Nữ Phụ Hào Môn - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:55:46
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Thiên Thiên trực tiếp đến tìm ông , nhẹ giọng :
“Thư ký Doãn, vì giải quyết việc riêng xong sớm nên liền đến , sửa thời gian nghỉ phép, mong chú phê duyệt giúp ạ.”
Doãn Hằng liếc cô một cách bất mãn, ông hài lòng với việc một thực tập sinh mới đến lâu mà xin nghỉ phép.
“Tuổi còn trẻ kiềm chế , tưởng rằng vẫn còn đang học ở trường ? Đã thì tuân theo quy củ của công ty, công ty cho phép xin nghỉ trong kỳ thực tập, lẽ đó duyệt đơn xin nghỉ phép của cô nhưng vì nể mặt mũi của Hàn Dương thôi.
Bây giờ cô còn đòi trả phép sớm, đúng là một chút quy củ cũng .”
Lê Thiên Thiên hiểu, duyệt phép mà bây giờ trả phép duyệt? Thôi , nếu cho trả phép thì cô liền dứt khoát nghỉ ngơi hết nửa ngày còn .
cô vẫn tôn kính vị nguyên lão hết trong công việc nên vẫn mềm giọng đáp :
“Thư ký Doãn đúng ạ, về nhất định sẽ tái phạm nữa.
Vậy xin phép trả phép nữa, ngày mai sẽ đến ạ.”
Lê Thiên Thiên đang chuẩn về thì văn phòng bỗng trở nên im ắng hẳn, chỉ thể thấy tiếng gõ bàn phím và tiếng nhấp chuột.
Cực kỳ giống với lúc ở trường học , giám thị xuất hiện thì dù phòng học đang cãi cọ ồn ào đến mấy cũng lập tức trở nên im phăng phắc.
Cô đang băn khoăn chuyện gì xảy , ngẩng đầu lên thấy Diệp Thừa bước , một áo khoác len màu xám giống hệt như lúc ở Giang Thành.
Lê Thiên Thiên né tránh tầm mắt theo bản năng, thấy cô gái đối diện gục đầu sát xuống mặt bàn, xem là thật sự sợ Diệp Thừa.
“Lê Thiên Thiên, đến văn phòng gặp .”
Giọng khàn khàn của Diệp Thừa như chứa đựng sức mạnh cho phép từ chối, Lê Thiên Thiên dậy ngoài ánh mắt kinh ngạc của cô gái đối diện và vẻ mặt vui sướng đồng tình của xung quanh khi thấy khác gặp họa.
Là họa thì tránh khỏi, đối mặt sớm một chút cũng .
Quãng đường chỉ ngắn ngủn vài bước nhưng Lê Thiên Thiên cảm giác mỗi bước đều oanh liệt.
Cửa văn phòng đóng, khi cô bước thì Hàn Dương cũng lập tức bước thuận tay đóng luôn cửa , thật sự là một chút đường lui cũng lưu cho cô.
Diệp Thừa đang lưng về phía cô ngay cửa sổ sát đất, ánh mặt trời giờ ngọ chiếu tạo một tầng vàng rực quanh .
Dù hít một thật sâu nhưng Lê Thiên Thiên vẫn cảm thấy sợ, cô xoay , mới mở cửa một khe nhỏ thì Diệp Thừa bước hai, ba bước đến sát bên cô, một tay nắm lấy cổ tay cô, tay còn nắm tay nắm cửa đóng sầm cửa , ngay đó tiếng khóa điện tử cũng vang lên.
Thân hình cao lớn của Diệp Thừa mang đến cảm giác áp bách khiến cô lùi về phía hai bước dựa tường.
Phần tóc trán rời rạc rũ xuống, dường như là xử lý nghiêm túc.
Hắn nới lỏng cà vạt, cởi hai cúc áo sơ mi phía , xương quai xanh như ẩn như hiện, hương tuyết tùng nhàn nhạt len mũi cô.
Lê Thiên Thiên lùi hai bước thì Diệp Thừa tiến lên ba bước, hai tay chống lên tường giam cô ở giữa, giọng cực kỳ trầm.
“Anh tìm em cả đêm.”
