Ta dùng liền hai tấm phù truyền tống, trốn chạy tới phía Bắc bí cảnh Quy Hư.
Chỉ cần ngày mai thoát khỏi bí cảnh, trời cao mặc chim bay, chỉ cần trốn  đến lúc tình nhân cổ hết hiệu lực,  sẽ   an .
Phía Bắc bí cảnh Quy Hư là nơi sinh trưởng của U Tâm Liên.
Vừa khéo  còn một nhiệm vụ môn phái liên quan đến linh thảo    thành.
Thế nhưng lúc  tìm đến vùng đầm lầy nơi nó mọc, phát hiện    khác hái sạch.
Ta  chút tiếc nuối, chuẩn  rời . Xem  nhiệm vụ   thể  thành .
Trà Đá Dịch Quán
“Nam Tinh sư ?”
Một giọng  ôn hòa vang lên  lưng . Ta  đầu  , thấy một nam tu vận đạo bào màu xanh đang bước về phía .
“Lăng Nhiên sư !”
Ta mừng rỡ gọi.
Lăng Nhiên mỉm  dịu dàng với :
“Muội định hái U Tâm Liên ? Vừa   hái dư một ít,  thể chia cho  chút ít.”
“Vậy cảm ơn  nhiều lắm!”
Lăng Nhiên tính , từ lúc  xuyên  thế giới , ngoài phụ   thì là  hiếm hoi đối xử tử tế với .
Huynh  là y tu của Vấn Thiên Tông.
Lăng Nhiên chia cho  năm mươi cây U Tâm Liên.
“Ta còn  hái chút Hắc Đàm,     cùng ?”
“Được ạ!”
Dù   hiện tại cũng chẳng  việc gì,  theo   cũng  thể học thêm chút kiến thức về linh thảo.
“Nam Tinh sư ,     sẽ  cùng  ?”
Một giọng  lạnh như băng từ phía  truyền đến.
Ta   , thấy Thẩm Giang Ly đang   một gốc cây cách đó  xa.
Hắn   đuổi kịp nhanh thế ! Ta kinh ngạc.
Lăng Nhiên cũng thoáng ngỡ ngàng khi  thấy Thẩm Giang Ly.
“Thẩm sư .”
Thẩm Giang Ly gật đầu lạnh nhạt với Lăng Nhiên,  đó  sang .
“Sư ,  đây.”
Ta  yên  động đậy.
Lăng Nhiên dường như  rõ chuyện gì, nhưng cũng thấy  sự khó xử của .
“Thẩm sư , dù  mai cũng  khỏi bí cảnh ,   cùng  luôn ba  cho vui?”
Thẩm Giang Ly lạnh lùng liếc  : “Ta và Lăng sư  hình như   thiết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-doc-an-nam-thang-cang/chuong-3-khon-cung-noi-bi-canh.html.]
Lăng Nhiên khẽ ngẩn   mỉm  hòa nhã:
“Quả thật .”
“Đã hiểu thì còn  ?” Lời  mang theo sát khí  che giấu.
Lăng Nhiên áy náy  :
“Xin  sư ,    .”
Thế là Lăng Nhiên rời , để  một  đối diện với Thẩm Giang Ly đang bước tới.
Hắn dừng  mặt , đôi mắt như mực đen  gợn sóng, nhưng   thấy lửa nóng rực thiêu đốt trong ánh  .
Ngay giây tiếp theo,  kéo mạnh   lòng, giọng  mang theo ấm ức.
“Nam Tinh,    gạt ? Muội còn định  với ? Muội thích  đúng ?”
“... Sư  buông tay  …”
Gặp chuyện là ôm , chịu hết nổi .
“Không buông. Rõ ràng chúng   ở bên ,   còn nhớ nhung kẻ khác?”
“Ta   mà!”
“Nếu  nhớ, tại   lén bỏ ? Còn  với  vui vẻ như ,   từng  với  như thế bao giờ.”
Nói chuyện với Thẩm Giang Ly thật sự khiến   phát điên.
“Sư ,  thực sự trúng cổ . Huynh  thấy tình cảm của  dành cho   kỳ quặc ?”
“Không thấy…”
“Chúng   thể để hiểu lầm kéo dài nữa,  tách . Đợi đến khi cổ…”
Ta   xong thì Thẩm Giang Ly  đeo một chuỗi vòng tay  cổ tay .
Ta  vòng tay  cổ tay :
“Đây là… Đồng tâm linh?”
Đồng tâm linh là vật đặc chế của tông môn,  đeo nó dù ở cách xa bao nhiêu cũng sẽ  chủ nhân vòng còn  cảm nhận  vị trí.
Hơn nữa  đeo thì  thể tháo, trừ phi một trong hai  chết.
“Huynh đeo cái  cho   gì?”
Thẩm Giang Ly mỉm :
“Chỉ  thế   mới giữ  .”
Đôi mắt  thoáng chuyển sang đỏ rực, nhẹ nhàng hôn lên trán .
“Nam Tinh,  thật sự  thể mất , nên đừng rời xa ,  …”
Nhìn dáng vẻ điên cuồng của Thẩm Giang Ly,   lạnh sống lưng  tê dại da đầu.
Không ngờ Thẩm Giang Ly trúng tình nhân cổ   hóa điên như thế .
Nếu   trốn, sớm muộn cũng c.h.ế.t trong tay  mất!