Chẳng lẽ gần đây họ trục trặc?
Không dám linh tinh, Triệu Bân cẩn thận suy nghĩ trả lời, "Anh thể hỏi trực tiếp, con gái ngại, hỏi thẳng là ngay, nếu thích , chắc chắn sẽ đỏ mặt."
Hỏi trực tiếp? Kết quả thể là gì đây?
Dịch Dương gần như tưởng tượng cảnh Hứa Tân Di với ánh mắt tình cảm, "Chồng , em đương nhiên yêu ."
Chứ chẳng đỏ mặt, cô chắc sẽ đỏ đến tận tai, tận chân.
"Còn cách nào khác ?"
"Một cách nữa là nếu cô thực sự thích , dù che miệng , ánh mắt vẫn lộ , chẳng hạn thấy cùng khác, cô sẽ tự chủ mà giận dỗi, ghen tuông."
Dịch Dương gật gù, mơ hồ hiểu chút gì đó.
"Được , hiểu . Dạo việc vất vả, xuống phòng tài chính, tăng lương thêm 50%."
“Cảm ơn sếp!”
————
Buổi tối tan , Dịch Dương về nhà khá sớm, đến giờ ăn tối.
“Dịch Dương về ? Gần đây dì Trần ở nhà việc đột xuất, cho cô nghỉ vài ngày. Tối nay chúng ngoài ăn, đầu bếp mới sẽ đến ngày mai.”
Bình thường bữa ăn ở nhà họ Dịch khá cầu kỳ, bao năm qua đều do một dì Trần phụ trách. Còn những phục vụ khác trong nhà, như bảo vệ công nhân, thì thuộc phạm vi quản lý của cô .
Từ lầu, Hứa Tân Di bước xuống, “Ông nội, , Dịch Dương về ? Con đồ xong , chúng thôi.”
Dịch Dương nhớ lời của Triệu Bân lúc trưa, nhớ đến khi đề cập chuyện ly hôn, Hứa Tân Di chuẩn cho một bàn đầy hải sản.
Dù lúc đó ăn nhưng từ xa, bàn ăn trông thật hấp dẫn, màu sắc hương vị đều đủ cả.
Chắc tay nghề của Hứa Tân Di cũng tệ.
“Không cần ngoài , tối nay để Hứa Tân Di nấu một bữa, sẽ giúp.”
Hứa Tân Di ngẩn , rõ lời Dịch Dương, một lúc tưởng như ù tai, “Anh gì cơ?”
Dịch Dương cởi áo khoác, xắn tay áo lên, “ nhớ em nấu ăn, còn nấu ngon. Nhân cơ hội tối nay, em trổ tài một bữa cho ông nội và thưởng thức .”
“Thật ?” Ông Dịch ngạc nhiên hỏi, “Tân Di nấu ăn ?”
Hứa Tân Di: “Con…”
Dịch Dương liền ngay: “Biết chứ, còn nấu cho con một bữa hải sản thịnh soạn nữa mà.”
“Hải sản thịnh soạn?” Bà Dịch cũng tỏ vẻ hào hứng, “Tân Di, con nấu ăn giỏi thế, quá, tối nay nấu cho thử xem nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-243.html.]
Hứa Tân Di gì đó thôi.
——“Lúc nào nấu hải sản chứ? Dịch Dương định bẫy ?”
“Để con bếp xem gì nhé.” Dịch Dương bước bếp.
“Vậy thì phiền con nhé, Tân Di.”
Ông Dịch thở dài, xuống thoải mái, “ là, cũng động tay động chân, ngoài ăn uống phiền phức lắm.”
“… con nấu ngon .”
Ông Dịch và bà Dịch lúng túng , “Nếu thì… cũng , ngoài ăn cũng .”
Hứa Tân Di cảm giác hiểu nhầm rằng “cô thực nấu nhưng nấu cho ăn.”
Dù lâu bếp, nhưng là cô từng nấu.
Nấu ăn chắc cũng quá khó nhỉ?
“Ông nội, ông cứ , để con nấu cho.” Cô theo Dịch Dương bếp, hỏi , “Anh nấu ăn ?”
Dịch Dương ít khi bếp, nấu ăn mà ?
ăn thịt heo thì cũng từng thấy heo chạy.
Nhớ mấy xem TV cảnh nấu nướng, và từng luộc trứng khi còn ở nước ngoài, suy nghĩ một chút đáp: “Chắc là .”
Hứa Tân Di bỏ qua hai chữ “chắc là”.
“Được, xem trong tủ lạnh gì .”
Dịch Dương lấy hết các loại thực phẩm trong tủ lạnh.
Thịt bò và tôm rõ ràng mới mua hôm nay, dì Trần còn kịp chế biến. Một con gà nguyên con cắt, cùng với các loại nấm và nhiều loại thịt cá khác mà hai nhận .
“Sao lấy hết đồ ăn thế?”
Dịch Dương đàng hoàng : “Thức ăn ở căn tin ngon, mai mang đến công ty ăn.”
“…”
“Bắt đầu món nào ?”
Hứa Tân Di đống nguyên liệu mặt, phân tích một cách lý tình, “Dì Trần chắc định nấu một món canh.”
Dịch Dương tự giác rửa gà và các loại nấm.
Thiếu gia đầu tiên bếp, tay cầm hai chân gà rửa qua gà, còn nấm thì rửa sạch đất ở phần rễ.
“Rồi nữa?”