Lê Thiên Thiên nghiêng đầu, giọng nhỏ nhẹ lộ sự chột .
“Điện thoại em hết pin.”
Diệp Thừa thở dài, trong lời chút bất đắc dĩ.
“Cho dù là trốn tránh cũng nên điện thoại, nên trả lời tin nhắn, cho là em vẫn đang an ?”
Lê Thiên Thiên cảm thấy ngạc nhiên với giọng điệu của Diệp Thừa trong lúc , cô chậm rãi đầu những tia đỏ trong mắt dọa sợ.
Diệp Thừa sẽ thật sự tìm cô cả một đêm chứ?
“Xin vì khiến lo lắng.”
Lê Thiên Thiên bao giờ dám phụ lòng quan tâm của khác bởi đó là lễ vật xa xỉ nhất.
Đường cong sườn mặt của Diệp Thừa cũng nhu hòa xuống vì lời xin của cô, vươn tay xoa xoa đầu cô hệt như đang vuốt lông.
Lê Thiên Thiên cúi đầu trốn tránh ma trảo của Diệp Thừa nhưng tránh nên đành cố gắng chuyển lực chú ý của sang đề tài khác.
“Tin nhắn gửi đến em đều .”
Lời khỏi miệng quả nhiên là hữu hiệu, động tác tay Diệp Thừa cuối cùng cũng dừng , đôi mắt sáng rực mà cô, chờ đợi phần của câu .
“Anh , thể thu hồi lời …”
“Không thu về .”
TBC
Diệp Thừa chấp nhất* mà cô, tim của một khi trao thì sẽ thu về .
*Chấp nhất: giữ khăng khăng một mực quan điểm, chịu đổi.
Sao thể lật lọng như chứ? Quả nhiên là thể tin miệng của đàn ông .
Tay của Lê Thiên Thiên vẫn luôn đặt tay nắm cửa, cũng là cô bấm chính xác nút nào mà khóa cửa bỗng mở , cô nhanh chóng lách chạy khỏi văn phòng của Diệp Thừa.
-
Lê Thiên Thiên trốn khỏi văn phòng của Diệp Thừa liền trở thành tâm điểm chú ý của .
Với bước chầm chậm và gương mặt thất thần , phỏng đoán nhẹ thì là ăn mắng, nặng thì đuổi việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-46.html.]
Triệu Tương đang sửa sang tài liệu máy in, lời tựa như thấm thía nhưng thực chất là đang châm chọc mỉa mai.
“Vừa mới đến thì kẹp chặt đuôi, nên quá phô trương.”
“Triệu Tương, chuẩn tài liệu cho cuộc họp xong ? Còn mười phút nữa.”
Doãn Hoằng nhàn nhạt liếc cô một cái qua với đang xem náo nhiệt:
“Cuộc họp thể, mười phút mặt ở phòng họp tầng cao nhất.”
Ngay lúc Lê Thiên Thiên đang âm thầm giơ ngón cái với Doãn Hoằng thì ông trừng mắt cô, xụ mặt :
“Cô cũng đến tham gia.”
Đã cho trả phép, còn bắt cô ?
Lê Thiên Thiên bấm mở trang web nhắc nhở ông nhưng ngờ đó biểu hiện Doãn Hoằng duyệt trả phép cho cô.
Cô nhếch miệng nở nụ , lão cũ kỹ thật đúng là khẩu thị tâm phi.
Mười phút , cuộc họp đúng giờ tổ chức.
Phòng ban tổng tài, phòng ban hành chính, phòng ban nhân sự đều tham gia.
Tuy rằng đều là các phòng ban cùng cấp nhưng tất cả đều mặc định là phòng ban tổng tài xếp tất cả nên Doãn Hoằng là chủ trì cuộc họp.
Ông tính thời gian chính xác tới từng giây, thể là so với chứng ám ảnh cưỡng chế của Khương Hành.
Đây chỉ là cuộc họp thường kỳ thứ hai, đều là về công việc hằng ngày nhưng ngờ cuộc họp diễn một nửa thì Diệp Thừa đột nhiên xuất hiện.
Tất cả đều nhanh chóng ngay ngắn , cũng bắt đầu ghi chép nội dung cuộc họp cẩn thận tỉ mỉ.
