Nữ Phụ Hào Môn - Chương 48
Cập nhật lúc: 2025-05-11 12:55:51
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu bây giờ mua thì đến lúc dạy xong khoai sẽ lạnh, cô chỉ ăn nóng.
Vì thế cô chụp ảnh quán khoai ven đường đăng lên Weibo, cầu mong đến khi dạy xong thì chủ quán vẫn còn mở cửa.
Bây giờ cô ít khi đăng bài lên vòng bạn bè vì ở đó quá nhiều với những mối quan hệ phức tạp, nó còn là nơi thích hợp để ghi nhật ký cuộc sống nữa.
Vì cô đăng ký tài khoản Weibo mà cho nhiều , cô thể đăng lên đó bất cứ nội dung gì mà .
Lê Thiên Thiên đăng bài về quán khoai lang nướng xong thì cũng thuận tiện xem những bài đăng đó, ngoại trừ đoạn ghi âm hôm nay cài đặt ở chế độ chỉ thì đó chính là ảnh chụp màn hình đoạn chuyện phiếm cùng với Quả cam.
Đêm hôm đó cô buồn nên cũng thuận tay ghi nỗi buồn của .
Bây giờ câu cần liên lạc nữa của Quả cam cô vẫn cảm thấy đau lòng.
Thật Lê Thiên Thiên hối hận vì tỏ tình với Quả cam, cô cũng cực kỳ thích đến mức một hai cùng yêu đương, tại hấp tấp thổ lộ như chứ?
Đều là do giấc mộng đêm đó.
xét đến cùng vẫn là do lời thổ lộ ban ngày của Diệp Thừa khiến cô suy nghĩ lung tung nên buổi tối mới giấc mộng đó.
Cho nên, vẫn là trách Diệp Thừa.
Đã tìm mục tiêu oán hận nên Lê Thiên Thiên cũng còn tự trách bản nhiều nữa, cô cất điện thoại trung tâm yoga.
Buổi học hôm nay là về chủ đề giãn vai cổ.
Trước thỉnh thoảng Lê Thiên Thiên cũng dạy giúp Hoàng Tiêu, phản ứng của học viên đều tồi nên Hoàng Tiêu mới dám để cô tiếp tục dạy như .
"Từ từ vươn hai cánh tay lên , cố gắng ép sát bên tai."
Lê Thiên Thiên chậm rãi hướng dẫn học viên thực hiện động tác, giọng ôn nhu mềm nhẹ tai cực kỳ thoải mái, tựa như dòng suối nhỏ nắng ấm chiếu qua róc rách chảy xuôi trong tim.
"Sau đó lật hai bàn tay , duỗi thẳng cánh tay để cảm nhận rõ các cơ đang hoạt động.
Khống chế đừng đè nặng lên phần vai cổ, bây giờ hạ cánh tay xuống từ từ, lắm, chúng một nữa..."
"Lê Thiên Thiên, cô cút đây cho !"
Một tiếng hét bất ngờ vang lên cắt ngang khung cảnh thanh bình trong lớp học.
Cửa phòng học đạp tung, mấy trợ giảng ngoài cửa cũng ngăn Lê Uyên đang xông như kẻ điên.
Lê Thiên Thiên nhanh chóng dồn các học viên qua hết một bên còn cô thì chắn ở phía chờ đợi Lê Uyên.
"Lê Thiên Thiên!"
Lê Uyên cho Lê Thiên Thiên cơ hội lên tiếng, hai mắt cô đỏ bừng, chỉ tay quát lớn:
"Cô chặt đứt đường lui của đúng ? Muốn c.h.ế.t đúng ?"
Cô đột nhiên đẩy ngã bình hoa đặt ở góc phòng, đó những chậu hoa nhỏ đặt bệ cửa sổ cũng may mắn thoát khỏi, bộ đều cô hất hết xuống đất.
Lê Thiên Thiên bảo vệ các học viên khỏi phòng học.
Lê Uyên vẫn tiếp tục hét to đập phá đồ vật trong phòng, mãi đến khi còn gì để đập nữa thì cô mới đến chỗ Lê Thiên Thiên.
Nhóm học viên và trợ giảng lôi kéo Lê Thiên Thiên cùng tránh nhưng cô tránh.
Cô tin Lê Uyên biến thành bệnh nhân tâm thần chỉ trong một đêm, cô những việc chắc chắn là mục đích.
