Nữ Phụ Hào Môn - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-05-12 23:01:17
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi đóng cửa, Dương Chức lặng lẽ thở phào vui vẻ kéo Lê Thiên Thiên nhà.
“Đi thôi, lên lầu xem thử đồ trang điểm và nước hoa dì mới mua cho con nào.”
Lê Thiên Thiên dẫn thẳng lên lầu.
Dì như là túi thần kỳ của Doraemon, một đống chai chai lọ lọ lấy từ một cái túi giấy lớn mấy, đủ loại sản phẩm dưỡng da, trang điểm, nước hoa đến từ các thương hiệu lớn bày đầy giường.
“Tầng hương đầu của loại ngọt nhưng cũng tươi mát, con ngửi thử xem.”
Dương Chức lấy một lọ nước hoa xịt thử lên cổ tay của Lê Thiên Thiên, cầm tay cô quơ quơ đưa lên đặt mũi cô.
Hương cam quýt tươi mát xộc thẳng mũi, hiểu cô bỗng nhớ đến cây kẹo bông gòn vị cam hôm lễ Giáng Sinh.
Tầng hương là bạc hà mát lạnh xen lẫn chút ngọt nhè nhẹ, cực kỳ hợp để dùng mùa hè.
“Con thích mùi hương .”
“Dì là con sẽ thích mà.
Dì hẹn thợ mát xa , một lát nữa chúng sẽ spa thư giãn.
Dì cũng dặn dì Lý chuẩn món con thích cho bữa tối, hôm nay ở đây ?” Dương Chức vui vẻ hỏi.
Lê Thiên Thiên mím môi, cầm lòng đậu mà ôm lấy Dương Chức, mặt cọ cọ cổ dì , nhẹ giọng lên tiếng:
“Dì ơi, dì thật .
Hôm nay con cảm thấy đặc biệt hạnh phúc.”
Dương Chức đang hưởng thụ Lê Thiên Thiên nũng thì bỗng cảm thấy chỗ cổ ươn ướt nên lo lắng hỏi:
“Thiên Thiên, ? Con ?”
Lê Thiên Thiên hít mũi, tựa cằm đầu vai dì , lẩm bẩm :
“Hôm nay con đến tìm cha ruột của , con chuyển hộ khẩu nhà bọn họ, cũng giải trừ quan hệ nhận nuôi với Lý Trác Mỹ.”
Dương Chức vỗ về phía lưng cô một chút nhẹ giọng :
“Đương nhiên là giải trừ, nếu Lý Trác Mỹ đồng ý thì cứ bảo Diệp Thừa giúp con giải quyết.
Đã bàn bạc với cha ruột của ?”
“Con đến tìm bọn họ là để bàn chuyện , con cảm thấy bọn họ cảm tình với Lê Uyên hơn nên ngay từ đầu con lo sợ bọn họ sẽ vì để ý đến cảm xúc của Lê Uyên mà từ chối con.”
“Bọn họ từ chối con?”
Lê Thiên Thiên lắc đầu, đôi mắt cong cong, bên trong tràn ngập hạnh phúc.
“Bọn họ lựa chọn con.
Hơn nữa khi chuyện giữa con và Lý Trác Mỹ, bọn họ còn mặt tìm Lý Trác Mỹ để chuyện.
Cha con nếu ai dám bắt nạt con thì con cho ông …”
Lê Thiên Thiên càng cố nén thì nước mắt càng chảy xuống, thì cảm giác cha yêu thương chiều chuộng là như .
Không đưa cô vòng nguy hiểm, để cô tự giải quyết chuyện.
“Dì ơi, hiện tại con cảm thấy vô cùng hạnh phúc.”
Dương Chức lau nước mắt :
“Dì , nên cả chú và dì đều thương con.
Nếu tiểu tử thúi Diệp Thừa dám đối xử với con dù chỉ một chút, dì thể đánh c.h.ế.t nó!”
Lê Thiên Thiên nín , mỉm :
“Chuyện hôm nay đều là nhờ Diệp Thừa, nếu con thật sự sợ.”
