Nữ Phụ Độc Ác Ở TN 60 Trồng Trọt - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:05:47
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi đến nhà họ Trương, sân nhà họ Trương khác so với . Sân chia ba phần. Đều ngăn bằng ván gỗ một cách kín mít.

Là triệt để chia nhà .

Ở cổng đang đợi là mợ hai nhà họ Trương.

Mợ hai dạo tiều tụy ít, sắc mặt cũng vàng vọt hơn. Bà chút gượng gạo: “Mấy đứa đến ? Mau nhà .”

Vì dạo trong nhà quá nhiều chuyện, nên mợ hai nhà họ Trương gửi hết con cái về nhà ngoại, trong nhà thì yên tĩnh hơn. Những khác trong nhà họ Trương thậm chí còn mặt. Là triệt để xé rách mặt với hai nhà họ Trương .

Thậm chí còn trách cả ông già tham lam.

Mợ hai đến những chuyện , nhịn thở dài.

Trước đây bà cũng tính toán nọ, bây giờ mới , tính toán đến cuối cùng, vẫn là họ tự chịu thiệt thòi.

Trình Dung Dung thích họ hối , dù hôm nay hối , đầu gặp chuyện gì, vẫn sẽ như cũ, vì bản mà bỏ rơi khác.

Trình Dung Dung chứng kiến bộ mặt đây của nhà họ Trương, tự nhiên cũng để tâm. Thế là cô với Mẹ Trình một tiếng: “Mẹ, con với Tri Ngọc cùng ngoài dạo.”

“Được, hai đứa về sớm nhé, buổi chiều còn về nhà đấy.” Mẹ Trình dặn dò một tiếng.

Trình Dung Dung đáp lời gật đầu.

Đợi hai ngoài, Tề Tri Ngọc chút hiểu: “Dung Nhi, em ngoài dạo, về phía núi ?”

“Anh tin em ?” Trình Dung Dung hỏi.

Tề Tri Ngọc ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu: “Đương nhiên tin em. Chỉ cần là lời em , đều tin.”

“Em đây... vì một vài lý do, mà một củ nhân sâm, nhưng em tiện chi tiết hơn với . Tóm , em củ nhân sâm một con đường chính đáng, để kiếm thêm chút tiền cho gia đình. Cho nên...” Trình Dung Dung Tề Tri Ngọc.

Những việc còn , Tề Tri Ngọc đoán . Đại khái là vì chuyện , nên mới xúi giục thím Trình đến nhà họ Trương ?

Là để thể lên núi.

“Em cứ luôn giả vờ là tình cờ như thế... vẻ lắm ?” Tề Tri Ngọc thiết với Mẹ Trình, đương nhiên từ chỗ Mẹ Trình ít chuyện nhà cửa một cách rõ ràng. Mẹ Trình vì coi Tề Tri Ngọc như con rể của , nên cũng bao giờ giấu giếm .

“Em... cũng cách nào khác.” Trình Dung Dung bất lực.

Tề Tri Ngọc cô như , liền nhịn .

“Lấy đồ , giúp em cũ một chút.”

“Hả?” Trình Dung Dung hiểu lắm, nhưng vẫn lấy đồ , Tề Tri Ngọc cũng hỏi cụ thể, dù ai hiểu rõ hơn những thứ rốt cuộc là từ .

Nhìn củ sâm ( nhân sâm) mặt hình dáng khá , tuổi cũng năm sáu chục năm, Tề Tri Ngọc dẫn Trình Dung Dung lên núi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-doc-ac-o-tn-60-trong-trot/chuong-252.html.]

Sau đó đào một cái hố, mượn đá hỏng một chút hình dáng vốn dĩ hảo của củ nhân sâm.

“Hoàn hảo quá, về chú Đại Vượng sẽ nghi ngờ đấy, dù em đào sâm thật sự. Một hai thì chú nghĩ gì, chắc chú sẽ nghi ngờ đấy. Nếu để gia đình , thì kỹ hơn một chút.”

Tề Tri Ngọc , tiếp tục tạo dấu vết.

Trình Dung Dung xót lắm, dù củ nhân sâm hình dáng như , hỏng , sẽ còn đáng giá nữa.

lời Tề Tri Ngọc , cô cũng hiểu.

Thực , ngay từ ngày đầu tiên nhận cái hệ thống kỳ lạ gì đó, cô luôn một trực giác, cái hệ thống đó thuộc về cô.

Vì thế đối với những điều kiện mà thứ đó đưa , cô đều từ chối. Nhiệm vụ mà nó giao, cô cũng chỉ những việc cô thấy lợi.

Đây cũng là một lý do cô với bố . Nếu cô , đầu bố lo lắng cho cô, ... quen với những lợi ích mà nhân sâm mang , nữa, sẽ tạo sự hụt hẫng.

Đợi Tề Tri Ngọc phá hủy một chút hình dáng vốn dĩ hảo của củ nhân sâm xong, hai mới về.

Lúc về, gần giữa buổi chiều .

Mẹ Trình đợi ở cổng sốt ruột . Thấy hai về vội vàng chạy tới: “Hai đứa chạy ? Mẹ tìm quanh quẩn gần đây một vòng thấy. Thật là, ? Mình còn về nhà sớm nữa.”

“Mẹ, con và Tri Ngọc chỉ ngoài dạo thôi. Mình về ngay đây.” Trình Dung Dung vội vàng .

Mẹ Trình nỡ mắng con gái . Chỉ gọi chồng , dẫn cả nhà, cùng với Ông Trương và Bà Trương về nhà ở huyện.

Về đến nhà, Mẹ Trình ngừng nghỉ định nấu cơm, Trình Dung Dung nhân tiện theo, đưa củ nhân sâm lấy hôm nay cho Mẹ Trình.

Mẹ Trình , là mừng rỡ nữa, mà là kinh hãi: “Sao? Cái, cái nhặt nữa ?”

Trình Dung Dung gật đầu với vẻ vô tội: “Vẫn là Tri Ngọc thấy đấy. Hôm nay con với ngoài, thấy gì thú vị, nên lên núi chơi, núi bên nhà ông ngoại linh chi, nhỡ gặp , còn bán chút tiền. Ai ngờ, núi lâu gặp . Thứ cảm giác dễ đào như hai , còn hỏng mất nhiều chỗ.”

Trình Dung Dung đến đây, Mẹ Trình cũng thấy những vết sẹo củ nhân sâm .

Đều là vết mới, hơn nữa củ nhân sâm , cũng tươi rói.

Nếu vì những điều , bà nhịn nghi ngờ .

“Dung Nhi, chuyện , bớt , con cũng bớt lên núi thôi.” Mẹ Trình nghiêm túc .

“Hả?” Trình Dung Dung hiểu.

“Đây nhất định đều là phúc khí của con, phúc khí dùng hết cuộc sống lẽ sẽ . Hơn nữa... ba năm năm còn gặp một củ đồ , con cứ núi là thấy, nhỡ thì gay go. Tóm , nhà thiếu tiền, dù thiếu tiền, thì cũng bố lo . Con chỉ cần học hành chăm chỉ thi đỗ đại học, ... với Tri Ngọc sống , những chuyện khác thì chẳng cần lo gì hết.”

Mẹ Trình , nhịn dặn dò: “Nhớ ?”

Trình Dung Dung trong lòng cảm động, cô luôn đặt lợi ích xuống thấp, đặt sự an của cô lên cao nhất.

Loading...