Nữ Phụ Hào Môn - Chương 37
Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:55:27
Lượt xem: 112
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , rốt cuộc Lê Thiên Thiên cũng Diệp Thừa giải quyết chuyện gì.
Trong lúc cô đang trong phòng học yoga của Phạn Thịnh để chờ Kim Nghiên Phi đại sư thì bất ngờ nhận cuộc gọi từ Lý Trác Mỹ.
"Lê Thiên Thiên, mày giải thích cho tao một chút xem ngày hôm qua Diệp Thừa đến đòi từ chối hôn ước là ý gì?"
Giọng điệu bén nhọn của bà khiến Lê Thiên Thiên vội vàng giảm âm lượng cuộc gọi dậy đến một góc .
"Con ." Cô nhỏ giọng đáp .
"Mày ? Diệp Thừa từ chối hôn ước với Lê Uyên, cũng chịu từ hôn với mày, mày thể chứ?"
Lê Thiên Thiên hít một thật sâu để nhẫn nhịn hỏi ngược :
"Ý của là con xui khiến Diệp Thừa những chuyện ?"
"Lê Uyên từng mày đến nhà Diệp Thừa ở là vì câu dẫn nó, lúc đầu tao còn tin, cho rằng mày chỉ là lấy lòng để nó từ hôn..."
"Vậy nên hiện tại tin ? Cho rằng con câu dẫn Diệp Thừa để chịu từ hôn với con?"
"Là mày luôn miệng Diệp Thừa thích mày, mày giải thích thử xem những chuyện mà nó đang là thế nào?"
"Có thể là trả thù con." Lê Thiên Thiên cắn môi , trong giọng tràn ngập bất đắc dĩ.
"Lê Thiên Thiên mày lừa ai hả? Tao với mày nữa, nhanh giải quyết chuyện cho tao, giải quyết xong thì mau gửi trả đây 500 vạn!"
Trả tiền?
Trước đó bọn họ thỏa thuận với tiền chính là thù lao mà cô nhận khi khiến cho Diệp Thừa từ hôn trong tháng .
Lý Trác Mỹ thật sự phá vỡ mấu chốt của sự vô liêm sỉ mà.
Có là về dù giữa Diệp Thừa và Lê Uyên xảy chuyện gì cũng cô đến để giải quyết đúng ?
Chỉ chi 500 vạn mà nhận hậu mãi* cả một đời ?
*Sau khi mua hàng thường nhận chính sách hậu mãi dịch vụ hậu mãi ( thể bao gồm kiểm tra, bảo dưỡng, sửa chữa miễn phí, tặng miễn phí những vật tư, linh kiện, vật liệu liên quan đến sản phẩm và các phục vụ miễn phí khác)
Đại sư Kim Nghiên Phi lớp, theo phía còn hai trợ lý là nhân viên của yoga Phạn Thịnh.
Lê Thiên Thiên vội lớp nên thời gian tranh luận phân cao thấp với Lý Trác Mỹ, cô nhanh chóng tìm cớ kết thúc cuộc gọi.
-
Tuy buổi học chỉ một tiếng ngắn ngủi nhưng giúp Lê Thiên Thiên thành công phá vỡ giai đoạn nút thắt cổ chai.
Cô chân thành lời cảm ơn với đại sư Kim Nghiên Phi.
Cô cũng cỗ vũ cô.
Mặc dù tiếng Trung của cô xen lẫn chút tiếng Anh kiểu Ấn nhưng Lê Thiên Thiên vẫn thể hiểu.
Cô rằng cô thiên phú, chỉ cần luyện tập là thể trở thành đại sư.
Trở thành đại sư, thật Lê Thiên Thiên hề hy vọng xa vời như , cô chỉ mong thể tự nuôi sống chính bằng yoga là .
Thay đổi quần áo xong, Lê Thiên Thiên liền đến quầy lễ tân hỏi một chút xem thể loại bỏ bớt một vài khóa học trong thẻ .
Ngoại trừ khóa học của đại sư Kim Nghiên Phi, trình độ của huấn luyện viên ở Phạn Thịnh so với cô cũng là một chín một mười nên cô cần đến học gì.
"Xin cô, chương trình học trong thẻ đen của chúng thể hủy bỏ ."
như trong dự đoán nên Lê Thiên Thiên nhỏ giọng thầm một câu:
"Vậy đành chuyển cho khác."
Kết quả là nhân viên lễ tân cũng nên bụng nhắc nhở cô một chút:
"Xin cô, hệ thống thẻ đen sử dụng tên thật, thể sửa đổi."
Lê Thiên Thiên:?
Cô xoay , buồn bực hỏi:
"Hệ thống tên thật? ...!Phiền cô kiểm tra giúp một chút xem tấm thẻ tên ai."
"Hệ thống xác định đây đúng là thẻ của cô - Lê Thiên Thiên, ở đây cũng ảnh của cô để đối chiếu."