“Xem nó còn chút hữu ích, uổng công dì cung cấp tình báo cho nó.”
Thợ mát xa đến, thừa dịp bọn họ chuẩn thứ, Lê Thiên Thiên lau khô nước mắt điều chỉnh cảm xúc.
Sẵn đây cô cũng với dì Diệp về hoài nghi của :
“Dì ơi, là dì hiểu lầm chú ?”
“Đương nhiên là .” Dương Chức sững sờ nhưng cũng che giấu cảm xúc nhanh.
“ con luôn cảm thấy hiểu lầm nam tiểu tam .
Liệu là do con tìm nhầm ?”
Nhất thời Dương Chức nên trả lời Lê Thiên Thiên thế nào, đang lúc đại não cấp tốc nghĩ cách để vượt qua đề tài thì bỗng thấy lầu truyền đến tiếng thứ gì đó đập vỡ.
Hai đưa mắt .
Cuối cùng Dương Chức cũng tìm lý do để trốn tránh nên lập tức dẫn đầu xuống lầu xem xét.
Lê Thiên Thiên theo sát phía nhưng mới đến cầu thang dì ngăn , cũng đoạn tranh chấp giữa chú Diệp và Diệp Thừa.
“Mày gì ? Không chúng là chỉ bộ cãi để khiến bọn họ chú ý thôi ?” Giọng chú Diệp như chuông lớn, tức giận tận trời.
“ những lời cha mới , đều là lời trong lòng đúng ?” Giọng Diệp Thừa ẩn nhẫn nhưng tràn ngập bi giận.
“Không là đang cãi ? Thì chút chuyện mới thể cãi chứ!”
“Nhiều năm như , cha vẫn luôn mắng con lạnh nhạt cảm tình, còn cha thì ? Lúc ông nội bệnh nặng, bệnh viện đưa thông báo bệnh tình nguy kịch, con cũng gọi cho cha bao nhiêu cuộc điện thoại, chỉ vì gặp cha mà đến tận khi tim ngừng đập ông cũng thể nhắm mắt! Nếu cha tình cảm thì hàng năm nên đến quỳ mộ ông một đêm để chuộc tội!”
“Về chuyện , mày định ghi hận tao cả đời ?”
Dương Chức đang lôi kéo Lê Thiên Thiên trốn ở chỗ ngã rẽ cầu thang khẽ thở dài.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-61.html.]
Hai cha con bọn họ, bởi vì ngăn cách mà vẫn luôn chịu chuyện đàng hoàng với .
Rõ ràng đều quan tâm để ý đến đối phương.
Dì kịp thời bước ngăn cản hai cha con sắp trình diễn vở tuồng đạo đức gia đình.
Tay trái kéo tay Diệp Thừa, tay kéo tay Lê Thiên Thiên, đem tay hai chồng lên
Diệp Thừa nhanh chóng thoát khỏi cảm xúc bi thương, tầm mắt dừng bàn tay nhỏ đang đặt mu bàn tay .
Dương Chức vỗ vỗ bả vai con trai, lời thấm thía:
“Con trai, đừng tức giận với cha con.
Con đoán ông vì con mà hy sinh cái gì .
Mau dẫn Thiên Thiên đến phòng nếm thử hoa tuyết* mới mua .”
*飘雪茶 (Bitan Piaoxue): một loại thơm sản xuất ở núi Nga Mi, Tứ Xuyên.
Thời gian hái là buổi chiều nắng, hái những búp màu trắng như tuyết, trong như pha lê, chớm nở để tươi và thơm, đó ướp hương bằng tay cẩn thận.
Tay Lê Thiên Thiên bàn tay to của Diệp Thừa nắm ngược .
Cô theo đến phòng , ẩn ẩn còn thấy giọng nghi hoặc của chú Diệp truyền đến từ phía .
“ hy sinh cái gì ?”
-
Phòng ở phía đông lầu một, bên trong lắp đặt hệ thống sàn sưởi cao cấp và kính pha lê thể cảnh bên ngoài khiến căn phòng trở nên vô cùng ấm áp.
