Nữ Phụ Hào Môn - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:13:00
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiếu gia trở về.

Chiều chủ nhật, ánh hoàng hôn màu cam, Lê Thiên Thiên xách theo nhiều quà tặng con đường đầy lá khô dẫn khu biệt thự.

Diệp Thừa gọi đến Diệp gia.

Tuy rằng Diệp Thừa cao ngạo độc miệng nhưng cha vô cùng thiện giải nhân ý*, thông tình đạt lý*, đối với cô cực kỳ .

Cũng cái tính cách của Diệp Thừa rốt cuộc là giống với ai.

*Thiện giải nhân ý: am hiểu lòng ; giỏi đoán ý .

*Thông tình đạt lý: xử lý sự việc nào đó thoả đáng cả về lý lẽ lẫn tình cảm.

Khu Hưng Ninh ở phía đông thành phố là khu biệt thự xuất hiện sớm nhất, lượng biệt thự ở bên nhiều.

Tuy đường phố chút ùn tắc, rộng rãi như bên phía nam, phòng ốc chung cũng cũ nhưng là khu vực đắt giá nhất, khu mới bên phía nam cũng thể so với bên .

Diệp Thừa sở hữu nhiều biệt thự cao cấp nhưng cha vẫn quen sống ở bên .

Chú dì Diệp đều nhiệt tình đón cô nhà.

Trong phòng khách sáng sủa, bàn bày đầy trái cây và bánh ngọt, tất cả đều là những thứ mà Lê Thiên Thiên thích ăn.

Dì Diệp - Dương Chức thật sự tâm, mỗi cô đến dì đều sẽ chuẩn cho cô cực nhiều đồ ăn ngon.

“Thiên Thiên gần đây học tập mệt con? Quần áo của con mỏng ? Vừa tuần tuần lễ thời trang Paris mua quần áo mới cho con.”

Mỗi dì Dương Chức gặp cô đều sẽ vui mừng thôi, ở chỗ dì thể cảm nhận tình mà cô thể ở chỗ Lý Trác Mỹ.

Thừa dịp dì lấy quần áo cho cô, chú Diệp - Diệp Đào cũng quan tâm hỏi han:

“Thiên Thiên năm tư nhỉ? Đã tìm chỗ thực tập ? Có chú sắp xếp cho con ?”

Trong miệng Lê Thiên Thiên vẫn còn ngậm quả nho, cô lắc đầu :

“Cảm ơn chú, nếu cháu tìm chỗ thì sẽ đến nhờ chú ạ.”

Trong lúc hai đang trò chuyện thì dì Dương Chức mang quần áo đến.

“Thiên Thiên mau xem , mấy bộ dì đều lựa chọn kỹ đó, con mau thử xem.”

Lê Thiên Thiên thử từng cái một, dì vẫn luôn nhớ rõ đo của cô nên nào mua đồ cũng đều , cô thoải mái hào phóng cảm ơn nhận lấy.

Từ đến nay giữa cô và bọn họ bao giờ ngượng ngùng giả khách sáo với bởi vì cô thể cảm nhận , bọn họ là thật tâm thích cô.

Có thể điều khiến cô luyến tiếc nhất khi hôn ước giữa cô và Diệp Thừa kết thúc chính là cha của , dường như bọn họ thật sự xem cô như cùng một nhà.

Rất nhiều thiếu chút nữa nhịn hỏi, nếu cô thật sự từ hôn với Diệp Thừa thì cô còn thể đến thăm bọn họ nữa ?

Vừa ăn trái cây trò chuyện một lúc thì dì Lý báo rằng bữa ăn chuẩn xong.

Hai vợ chồng hẹn mà cùng đưa mắt ngoài cửa sổ một cái, Lê Thiên Thiên nuốt xuống miếng bánh kem trong miệng, chần chờ hỏi:

“Chú dì gọi Diệp Thừa đến ạ?”

“Không gọi nó.

Gọi nó gì? Trở về để khiến chú thấy ngột ngạt ?” Chú Diệp ghét bỏ mà lên tiếng.

, con từ hôn, vợ chồng dì cũng thấy nó nữa.” Dì Dương Chức cũng phụ họa theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-27.html.]

Rốt cuộc Lê Thiên Thiên cũng cái tật miệng chê nhưng thể thành thật của Diệp Thừa là giống với ai.

Rõ ràng là cả hai thấy con trai nhưng đều chịu thừa nhận.

Trước cha Diệp Thừa đều bận rộn việc, một năm cũng về nhà mấy nên từ nhỏ xa cách với bọn họ.

