“Ông như ! Con gái của chúng , là một đứa trẻ hiếu thảo.”
Bà lão bất mãn trừng mắt ông lão.
Ông lão cũng lười tranh cãi với bà.
Đứa trẻ hiếu thảo?
Những đứa con mà ông nuôi , e rằng ngoài con gái thứ hai , đứa nào là hiếu thảo. Nếu , đến mức như ? Họ rốt cuộc c.h.ế.t , hỏi một câu là ngay.
Còn đến nỗi lừa ?
Cơ bản là quản mớ chuyện gia đình .
Ông lão rành về những chuyện .
ngăn nỗi khổ trong lòng bà lão.
Mẹ Trình cũng nên khuyên như thế nào. Trước đây khi ở nhà con gái, bà coi là quá quan trọng. Lúc bên cạnh bà lão dì út, bà mới coi trọng hơn.
... cho cùng, bà thiết với và cha bằng con gái và chồng.
Không bà vô ơn, mà là họ ở bên quá ít mà.
Cả nhà phiên khuyên bà lão, bà lão chỉ những thứ mà con gái út của bà mang đến và xót xa.
Mãi cho đến khi về nhà, mới thôi.
Đợi về đến nhà, Trình lặng lẽ giúp chuyển đồ đạc . Rồi nấu cơm. Cả nhà ăn cơm xong, thì ai về phòng nấy. Tề Tri Ngọc cũng về khu thanh niên tri thức của .
Trong phòng ông lão.
Ông lão thấy bà lão lúc vẫn đang buồn, nhịn : “Bà như , chẳng khiến con gái thứ hai của chúng thấy lạnh lòng ? Bà bây giờ sống ở nhà con gái thứ hai, cả ngày nhớ đến con gái út thì thôi . Tình hình hôm nay.
Người khuyên bà như , bà bà...”
Bà lão , cũng thở dài: “ , nhưng chỉ cần nghĩ đến việc thể gặp con gái một , cảm thấy khó chịu. Đều là của mấy đứa con trai nhà chúng . Nếu mấy cái thằng khốn đó, đến nỗi như chứ.”
Bà lão , cũng vô cùng bất lực.
Lúc , bà hết tức giận như .
Ông lão gì nữa.
Sáng sớm ngày hôm , bà lão dậy sớm hơn bất kỳ ai. Nấu cơm sớm. Đợi Trình dậy, thì thấy trong nhà thức ăn xong hết .
Trong chốc lát cảm thấy ngơ ngác.
“Con gái gọi Dung cô nương dậy ăn cơm .” Bà lão .
Mẹ Trình ngây gọi Trình Dung Dung.
Trình Dung Dung khi gọi dậy, cảm thấy mơ hồ.
Sao hôm nay sớm thế?
Đợi cả nhà bàn ăn, Trình Dung Dung vẫn còn hồn : “Bà ngoại, nhà chúng chuyện vui gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-doc-ac-o-tn-60-trong-trot/chuong-142.html.]
“Sao? Không ? Sau ở nhà chúng , sẽ nấu cơm cho các con. Cha con quá bận.” Bà lão ha hả .
Mẹ Trình , trong lòng cũng xúc động.
E rằng tối qua cha cô gì đó.
Nếu , cô cũng đến nỗi như . chia sẻ gánh nặng cho , Trình tự nhiên vui.
“Thôn trưởng, thôn trưởng!” Bên ngoài gọi Trình Đại Vượng.
Trình Đại Vượng còn ăn cơm xong, vội vàng ngoài.
Đợi ngoài lâu, trong nhà cũng đến. Là nhà cũ của họ Trình.
Bà lão dẫn Trình Phượng Nhi hai đến nhà.
Chương 60: Diễn Viên
Khi hai đến nhà, Trình đang dọn bát đĩa, bà ngoại đang giúp quét nhà. Trình Dung Dung cũng ngoài sớm. Bà lão Trình đến, liền liếc xéo bà ngoại của Trình Dung Dung, ngẩng cao đầu: “Người ? C.h.ế.t hết ?”
“Bà thông gia, bà như ? là lớn như đang ở đây, bà thấy ?” Bà ngoại Trình bà cho khó chịu. Cây chổi trong tay cũng bỏ xuống.
Bà lão xuống: “ là nhà họ Trình của , liên quan gì đến bà?”
“Mẹ, xảy chuyện gì?” Mẹ Trình lúc đang ở trong bếp, giọng của bà lão Trình bên ngoài, vội vàng xem.
“Con gái thứ hai, chồng con tìm con.” Bà ngoại Trình thấy Trình đến, vội vàng với bà.
Mẹ Trình thấy bà lão Trình, lập tức đổi sắc mặt: “Mẹ, đến?”
“ đến để thông báo cho cô một tiếng, Tú Nhi sắp kết hôn , chỉ ba ngày nữa, các cô là cô chú, đến sớm. Nhớ đừng tay .” Bà lão một cách thiện chí.
“Lúc đó chúng con sẽ đến là .”
Mẹ Trình cũng từ chối.
Trình Tú Nhi sắp kết hôn, nếu Đại Vượng , thì cũng lẽ.
“Còn nữa, nhà hết lương thực , và cha cô còn đang đói đây, hôm nay cô bảo Đại Vượng gửi một trăm cân lương thực qua cho chúng , nếu , chúng xong .” Bà lão tiếp tục .
Mẹ Trình chuyện , thì chịu nữa.
Nhà họ bây giờ là năm miệng ăn, tự nuôi còn đủ, còn nuôi bà lão ?
“Mẹ, lương thực và tiền chúng con cho đó , chúng con cũng chuyển khỏi nhà cũ , đến đòi lương thực, thì con . Hơn nữa, chẳng ở cùng với chú ba ? Muốn lương thực, thì là chú đòi, mỗi nhà đều đưa . Nếu , con một hạt lương thực nào!”
Mẹ Trình lời dứt khoát.
Bà lão Trình lập tức giận dữ: “Sao? Cô còn để già c.h.ế.t đói ! Cái đồ vô lương tâm! Hôm nay cô mà cho, sẽ ở đây !”
“Mẹ, xảy chuyện gì ?” Trình Dung Dung từ ngoài về, phía là Tề Tri Ngọc gặp đường.
Thấy bà lão ở nhà , Trình Dung Dung lập tức nhăn mày.
Sắc mặt Trình lúc cũng lắm: “Còn ? Bà nội con đến nhà chúng đòi lương thực, đòi một phát một trăm cân, chẳng là ép đến c.h.ế.t ?”
“Dì cả, lời thể như . Bà nội nuôi cha cả đến lớn mà. Đó là ơn sinh thành và dưỡng d.ụ.c của cha cả. Hơn nữa, đó các cô chỉ cho một chút đồ đó, là định để bà nội và ông nội c.h.ế.t đói ? Bây giờ nhà đồ ăn, bà nội đến xin một chút lương thực cứu trợ, các cô một trận? Vốn dĩ đây là nghĩa vụ mà các cô !”