Nữ Phụ Hào Môn - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:12:33
Lượt xem: 130

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên là cuồng tự luyến, ai thèm ngắm ảnh chụp của suốt 24 giờ chứ?

Lê Thiên Thiên lướt xem album định xóa bớt ảnh nhưng sợ lỡ một ngày nào đó Diệp Thừa lên cơn động kinh kiểm tra điện thoại của cô xem cô nghiêm túc “ngưỡng mộ” nhan sắc của .

Rũ bỏ những suy nghĩ linh tinh, cô nhanh chóng gửi đoạn video lén lúc đầu sang cho Lê Uyên.

trả lời ngay lập tức.

【Lê Uyên: Đẹp trai quá!】

【Lê Uyên: Đẹp trai như mà cô đồng ý từ hôn với ?】

【Lê Uyên: Đừng là cô cố ý gửi video của soái ca khác qua để gạt nhé?】

Lê Thiên Thiên: …

Làm ơn mang theo não theo khi chuyện ?

còn thể ăn thêm hai bát nữa: Nếu cô tin thì thể mang video đến hỏi ba ruột của cô.

cần gì dối một chuyện dễ vạch trần như chứ?】

còn thể ăn thêm hai bát nữa: Đưa địa chỉ cho .】

Lê Uyên ở đầu bên im lặng một lúc, đoán chừng là thật sự tìm Lý Trác Mỹ để xác nhận sự thật.

Năm phút , lẽ là xác nhận xong nên địa chỉ cũng gửi qua.

Lê Thiên Thiên thở phào nhẹ nhõm khi thành công lấy địa chỉ nhưng hiểu lúc dòng địa chỉ khiến lòng cô nặng trĩu.

Những cảm xúc khó giải thích cứ mãi quẩn quanh trong lòng, cô trùm kín chăn buộc nhắm mắt ngủ, phiền não cứ để sang ngày mai tính .

-

Quả thật là ngoại trừ chuyện ăn uống thì ngày thường Lê Thiên Thiên chuyện gì cũng đều nhanh chậm.

cũng bao giờ chậm chạp như hôm nay.

Cô cố ý lề mề đến gần 11 giờ mới hạ quyết tâm ngoài để tìm đến địa chỉ nhận hôm qua.

Lúc chuẩn cửa cô mới phát hiện cửa nhà Diệp Thừa chỉ mở bằng vân tay mà còn thể mở bằng chìa khóa.

Khốn cảnh cửa của cô giải quyết.

Lê Thiên Thiên kiểm tra chìa khóa vẫn còn dùng xong mới yên tâm lớn mật ngoài.

Vốn định tắm ánh mặt trời một chút nhưng kết quả là trời bên ngoài âm u, gió lạnh gào thét, biển quảng cáo đều thổi đến mức rung động phát tiếng kẽo kẹt.

Lê Thiên Thiên túm chặt áo khoác nhung mỏng của hối hận vì nãy cửa mặc áo lông vũ.

Cảm mạo mới đỡ hơn một chút, chừng hôm nay càng nghiêm trọng hơn.

Sau khi lên taxi cô liền đưa địa chỉ cho tài xế xem nhưng chú chút bất ngờ:

“Ngõ nhỏ Lâm Nam ở khu phía Bắc , nơi đường vòng, đường cũng hẹp nên chỉ thể đưa cô đến đường cái bên ngoài thôi, thể đến đầu hẻm , cô thấy ?”

Đến cả taxi còn ngại chạy đến khu thì một ngoài như cô thể tự tìm đến tận địa chỉ chứ?

Trong lúc Lê Thiên Thiên đang phát sầu thì Tần Hâm bỗng gọi điện đến.

Đáng tiếc Tần Hâm cũng là ngoài*, Lê Thiên Thiên ủ rũ bấm điện thoại.

*Ý là TH cũng rõ về khu phía Bắc trong địa chỉ ạ.

“Thiên Thiên, còn nhớ chúng cất micro trong hộp nào ? Tớ tìm khắp nhà kho mà vẫn thấy ."

Cô đúng là đem cất hộp micro sự kiện nhưng lúc bất ngờ hỏi qua điện thoại như thì cô thật thể nhớ nổi để ở .

“Cậu đừng nóng vội.” Lê Thiên Thiên báo địa chỉ đại học D với tài xế ở phía tiếp tục với Tần Hâm:

“Vừa lúc tớ cũng đang ở bên ngoài, để tớ qua tìm giúp ."

Đến nơi cô mới hôm nay sẽ một doanh nhân nổi tiếng về trường diễn thuyết và hội sinh viên sẽ phụ trách sự kiện .

Thân là phó hội trưởng hội sinh viên, Tần Hâm cũng tự trận”.

