Nữ Phụ Độc Ác Ở TN 60 Trồng Trọt - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-11-28 15:51:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không ! Các , đó là bảo bối của nhà !” Bà Trình hét lên.

Trình Đại Vượng chẳng thèm để ý.

“Hai đứa bây ngây đó gì! Đó là đồ nhà !” Bà lão tức giận nhảy dựng lên với con trai.

Mặt ông Trình tối sầm , trông thật đáng sợ.

Mấy đứa nhỏ nhà họ Trình cũng đang .

“Ông nó mau nghĩ cách chứ. Đó là đồ của nhà mà. Sao thể để chúng mang .” Bà Trình lo lắng vô cùng. Ông Trình lườm bà một cái: “Bà lo lắng cái gì? Lúc lo lắng cũng vô dụng. Đợi chúng nó hiểu , chừng còn tố cáo chúng mưu tài hại mạng.”

“Thế ?” Bà lão sợ đến giật .

Ông Trình cũng , sốt ruột lắm.

Lúc , Trình Phượng Nhi từ bên ngoài , cùng cô là Phương Tập.

Phương Tập thấy vẻ ngoài kỳ quái của gia đình , trong lòng cũng thầm thì.

“Sao con đến đây, mau về phòng .” Trình Lão Tam thấy con gái chạy tới, vội vàng quát lớn.

“Cha, con thấy chuyện trong nhà sắp giải quyết , nên mới tìm Phương Tập đến.”

Trình Phượng Nhi .

“Nó là ngoài, cái gì?” Trình Lão Tam chẳng thèm để ý đến Phương Tập.

“Phương Tập là từ thành phố lớn , chừng nhiều hơn cha đó.” Lúc , Trình Phượng Nhi vẻ nghiêng về Phương Tập. Cô hiểu . Nhà họ Trình chẳng tiền đồ gì.

Tốt nhất là đợi thi đậu ngoài. Đó là nhất.

“Cút cút cút, mau…”

“Lão Tam, cứ để nó xem.”

Ông Trình lúc đang chủ ý, thấy Phương Tập tới, cũng nghĩ lẽ cách gì đó.

Phương Tập gia đình , nghĩ đến chuyện Trình Phượng Nhi kể cho , thật sự ngờ ở cái thôn nhỏ ven sườn đồi chuyện như .

Nghĩ , Phương Tập : “Ông ơi, Trình Đại Vượng đây thể trưởng thôn, đó là vì nhà các ông ba đời bần nông, gốc gác vững vàng. Còn bây giờ, là con trai của địa chủ . Sao còn thể trưởng thôn ? Hòm đồ đó của , càng nên nộp lên cấp mới . Nếu đồng ý, ông thể lên phản ánh. Khi đó, chức trưởng thôn giữ , đồ vật, cũng giữ .”

Lời của Phương Tập khiến ông Trình vô cùng rối rắm.

Ông… vẫn những thứ đó.

Ông Trình lúc hết chuyện lên mặt, Phương Tập thể ?

Cậu thầm mắng một câu quá tham lam. Rồi : “Ông ơi, lúc ông mà đưa lựa chọn, sẽ thực sự còn gì để chọn nữa . Nếu để , thì ông sẽ chẳng còn gì.”

Ông Trình , trong lòng lập tức hoảng loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-doc-ac-o-tn-60-trong-trot/chuong-192.html.]

“Bà nó ơi, mau mượn cho một chiếc xe ngựa . đến huyện thành. Chuyện , thể chậm trễ .”

Ông Trình xong, bà Trình vội vàng ngoài.

Lúc , ở phía bên , Trình Đại Vượng và Tề Tri Ngọc khiêng hai chiếc rương đến sân nhà họ Trình.

Mẹ Trình đỡ bà lão Ngô, còn Trình Dung Dung thì bên cạnh. Về đến nhà. Sau khi Trình Đại Vượng khiêng đồ nhà, mới thở phào nhẹ nhõm.

Ở nhà, ông bà ngoại của Trình Dung Dung cũng ngoài.

Lúc , sức khỏe của ông lão Trương hơn nhiều. Nhìn thấy gỗ , ông cũng kinh ngạc.

“Cái , đây là gỗ hoàng hoa lê ?”

“Thật ? Trước đây con thấy giống như cha , thật sự là ?”

Mẹ Trình cũng vô cùng bất ngờ, ngờ thứ như , nếu giữ của hồi môn cho Dung Nữu thì còn gì bằng?

“Không ? Mấy đồ cổ , lấy từ ? Sao là đất thế ? Ai chôn giấu ?” Ông lão Trương lúc cảm thấy tiếc vô cùng.

“Đây là đồ cha để .”

“Cha ? Chính là ông lão Trình đó?” Ông lão Trương đầy vẻ tin.

“Là cha ruột của .” Mẹ Trình , giải thích chuyện xảy . Ông lão Trương lúc mới hiểu , cũng khỏi cảm thán.

“Thật đáng tiếc. Cái nhà họ Trình đó, thật sự quá tồi tệ. May mà cô Ngô giúp đỡ.” Ông lão Trương cảm khái.

“Có đáng gì ? từ nhận ơn của thiếu gia . Nếu ơn mà báo, thì còn thể thống gì? loại vô lương tâm như họ.” Dì Ngô .

Rồi bà bước lên.

“Thiếu gia, cuối cùng cũng trả đồ của ngài cho con trai ngài .” Nói xong, bà lão còn cúi đầu.

“Ôi dì Ngô ơi, dì lớn tuổi thế , còn định cúi đầu gì nữa?” Mẹ Trình vội vàng ngăn , đó, cả nhà mở đồ vật .

Sau khi mở , những thứ đặt bên trong cũng khiến đều kinh ngạc.

Bên trong đặt phần lớn là vàng bạc châu báu.

Ngay cả Trình Dung Dung dù chứng kiến ở đời , cũng vẫn giật , những thứ … quả thật là giàu .

Trình Đại Vượng thì quen nghèo . Nhìn thấy thứ , sợ đến tái mặt, “Cái , nhiều đồ thế .”

Dì Ngô Trình Đại Vượng: “Đại Vượng, những thứ , xử lý cho đó. Nếu xử lý thì …”

“Dì ơi, những thứ , nghĩ kỹ , lát nữa sẽ với huyện, nộp hết đồ vật lên. Cũng nhân cơ hội , thể xin từ chức trưởng thôn. Sau , sẽ cùng với Dung Nữu, lên thành phố, dù con gái giỏi giang, sẽ để thiếu miếng ăn .”

Trình Đại Vượng đối với những thứ , thật sự là nghĩ thông suốt.

Trước đây keo kiệt, nhưng đó cũng là vì hy vọng con gái thể ăn ngon mặc , bây giờ, con gái thứ . Anh tự nhiên cũng keo kiệt nữa.

“Đều nộp hết ?” Mẹ Trình đồ vật còn kịp thấy thích thú, liền vội vàng ôm hết đồ vật lên. Cảnh giác Trình Đại Vượng.

Loading...