Nữ Phụ Độc Ác Ở TN 60 Trồng Trọt - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-11-28 16:20:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Trình và Bố Trình giúp Tề Tri Ngọc đặt lương thực lên ghế xe. Đợi , Mẹ Trình mới thở dài: “May mà nhờ ông cả giúp tìm việc , chứ thì sống nữa. Nếu về làng , e rằng năm nay hai vợ chồng còn đủ bảy trăm cân lương thực.”

“Sao?” Trình Đại Vượng ngẩn .

Mẹ Trình lườm một cái: “Giờ kế toán tính điểm công đổi , nghĩ còn giống như ? Hơn nữa, dù giống như , chút ít đồ đạc của hai vợ chồng cũng nuôi nổi cả gia đình . Lần ông cả giúp chúng một việc lớn.”

, đợi về ... sẽ mang cho ông cả ít khoai lang.”

“Phì! Cái đầu heo nhà , tặng khoai lang gì? Nhà thiếu mỗi miếng đó của ? Đợi về chia một nửa trứng , thứ dễ mua ở chỗ thím Chu Góa, nhưng khác thì chắc. Anh mang cho ông cả, ông nhất định sẽ vui.”

Trình Đại Vượng giỏi tính toán những chuyện nhỏ nhặt như . Vợ , thì chắc chắn là đúng.

Nghĩ , Trình Đại Vượng gật đầu: “Được, về sẽ đưa.”

Thấy chồng thành thật lời, Mẹ Trình mới thôi. những thứ đồ mắt, trong lòng vẫn còn chút hài lòng. May nhờ ông cả giúp đỡ, chứ lương thực thật sự đủ ăn.

“À, mà thằng thứ hai cũng lạ quá, ngày nào cũng gần gũi với , cứ như thể đổi thành khác , cẩn thận đấy nhé.” Mẹ Trình nhịn nữa cảnh báo chồng .

Trình Đại Vượng lời đến chai cả tai . Anh liên tục gật đầu, bà lải nhải chuyện nữa.

Làng chia lương thực xong, về cơ bản là cần đồng việc nữa. Tranh thủ lúc con rể đưa lương thực , Mẹ Trình sai chồng dọn dẹp kho thóc ở nhà, dù ở nhưng cũng thể quá bừa bộn.

Sau đó, bà dẫn con gái nhà nghỉ ngơi.

Trình Dung Dung theo Mẹ Trình nhà, thấy bà thở dài.

“Mẹ, ạ?” Trình Dung Dung lo lắng hỏi.

“Không , chỉ là thấy bố con, trong lòng nghĩ đến những ở nhà cũ. Con xem ông chịu nhớ lâu gì hết? Tất cả ở nhà cũ đều là đồ lòng lang sói như , tại thằng thứ hai khác chứ?” Mẹ Trình càng nghĩ càng tức giận.

Trình Dung Dung thấy ngày càng tức giận, cũng nhịn khóe miệng giật giật. Phải thừa nhận, bố cô thật sự thể nhẫn tâm với những nhà họ Trình.

“Mẹ, đều ở huyện , năm nay mới về thu xếp lương thực, năm thì cứ để Tề Tri Ngọc đến là . Bố về đây, ở nhà . Bên nhà máy, cho dù họ đến tìm bố con, cũng chẳng tác dụng gì, tiền và phiếu đều giữ hết , đúng ạ?”

Trình Dung Dung nhỏ.

Mẹ Trình nghĩ , thấy cũng .

“Mẹ chỉ là tức giận thôi.”

“Mẹ, giận họ đáng, hơn nữa, bố con thật thà .” Nói là thật thà, khó , chính là ngốc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-doc-ac-o-tn-60-trong-trot/chuong-240.html.]

“Đừng tô vẽ cho bố con nữa, ông ? Không hai con , ông bán còn đếm tiền cho .”

“Dung Nhi ở nhà ?” Ngoài cửa, giọng một phụ nữ run rẩy truyền nhà họ Trình.

Mẹ Trình thấy thì khựng , sắc mặt cũng sa sầm: “Tao giống như con sói mắt trắng Trình Tú Nhi ?”

“Con xem .” Trình Dung Dung bước một bước, để tránh Trình Tú Nhi chọc giận cô.

Ra đến ngoài, cô thấy Trình Tú Nhi mặc áo vải màu xanh lam, khuôn mặt vốn trắng trẻo giờ trở nên vàng vọt, còn vài vết m.á.u đỏ mặt. Trông cô già cả chục tuổi so với .

Trình Tú Nhi thấy Trình Dung Dung , nắm chặt vạt áo, rụt rè: “Dung Nhi... chị, chị chỉ đến xem, em cần giúp đỡ gì .”

“Giúp đỡ? Không cần, cô tránh xa là giúp đỡ nhất .” Trình Dung Dung lười cả một cái.

Đối với loại sói mắt trắng, cô chút thiện cảm nào. Lòng mà Trình Tú Nhi dành cho cô ở kiếp , cô cũng trả . Đã sớm sòng phẳng.

“Dung Nhi... chị xin .” Trình Tú Nhi thấy Trình Dung Dung để ý đến , vội vàng kêu lên một tiếng.

Trình Dung Dung khẽ dừng bước: “Cô xin , là xin chính cái lương tâm còn sót của cô lúc . Còn ? Ai mới là thực sự chịu thiệt, chúng đều rõ.”

, nhưng chị vẫn...”

“Thôi , thì , giờ đến xin , cô gì? Tha thứ cho cô? Rồi yêu thương ? Mơ mộng gì thế. Về chỗ nào thì về chỗ đó . Sau thấy , cứ coi như thấy.” Trình Dung Dung chút kiên nhẫn.

Những lời Trình Tú Nhi kịp hết, đều chặn .

Cả bỏ đây, cô há miệng, cũng nên gì. Nhìn Trình Dung Dung xinh rạng rỡ, bàn tay nắm chặt vạt áo càng siết chặt hơn. Cuối cùng, cô ủ rũ đầu bỏ .

Chút hy vọng trong lòng cũng tan thành mây khói.

“Ôi, Tú Nhi nhà họ Dương ? Sao cô chạy đến đây?” Ngoài cửa, thím Chu Góa mang một ít lương thực loại đến, định đổi chút lương thực thô với Mẹ Trình, ai ngờ thấy Trình Tú Nhi.

Đối với Trình Tú Nhi, bà khinh thường cô một trăm phần trăm.

Trước đây nhà họ Trình đối xử với cô như , mà cô suýt cùng Trình Phượng Nhi bán cả Dung Nhi nhà . Nếu Dung Nhi nhà phúc lớn mạng lớn, giờ còn chẳng đang ở .

Sắc mặt Trình Tú Nhi tái mét, cô đầu bước nhanh rời .

Thím Chu Góa nhổ một tiếng, bước sân. Thấy Trình Dung Dung đang ở trong sân, liền xích gần: “Dung Nhi, cô đến gì thế? Lại lừa cháu ? Cháu thể quá lương thiện . Ta cho cháu , cô thật lòng đến hối , cô là sống nổi nữa . Kể từ vụ việc , nhà họ Dương cứ sức hành hạ cô . Làm trâu ngựa. Hôm nay thấy cháu, lẽ là cháu giúp đỡ, nhưng đừng giúp nhé.”

Thím Chu Góa lo lắng Trình Dung Dung là cô gái nhỏ sẽ vì mềm lòng mà tha thứ cho Trình Tú Nhi nữa.

Trình Dung Dung rõ lắm về tình trạng gần đây của Trình Tú Nhi, nhưng vẻ ngoài của cô cũng đoán phần nào.

Loading...