Tuy Lê Thiên Thiên tham gia hội sinh viên chỉ vì học bổng nhưng cô cũng ít việc cho hội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-15.html.]

Sau khi thuận lợi giúp đỡ tìm micro, cô vẫn tiếp tục ở giúp Tần Hâm bố trí hội trường.

Số tiến hội trường càng lúc càng nhiều.

Trong đó hội trưởng của khoa Tài chính và hội trưởng của khoa Quản lý kinh tế vẫn luôn mâu thuẫn với như nước với lửa.

Lúc hai họ bắt đầu ầm lên vì vấn đề thứ tự chỗ .

Lê Thiên Thiên cử để giải quyết vấn đề, cô ngoài rìa sân khấu thử lên tiếng nhưng giọng nhỏ nhẹ chìm hẳn trong cuộc tranh chấp.

Một đám cãi càng lúc càng lớn tiếng như thể sắp lao đánh , trong đó một còn chỉ tay về phía Lê Thiên Thiên quát lớn:

“Hội sinh viên các dựa mà sắp xếp như ? Tại khoa Tài chính của bọn xếp phía bọn họ?”

“Khoa Quản lý ở phía là chuyện hiển nhiên ?”

Bỗng nhiên lúc một trận thanh âm chói tai vang vọng khắp cả hội trường.

Lê Thiên Thiên đặt hai cái micro đối với , thanh âm nhiễu sóng truyền thành công khiến đưa tay lên bịt kín lỗ tai, cuộc cãi vã cũng buộc dừng .

Cô cầm micro nhanh chậm lên tiếng sắp xếp vị trí.

“Mọi bình tĩnh nhắc nữa.

TBC

Khoa Quản lý ở hàng 2 khu B, khoa Tài chính ở hàng 3 khu B.

Muốn ở diễn thuyết thì mời nhanh chóng định chỗ , nếu xin vui lòng rời khỏi hội trường, cảm ơn phối hợp.”

Sau đó cô chậm rãi bổ sung thêm một câu.

“Các bảo vệ, phiền các .”

Lê Thiên Thiên dùng thái độ mềm mỏng để những lời cứng rắn nhất.

Hội sinh viên bọn sắp xếp như đó, các thích thì , thì nhanh chóng cút .

Dưới sự nhắc nhở của cô, bảo vệ đang ở cửa rốt cuộc cũng còn im một bên xem náo nhiệt nữa mà chủ động tới duy trì trật tự.

Một trận náo loạn nhỏ Lê Thiên Thiên dùng nhu thắng cương mà hóa giải, cô hậu trường nghỉ một chút.

Tần Hâm đưa bình giữ nhiệt sang cho cô, đó khều khều khuỷu tay cô, hất cằm về phía sân khấu, qua tấm rèm, ái :

“Tiểu soái ca đằng vẫn luôn theo từ lúc bắt đầu lên tiếng giải quyết náo loạn.”

Lê Thiên Thiên thoáng qua phía bên đó.

Giữa một đám , thiếu niên trông bắt mắt nhất.

Trên mặc áo thun màu trắng phối với áo khoác bóng chày màu đen, đôi mắt sáng, vai rộng chân dài, mảnh khảnh nhưng bừng sức sống.

thật, còn chút nãi*.

*nãi=sữa.

Kiểu cute boy á .

tối hôm qua cô chụp ảnh cho Diệp Thừa lâu như nên gu thẩm mỹ cũng nâng cao lên một chút.

Hiện tại thấy loại diện mạo nội tâm cô hề chút gợn sóng nào.

-

Có thể thành công giữ Lê Thiên Thiên, trừ bỏ tiền tài chính là cơm trưa miễn phí.

Lượng ở nhà ăn nhiều lắm, Lê Thiên Thiên ăn cơm âm thầm lo lắng về địa chỉ phức tạp mà dự định tìm đến.

Tần Hâm mua hai hộp bánh kem nhỏ trở về, tít mắt lên tiếng:

“Lê Thiên Thiên, đúng là lộc ăn mà, mau nếm thử vị bánh kem mới xem, kích thích đó.”

Lê Thiên Thiên cảm thấy nụ của cô bạn lành gì nên cũng dám tùy tiện nếm thử.

Tần Hâm gấp chờ nổi nên tự mở lấy phần bánh của , dùng nĩa nhỏ múc một miếng lấy hết can đảm cho miệng, mắt gắt gao nhắm chặt , đến lúc mở mắt thì hai hàng nước mắt lộp bộp chảy xuống.

“Ngon đến mức luôn ?”

Lê Thiên Thiên đưa về phía ngửi ngửi nhưng vì đang nghẹt mũi nên cũng ngửi mùi gì, cô tò mò hỏi:

“Rốt cuộc là vị gì ? Ngon lắm ?”

Loading...