Từ biểu tình kinh ngạc của thì thể ai cũng cảm thấy khó hiểu về sự xuất hiện của Diệp Thừa.
Lê Thiên Thiên tận lực để ý đến sự hiện diện của Diệp Thừa, cô cúi đầu chăm chú ghi chép nội dung cuộc họp nhưng điện thoại trong túi cô đột nhiên vang lên một tiếng phá tan sự yên tĩnh trong phòng họp.
Doãn Hằng đang phát biểu lưu loát liền ngừng , ông quét mắt khắp phòng, vẻ mặt hài lòng , nếu Diệp Thừa ở đây thì chắc hẳn ông chửi ầm lên.
Lê Thiên Thiên định chờ thêm một lát, đến khi dần quên vấn đề mới lấy điện thoại chỉnh về chế độ im lặng nhưng điện thoại điều mà kêu lên nữa, đủ để cho xác định vị trí, tất cả ánh mắt đều phóng về phía cô.
Cuối cùng thể giả vờ nổi nữa, cô chỉ thể lên tiếng xin lấy điện thoại chỉnh về chế độ im lặng, đó khiếp sợ phát hiện gửi tin nhắn cho cô mà là Diệp Thừa!
【Cuồng tự luyến: Buổi tối đến nhà , sẽ nấu món ngon cho em.】
【Cuồng tự luyến: Muốn ăn món gì?】
Lê Thiên Thiên nhắm mắt, điều chỉnh cảm xúc xong mới mở mắt , khóe mắt liếc Diệp Thừa đang ở vị trí chủ tọa, cầm lấy chai nước suối bàn uống một ngụm, tắt điện thoại thèm để ý tới .
Điện thoại đặt bàn sáng lên, cho dù mở khóa cũng thể thấy là Diệp Thừa gửi tin nhắn đến, hình như là tên của vài loại món ăn.
Lê Thiên Thiên trực tiếp úp điện thoại xuống mặt bàn.
Doãn Hằng xong, nếu theo quy trình của cuộc họp thường kỳ thì tiếp theo sẽ đến phần báo cáo công việc của giám đốc hai bộ phận còn nhưng xuất phát từ tôn trọng, ông đưa mắt Diệp Thừa một chút để xin chỉ thị nhưng ngờ là Diệp Thừa kêu ngừng cuộc họp.
Giọng của lớn, thậm chí trầm thấp nhưng ở trong phòng họp tiếng động truyền vô cùng rõ ràng.
“Tất cả lấy điện thoại .”
Mặc dù ai cũng kinh ngạc yêu cầu thể tưởng tượng nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy điện thoại của chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
“Mở WeChat, trả lời tin nhắn mới nhất.”
Mọi :?
Lê Thiên Thiên: …
Lê Thiên Thiên để dấu vết mà liếc Diệp Thừa một cái, thấy vẫn bình tĩnh thản nhiên mà , ngay lập tức cô cảm thấy bên tai nóng.
Lại vặn mở chai nước suối cũng bấm mở WeChat theo , cô trở thành khác biệt ở đây.
Vừa mới uống một ngụm nước thì tin nhắn của Diệp Thừa đến.
【Cuồng tự luyến: Như thế nào? Không món nào thích ăn ?】
【Cuồng tự luyến: Vậy ăn 】
"Phụt"
Lê Thiên Thiên phun nước thẳng mặt nam đồng nghiệp đối diện, cô ho khan xin lấy khăn giấy lau mặt giúp đối phương.
Diệp Thừa ho nhẹ một tiếng ngăn động tác của cô , nhàn nhạt với :
“Cậu ngoài rửa mặt .”
Lê Thiên Thiên chỉ thể hổ cầm khăn giấy tự lau miệng .
WeChat tin nhắn mới.
【Cuồng tự luyến: cánh gà xào giấm?】
*Do cấu trúc câu tiếng Trung, đầy đủ tin nhắn sẽ là ‘Vậy ăn cánh gà xào giấm ?’
【Cuồng tự luyến: Vừa nãy kịp gõ hết bấm gửi, nhưng mà em kích động như là đang nghĩ đến chuyện gì thế?】.