Nếu lúc tuyết rơi thì thật , ở đây thưởng thức cảnh tuyết là tuyệt nhất.
Phong cách trang trí trong phòng mang đậm chất thiền, tổng thể đơn giản nhưng chi tiết tinh xảo.
Trên tấm thảm mành bày mấy tấm đệm hương bồ, Lê Thiên Thiên và Diệp Thừa đối diện .
Diệp Thừa bắt đầu đun nước tráng rửa dụng cụ pha , trong tư thái nho nhã mang theo lưu loát, kiềm chế oán giận để nghiêm túc pha , thoạt cảnh ý vui.
Cặp mi vẫn luôn rũ xuống của bỗng nâng lên và bắt gặp ánh mắt của cô, cánh môi cong lên, trong mắt hiện ý .
Một ly nóng đặt miếng lót ly bằng trúc mặt cô.
“Anh lắm đúng ?”
Nghe Diệp Thừa hỏi một câu thấy ngượng miệng như , Lê Thiên Thiên chậm rãi hít một , cố giữ bình tĩnh, như từng thấy gì nâng ly lên nhấp một ngụm, hương hoa nhài kết hợp với hương thơm ngát, thấm thấm tỳ.
Trà ấm chảy thực quản, một đường uốn lượn qua các bộ phận xuống đến bụng nhỏ, bộ đều ấm lên.
“Uống ngon.”
Diệp Thừa cũng thong thả nhấp một ngụm lòng buông ly xuống, vẫn chịu buông tha vấn đề nãy, hỏi:
“Anh lắm đúng ? Em lâu như mà?”
Dường như là thấy bộ dáng ngượng ngùng đỏ mặt của cô.
Lê Thiên Thiên tiếp chiêu, yên lặng trợn mắt cứng nhắc chuyển đề tài.
“Giấy tờ nhà cửa và căn cước của em gửi cho trợ lý Hàn, hẳn là thứ hai sẽ đưa cho .
Chìa khóa xe cũng trả cho , đợt nghỉ phép của trợ lý Hàn kết thúc, em cũng cần đưa đón nữa.”
Lúc đó cô nhận xe chẳng qua là để xem rốt cuộc Diệp Thừa trả thù cô như thế nào.
Hiện tại cô tin là trả thù nên nhất định thể tùy tiện nhận đồ từ .
Diệp Thừa nhận lấy chìa khóa xe bàn, lạnh nhạt :
“Anh thể cho tiếp tục nghỉ phép.”
Lê Thiên Thiên: …
“Vừa nãy… với chú là giả vờ cãi ?” Lê Thiên Thiên nữa cứng nhắc chuyển đề tài.
“Ừ.
Ai bảo em chút lương tâm nào, qua cầu liền rút ván.” Diệp Thừa thản nhiên thừa nhận, mặt mày tĩnh lặng mang theo tia tức giận.
“Em nào qua cầu rút ván?” Lê Thiên Thiên buông ly , vì bản mà biện hộ.
“Sao ? Vừa thấy lập tức buông tay , đó còn sợ hãi nắm chặt ?”
Lê Thiên Thiên: …
Không nên bàn luận ưu khuyết điểm cùng với quỷ ấu trĩ!
“Vậy nãy dì chú vì mà hy sinh, là ý gì ?” Đối với những lời , từ đầu đến cuối Lê Thiên Thiên vẫn luôn nghi vấn.
“Không .”
Nhắc đến Diệp Đào, sắc mặt Diệp Thừa liền trầm xuống, tiếp tục pha một ấm khác.
“Thật chú quan tâm đến .”
Thật kỳ lạ, mỗi khi khác lời thì Diệp Thừa đều sẽ tức giận nhưng khi Lê Thiên Thiên , nửa tia tức giận cũng .
Thậm chí còn mong hết chuyện.
“Ông mà quan tâm đến ? Mỗi quan tâm, và ông đều thể cãi một trận.”
“Anh và chú thật đúng là cha con, tính cách quá giống.” Lê Thiên Thiên khẽ.
Diệp Thừa bĩu môi, nước bốc lên mờ hình dáng sườn mặt .