TBC
Nhân viên lễ tân máy tính qua cho Lê Thiên Thiên xem, màn hình là một tấm ảnh đời thường của cô.
Trong ảnh cô đang mặc một chiếc váy trắng, là chiếc váy mà dì Diệp mua cho cô mùa hè năm nay, tấm ảnh cũng dì đăng lên vòng bạn bè.
Diệp Thừa tìm tấm ảnh từ trong vòng bạn bè của ?
Nói cách khác, tấm thẻ vốn chính là của Diệp Thừa riêng cho cô?
-
Lúc về trường học cũng là giữa trưa, sinh viên ào ạt ngoài, dòng xe hỗn độn, cổng trường náo nhiệt thôi.
Lê Thiên Thiên lơ đễnh bước trong dòng , suy nghĩ về mục đích của Diệp Thừa.
Vì riêng cho cô tấm thẻ ?
Đây đúng là thứ cô cần, nhưng vì ?
Tấm thẻ trị giá tận tám vạn tệ, cô thể yên tâm thoải mái mà nhận lấy như .
Lê Thiên Thiên dừng bước chân, lấy điện thoại chuyển khoản qua WeChat của Diệp Thừa tám vạn tệ đó gọi điện cho .
Điện thoại đổ chuông hai là kết nối .
"Tiểu miên hoa, rốt cuộc em cũng gọi điện thoại cho ."
Giọng điệu lười biếng của Diệp Thừa vang lên, liền tâm tình của đang tệ, dường như đang nhếch khóe môi mà .
"Diệp Thừa, tấm thẻ yoga là riêng cho em ? Vì như ? Làm em tấm thẻ đó?"
Trong điện thoại truyền đến tiếng trầm thấp.
"Em hỏi một nhiều vấn đề như trả lời hết ? Bằng chúng gặp mặt chuyện ."
"Không, cần gặp mặt, mấy vấn đề trọng điểm.
Chủ yếu là em tiếng cảm ơn với thôi, bởi vì tấm thẻ của mà em lợi nhiều, cảm ơn."
"Tiểu miên hoa, về cần cảm ơn với ."
"Cần , còn nữa, em chuyển tiền sang WeChat cho , nhớ bấm nhận."
Đầu bên điện thoại bỗng nhiên trầm mặc, Lê Thiên Thiên cũng là Diệp Thừa đang chuyển qua xem WeChat là đang chuẩn ngắt máy, ngay lúc cô đang do dự thì giọng trầm thấp vang lên.
"Chuyển tiền cho là ý gì?"
Lê Thiên Thiên cúi đầu xuống, giọng nhè nhẹ mang theo một tia bất đắc dĩ cùng với mỏi mệt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-37.html.]
"Lý Trác Mỹ gọi điện thoại đến cho em, bà chất vấn em vì chịu đính hôn cùng với Lê Uyên, cũng chịu từ hôn với em."
Cô dừng một chút, thở dài.
"Diệp Thừa, tối hôm qua em với , em kéo chuyện , cũng bất cứ dây dưa gì với nữa.
Em thật sự hề thích , cũng gả cho , xin giơ cao đánh khẽ, buông tha cho em ."
Không chờ Diệp Thừa đáp , Lê Thiên Thiên xong tự bấm ngắt máy.
Cô hít sâu một chậm rãi thở , nhanh chóng bình phục tâm tình.
Đã đến mức thì hẳn là Diệp Thừa sẽ hiểu đúng chứ? Chắc là sẽ hiểu sai ý nữa.
-
"Thiên Thiên học tỷ."
Giọng ôn nhuận quen thuộc kéo suy nghĩ của Lê Thiên Thiên về, cô ngước mắt lên , bóng dáng cao lớn phía che khuất ánh mặt trời, nụ trong veo chói mắt cô.
Tân Trạch Vũ phất tay với mấy bạn học cùng , ý tứ chính là bảo bọn họ cứ , việc khiến vài bạn cùng vang đầy ái .
Cậu duỗi tay xoa nhẹ đỉnh đầu Lê Thiên Thiên hỏi:
"Ăn cơm ? đang định ăn cá nồi đá*, cùng ?"
*Cá nồi đá (石锅鱼): một món ăn nổi tiếng trong ẩm thực Hồ Nam, cá nấu trong nồi đá cùng với các loại gia vị và một loại thảo mộc bổ dưỡng.
(Cre: Baidu)
Vốn dĩ Lê Thiên Thiên từ chối nhưng hai mắt đột nhiên sáng lên.
Tân Trạch Vũ là đang đến nhà hàng cá nồi đá mới mở ở phía ngoài cửa Bắc đúng ?
Bởi vì lượng khách ở đó quá đông nên dù Lê Thiên Thiên hẹn đặt chỗ hai nhưng nào cũng .
