   tính toán  thật lớn khiến tiện nhân Tống Tri Chương để  tức giận cùng  với  hòa li, coi như cái gì cũng  phát sinh quá, tiếp tục về  gia nương yếu đuối nhu nhước  nũng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-dam-my-cung-voi-tinh-dich-he/58.html.]
 
Ngữ điệu của Lâu Già cay nghiệt thốt   nhanh  chậm, điều  so với điều  càng đ.â.m chọc hơn, vốn là họa  thể tránh , Thẩm Kim Triều  khỏi yếu ớt  thông,  dám hướng cùi tay  đối nghịch trực tiếp với Lâu Già.
 
Nàng  nghĩ  lộ  mềm yếu một mặt, dùng tay che  đôi mắt, vô lực mà phản bác: “Ta    cùng  nhẹ nhàng hòa giải.”
 
Lâu Già khí  lạnh đ.â.m chọc: “ Thế ? Vậy là là   hòa hoãn tha thứ cho .”
 
Thẩm Kim Triều mím môi  bật máu: “Ta cũng   tha thứ cho .”
 
Thẩm Kim Triều  khỏi nghĩ tới, nàng sẽ  chuyện  cho cha nương , Tống Tri Chương là tên đoạn tụ,  nên để   hại đời thiếu nữ khác nữa.