Lê Thiên Thiên đoán rằng cô bức cô cáo trạng với Lý Trác Mỹ, nhất là nên động tay động chân đánh với cô một trận, đến lúc đó cô liền thể danh chính ngôn thuận mà đổ hết lầm lên cô.
Bởi vì chính cô thừa nhận bản cách nào tiếp nhận chỉ trích.
Chẳng qua đây cũng đều là do chính cô lựa chọn.
Quả nhiên đúng như Lê Thiên Thiên dự đoán, bởi vì cô cứ lẳng lặng ở cửa hề né tránh nên bàn tay đang giơ lên của Lê Uyên khỏi rơi xuống.
Nếu cô thật sự đánh Lê Thiên Thiên, cô liền biến thành lý.
Trong mắt Lê Uyên tràn ngập khó hiểu, vì đến mức mà Lê Thiên Thiên vẫn còn thể bình tĩnh đến ?
Trong lúc hai bên đang giằng co, Lê Thiên Thiên bình tĩnh lên tiếng :
"Lời ngày hôm đó của Diệp Thừa khiến cô thể thành hứa hẹn của nên bây giờ cô đến phiền đúng ?"
Lời thành công biến lửa giận của Lê Uyên trở thành ủy khuất, cô nức nở :
"Diệp Thừa như mặt chính là cho sống! Hiện tại cả nhà đều chỉ cô mới thể cứu Lê gia, nhưng mới là ruột thịt của bọn họ! mới là đại tiểu thư chân chính!"
Nước mắt cô rơi như mưa, đến cực kỳ đáng thương.
"Dựa mà cô cướp mất cuộc đời của ? Vốn dĩ ăn ngon mặc mà lớn lên! Vốn dĩ thể học vấn , gia thế , đàn ông ưu tú theo đuổi, thể học bằng siêu xe, thể đến tham dự những bữa tiệc xa hoa.
Vốn dĩ tất cả đều thể!"
Trên thế giới , mấy chữ vốn dĩ thể chính là để thế cho ý nan bình* của mỗi .
*Ý nan bình: Tâm nguyện khó thành, ám chỉ chuyện thể buông bỏ, hồi đáp.
Hiển nhiên là Lê Uyên tự đắm chìm trong phận hại.
"Vậy cô từng thấy Lê Thiên Thiên lái siêu xe ? Những buổi tiệc xa hoa mà cô nhắc đến, cô nghĩ là cô đến tham dự ?"
Giọng trầm thấp đầy khí phách truyền đến từ bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-48.html.]
Hầu như ở đây đều là phụ nữ nên khoảnh khắc thấy Diệp Thừa xuất hiện mắt ai cũng sáng rực lên, khóe miệng mỉm , tự động nhường một lối nhỏ để đến bên cạnh Lê Thiên Thiên.
Giờ phút chỉ Lê Thiên Thiên là cảm thấy sụp đổ.
Sao Diệp Thừa còn tìm đến tận nơi chứ?
Diệp Thừa nghiêng đầu cô đưa qua một cái túi giấy, khoai lang nướng bên trong vẫn còn bốc nóng hổi, hương thơm ngào ngạt tỏa .
Trong lòng Lê Thiên Thiên cả kinh, điều đầu tiên cô nghĩ đến là liệu tài khoản Weibo của cô lộ ?
Sau khi rời mắt khỏi Lê Thiên Thiên, ánh mắt Diệp Thừa lập tức trở nên lạnh thấu xương.
Hắn về phía Lê Uyên đang còn sững sờ, tiếp tục :
"Cái mà cô gọi là ngày lành, đó thể là vô đêm trằn trọc khó ngủ của cô .
Đến tận bây giờ mà cô vẫn còn đức hạnh của ruột ?"
"Diệp Thừa, , hiện tại sống cái bóng của cô ở khắp nơi."
Lê Uyên còn thái độ gắt gỏng như nãy, cả cô như rút cạn sức lực, suýt nữa ngã mặt đất.
" vẫn hưởng thụ một ngày lành nào, còn yêu cầu trở nên ưu tú như cô , vì đối xử với như ? là con gái ruột của bà ? Tình yêu của dành cho con gái đều là vị tha ? Vì nhiều thứ hài lòng với như chứ?"
Nơi đáy mắt Diệp Thừa xẹt qua một tia ghét bỏ, Lê Uyên nữa mà qua Lê Thiên Thiên, đáy mắt lập tức tràn ngập yêu thương.