Đến lúc trưởng thành Diệp Thừa cũng thường xuyên về nhà, là đang trả thù chuyện thiếu hụt tình thương từ khi còn nhỏ .

Khi cô đến ở nhờ Diệp gia năm chín tuổi, lúc ông của Diệp Thừa qua đời cha cũng trở về, ít nhiều cô cũng thể hiểu một chút nỗi uất hận của .

Lê Thiên Thiên cầm điện thoại mở giao diện WeChat lướt lên lướt xuống, cô đang do dự nên trộm nhắn cho Diệp Thừa một tin để trở về thăm cha .

năng lực gì để khiến Diệp Thừa theo chứ? Đến lúc đó chừng kêu về mà ngược còn châm chọc mỉa mai một đợt.

Trong lúc vô ý bấm vòng bạn bè thì cô thấy dì Diệp đăng lên mấy tấm ảnh mà nãy dì chụp cho cô trong lúc thử quần áo, Lý Trác Mỹ còn bấm thích.

Lê Thiên Thiên chậc một tiếng cất điện thoại.

Tiếng chuông cửa vang lên, dì Lý ở ngoài cửa hưng phấn hô lớn một tiếng trong phòng:

TBC

“Tiên sinh, thái thái, thiếu gia về.”

( giữ nguyên xưng hô luôn nha )

-

Sự xuất hiện của Diệp Thừa khiến khí bàn cơm trở nên nặng nề.

Đặc biệt là hai cha con Diệp Đào và Diệp Thừa, ai cũng chịu động đũa, dường như đang âm thầm phân cao thấp xem ai sẽ là thiếu kiên nhẫn .

Dương Chức và Lê Thiên Thiên trộm trao đổi ánh mắt, thèm quản cặp cha con ấu trĩ đang chiến tranh lạnh , yên lặng cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Lê Thiên Thiên nhắm ngay món cua lông mà cô thích nhất, đầu đũa mới chạm tới bên mép mai cua thì con cua một đôi đũa khác gắp mất, gọn trong đĩa của Diệp Thừa.

Cô chuyển đũa sang gắp con khác, kết quả là cô gắp con nào cũng đều Diệp Thừa đoạt mất, động tác cực kỳ nhanh.

Lê Thiên Thiên về phía Diệp Thừa mặt lạnh đang nhướng mày, chắc chắn là đang cố ý khiêu khích cô, xem là chuẩn địch với cả bàn.

“Thiên Thiên, đừng để ý đến nó, cho con.” Dì Dương Chức gắp thịt cua gỡ sẵn sang cho cô.

Lê Thiên Thiên tươi với dì , thoáng nghiêng sang một bên trốn tránh Diệp Thừa nhanh chóng ăn hết thịt cua.

Cũng chỉ mỗi Diệp Thừa là dám cướp đồ ăn từ trong tay Lê Thiên Thiên, hẳn là ỷ việc hiện tại đang ở Diệp gia nên cô thể ‘nổi bão’.

chú Diệp thể yên, tức giận vỗ bàn một cái :

“Mày đoạt đồ ăn với Thiên Thiên gì? Cả năm cũng về nhà lấy một , bây giờ về khiến cho cảm thấy ngột ngạt, năng lực thì cả đời đừng về nữa!”

Nửa phần lời của chú chút quan hệ nào với cô, lẽ là do sớm mắng Diệp Thừa, lúc liền lấy cô cớ để mở đầu.

Nhân lúc hỗn loạn Lê Thiên Thiên nhanh chóng gắp vài miếng thức ăn bỏ miệng, cô sợ một lúc nữa chuyện trở nên nghiêm trọng hơn sẽ thể ăn nữa.

Diệp Thừa ném đũa lên bàn, rũ mắt xuống, trầm mặc hé răng, đại khái là cãi nhưng cũng mềm lòng hòa.

“Làm gì hả? Tao đúng ?”

Chú Diệp thấy thái độ của thì càng thêm tức giận, cũng ném luôn đôi đũa của .

“Người nuôi lớn con cái, bây giờ cháu chắt sớm đầy đàn, còn mày thì ? Nói chuyện kết hôn mà cứ như buộc mày , cả ngày bày cái mặt lạnh đó cho ai xem, ai thiếu nợ gì mày ? Mày từng quan tâm đến khác ?”

“Chú…”

Lê Thiên Thiên đột nhiên cắt ngang lời của chú Diệp nhưng câu cuối cùng đột nhiên khiến trong lòng cô cứng .

Loading...