Cô lôi kéo ống tay áo của Tân Trạch Vũ, xoay bước nhanh, :
"Vậy còn nhanh lên, nếu đến trễ là chỗ đặt sẽ hủy mất đó."
-
Cuối cùng Lê Thiên Thiên cũng trong quán cá nồi đá như mong .
Cô gắp một miếng thịt cá lớn bỏ trong miệng, trơn mềm tươi ngon, hương vị còn lưu giữa kẽ răng.
Lại gắp một miếng cá khác bỏ trong chén cơm của , thêm một chút rau xanh rưới lên một muỗng nước súp đặc chế.
Mỹ vị nhân gian là đây!
Tân Trạch Vũ đối diện chằm chằm cô, mỉm hỏi:
"Ngon đến mức đó ? Trông chị ăn ngon miệng."
Trong miệng Lê Thiên Thiên nhét đầy cơm đến mức phình lên nên cô chỉ thể ngừng gật đầu đáp .
"Vậy cũng nếm thử xem."
Tân Trạch Vũ xong liền cầm muỗng lên múc một muỗng cơm trong chén của cô nhét trong miệng, đó giơ ngón cái lên, bên trong con ngươi trong veo tất cả đều là ý
Lê Thiên Thiên bài xích chuyện học trai sử dụng nghệ đại pháp với nhưng đoạt đồ ăn của cô như là đúng!
Những chuyện khác cô đều thể so đo nhưng riêng chuyện đoạt đồ ăn từ trong chén như thế là thể nhẫn.
"Học ."
Lê Thiên Thiên trầm mặt xuống, u ám chằm chằm chén cơm trộn mất phần tinh hoa nhất của , cố gắng kiềm chế tâm tình dễ phát nổ chậm rãi tiếp:
"Nếu ăn giống , thể chỉ cách , vì cướp của như ?"
Tân Trạch Vũ chớp chớp cặp mắt đào hoa, như hiểu gì đó nên nén xin :
"Thật xin , chị dạy ."
Lê Thiên Thiên kìm nén tức giận chỉ dạy từng bước một.
Tân Trạch Vũ dùng muỗng của múc lấy một miếng chứa những thứ tinh hoa nhất đưa đến bên miệng Lê Thiên Thiên, :
"Bồi thường cho chị."
Lê Thiên Thiên định từ chối thì trực tiếp nhét muỗng cơm trong miệng cô, còn tươi xán lạn mà :
"Không giận nữa chứ?"
Lê Thiên Thiên:...
Hôm nay hàm lượng đường trong sữa nhỏ vượt quá chỉ tiêu, kỳ thật cô quá quen với một Tân Trạch Vũ như .
"Học , chúng tự ăn phần của , cần cho ăn như , chú ý vệ sinh." Cô nghiêm trang .
Tân Trạch Vũ cô một lúc lâu, sắc mặt trầm xuống, hỏi:
"Có chị quên chuyện thổ lộ với chị buổi tối ngày hôm đó đúng ?"
Lê Thiên Thiên lập tức sặc một ngụm canh, cô ho khụ khụ đến mức đỏ bừng cả mặt, mãi một lúc mới đỡ hơn một chút, nhận khăn giấy do Tân Trạch Vũ đưa qua nhẹ giọng :
"Thật xin , ngày hôm đó say quá nên nhớ gì cả."
"Không việc gì, thể với chị nữa."
"Không , cần, hình như vẫn còn chút ấn tượng mơ hồ, cơm nước xong chúng bàn tiếp."
"Bàn tiếp chuyện gì? Chuyện yêu đương ?"
Tân Trạch Vũ rộ lên lộ tám cái răng tiêu chuẩn, gương mặt thon gầy chút thịt thừa nào, làn da săn chắc tràn đầy collagen đến mức nữ sinh còn hâm mộ ghen tỵ.
Lê Thiên Thiên ho khan một tiếng lên tiếng kết thúc đề tài hổ :
"Trước mắt ý định chuyện yêu đương."
"Vậy đến thời điểm mà chị sẵn sàng, sẽ là đầu tiên mà chị suy xét đến đúng chứ?"
Lê Thiên Thiên mới cầm đôi đũa lên thì yên lặng đặt xuống.
"Học , lớn hơn ba tuổi nên sẽ suy xét đến ."
"Chỉ bởi vì nhỏ hơn chị ?"
Lê Thiên Thiên gắp một miếng cá, gật gật đầu, chuẩn đặt một dấu chấm hết cho cuộc đối thoại hổ .
"Cậu trai như , chắc chắn là nhiều thích ."
" thích chị, nay từng gặp qua cô gái nào đáng yêu như chị."
Đang định há miệng ăn miếng cá, xong câu thì khóe miệng Lê Thiên Thiên liền giật giật nhưng cô vẫn bộ thấy gì, tiếp tục ăn như bình thường.
"Trước khi gặp chị cho rằng thích chính là thấy thì sẽ hưng phấn thét chói tai, quơ chân múa tay.