"Vậy cô là cô bao nhiêu ước ao với những yêu thương mà cô hưởng thụ từ nhỏ ? Vốn dĩ những yêu thương đó là của cô ."
Lời của Diệp Thừa khiến trái tim của Lê Thiên Thiên thắt , đột nhiên cô khống chế cảm xúc, mũi chua xót, trong mắt nổi lên một tầng sương mù.
Cô ngờ là Diệp Thừa thể những suy nghĩ từ sâu trong đáy lòng cô, hơn nữa đây là thứ hai.
Không là ai báo cảnh sát, Lê Uyên mặt cảnh sát chỉ thút thít đồng ý giải quyết riêng bằng cách bồi thường.
Sau khi kiểm kê xong vật phẩm tổn thất trong phòng, tặng cho mỗi học viên một hộp hoa xem như phí bồi thường thiệt hại tinh thần, tổng cộng Lê Uyên bồi thường hai vạn.
Cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm hào sảng mà rút thẻ tín dụng , dường như là cảm thấy tiền bồi thường đáng là bao.
Lê Thiên Thiên suy nghĩ một chút quyết định lên tiếng:
"Tình huống trong nhà lẽ là giống như cô nghĩ , gì thì hãy nghĩ cho kỹ kẻo chuyện khiến chính bản tiếp nhận nổi."
Cha cô bảo vệ cô, cũng tiền để bảo vệ cô.
Thấy Lê Uyên tỏ vẻ thèm quan tâm nên Lê Thiên Thiên cũng thêm gì nữa, con luôn nhận một bài học thích đáng thì mới thể trưởng thành .
Phòng học đập phá nên buổi học thể tiếp tục nữa, Lê Thiên Thiên ở cửa xin với từng học viên.
Diệp Thừa cũng bên cạnh cô, các học viên những hề oán giận mà còn ái hai bọn họ, ai cũng nở nụ chút kỳ quái.
Diệp Thừa mà cũng nở nụ đáp , còn thiện vẫy tay chào qua khẽ với Lê Thiên Thiên:
"Có bọn họ đang nghĩ là chồng của em đúng ?"
Lê Thiên Thiên:...
Cô âm thầm liếc Diệp Thừa một cái, mặt vẫn còn mang theo ý , đó nhớ đến khoai lang nướng trong tay nên cô lên tiếng hỏi:
"Sao em ở đây? Lại còn em ăn khoai lang nướng? Anh theo dõi Weibo của em đúng ?"
"Weibo?" Dường như Diệp Thừa ngạc nhiên, hứng thú mà hỏi tiếp:
"Em còn Weibo ? Tên là gì ?"
Vẻ mặt hề giống như đang bộ, Lê Thiên Thiên buồn bực hỏi :
"Vậy ?"
"Anh hỏi bạn cùng phòng của em, cô em ở đây, còn lo lắng khi dạy xong sẽ mua khoai lang nướng nóng hổi."
, Tần Hâm theo dõi Weibo của cô, là chính cô cho tên phản đồ !
Lê Thiên Thiên xin với ông chủ trung tâm nữa, ông hiểu chuyện mà rằng cô cũng hoảng sợ nên cho phép hôm nay cô về sớm nghỉ ngơi.
Cô lôi kéo Diệp Thừa bên ngoài xoay hỏi:
"Diệp Thừa, rốt cuộc là định gì? Em cũng xin vì những chuyện đó ."
Đuôi lông mày Diệp Thừa nhướng lên, đuôi mắt cũng khẽ nhếch, vươn tay bóp bóp khuôn mặt mềm của cô, cong môi mỉm đáp :
TBC
"Tiểu miên hoa, đang theo đuổi em."
Lê Thiên Thiên chằm chằm Diệp Thừa một lúc lâu, phân biệt lời của là thật vẫn chỉ là một kiểu thủ đoạn trả thù khác.
Cô chần chừ một lúc mới nhẹ giọng :
" em thích nên thể tiếp nhận ."
Trong nháy mắt khóe môi của Diệp Thừa liền hạ xuống, đôi mắt cũng ảm đạm, lông mi khẽ run, vẻ mặt nghi ngờ đau xót, giọng cũng khàn vài phần.
"Em thể từ chối nhưng thể lấy cớ như ."
"Không lấy cớ."
Lê Thiên Thiên lấy điện thoại , định cảm xúc bấm mở QQ, phía cùng chính là khung chat giữa cô và Quả cam, ở đó vẫn còn lưu lời tỏ tình của cô.
"Đây chính là em thích."