Nữ Phụ Hào Môn - Chương 62
Cập nhật lúc: 2025-05-12 23:01:30
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh và ông giống, là một đàn ông ấm áp.”
*Phụt*
Lê Thiên Thiên phun trong miệng , may mắn là cô chỉ mới nhấp một ngụm nhỏ.
Diệp Thừa đưa khăn giấy qua, nheo mắt chăm chú cô, vẻ mặt âm trầm thoạt chút nguy hiểm.
“Lời nào của đáng để em phun ?”
Lê Thiên Thiên lau khóe miệng, chút run sợ mà đón nhận ánh mắt , uyển chuyển hỏi ngược :
“Anh lấy tự tin ở mà bản là đàn ông ấm áp?”
Đối mặt với sự khiêu khích của Lê Thiên Thiên, Diệp Thừa bỗng dậy qua xuống bên cạnh cô, đưa tay nhéo nhẹ mặt cô :
“Em cảm thấy ấm áp?”
Sao cứ luôn nhéo mặt cô chứ? Mặt nhéo lớn một vòng !
Lê Thiên Thiên đẩy tay Diệp Thừa , cãi một cách ấu trĩ với nữa nên thỏa hiệp :
“Được , là đàn ông ấm áp.”
“Vậy em thích ?”
Cô trố mắt , hiểu vì bỗng nhiên Diệp Thừa hỏi một câu như .
“Không em thích đàn ông ấm áp ?” Giọng trầm thấp của Diệp Thừa hòa khung cảnh yên tĩnh.
Lê Thiên Thiên con ngươi sâu thẳm của , chậm rãi nhăn mày , hoài nghi mà thật kỹ.
“Sao em thích kiểu đàn ông ấm áp?”
Lời cô chỉ qua với hai , một là Tần Hâm, còn chính là Quả cam.
Vẻ mặt Diệp Thừa cứng , chút chột mà tránh ánh mắt cô, thành thành thật thật dậy về vị trí đối diện, rót thêm cho cô, như hiển nhiên mà :
“Không phụ nữ đều thích đàn ông ấm áp ?”
Lê Thiên Thiên: … Diệp Thừa thích hợp.
“ , em nghĩ rằng luôn cãi với cha là đặc biệt hiếu thuận ?” Diệp Thừa chuyển đề tài một cách gượng gạo.
Lê Thiên Thiên thu ánh mắt dò xét, hai tay nâng ly lên thổi thổi, nhẹ giọng :
“Chỉ là vẫn cởi bỏ nút thắt trong lòng mà thôi, đừng tự trách.”
Năm khi chín tuổi cô ở Diệp gia gần một tháng, trong thời gian đó cũng trải qua nhiều chuyện.
Từ nhỏ Diệp Thừa cũng ít khi gặp cha , ông nội đối với mà chỉ là mà còn là nơi ký gửi tinh thần.
Mỗi Diệp Thừa gọi điện thoại cho chú Diệp, cô thể rõ ràng cảm nhận một so với một càng thêm thất vọng.
Khi đó cả một đêm Diệp Thừa thể ngủ vì sợ nếu nhắm mắt thì ông nội sẽ còn nữa.
Mỗi tiếng mở cửa, đều hoảng sợ, đó từ hy vọng biến thành thất vọng, cuối cùng là tuyệt vọng.
Trước khi ông Diệp lâm chung, chú dì Diệp cũng thể trở về nên đến cuối ông vẫn chịu nhắm hai mắt .
Điều khiến Lê Thiên Thiên gặp ác mộng ba tháng liền.
Đêm hôm đó đối với hai đứa nhỏ mà là cực kỳ kinh hoàng.
Nỗi kinh hoàng mà lớn bọn họ thể nào hiểu .
Sau ngày hôm đó, cô dỗ dành thì Diệp Thừa mới thể giấc ngủ.
đến hai tuần cô Lý Trác Mỹ đón .
Cô ở bên cạnh Diệp Thừa ca ca nhưng sợ Lý Trác Mỹ tức giận, cô bao giờ dám trái lời bà .
Nước trong ấm tràn chảy khe hở khay .
Tiếng nước róc rách chỉ gọi suy nghĩ của Lê Thiên Thiên trở về mà cũng khiến Diệp Thừa kịp thời lấy tinh thần một thoáng thẫn thờ.
Diệp Thừa buông ấm , khóe miệng chậm rãi cong lên, ánh trăng sáng từ bên ngoài chiếu vẩy nụ nhạt của .
Diệp Thừa luôn trở thành đàn ông ấm áp, kỳ thật hình mẫu ấm áp mà cô chính là dựa .
Khi thế giới đều cho rằng sai, cô vĩnh viễn sẽ luôn thấu hiểu cho .
- ????????????????????????????: @????????????????????????????????
Cuối cùng Lê Thiên Thiên cũng tìm phòng ở khi Tần Hâm chuyển , là một căn nhà hai phòng ngủ.
Vị trí tệ lắm, cách công ty xa, quan trọng hơn là thuê cùng cô là một học tỷ.
Người bạn ở cùng đó của chị trở về quê tuần nên trong nhà còn trống một phòng.
Tần Hâm xem phòng cùng Lê Thiên Thiên, hai ở cửa nửa ngày cũng tìm dép trong nhà.
Trong nhà mở máy sưởi đủ, học tỷ mặc một chiếc áo croptop hai dây ở cửa tiếp đón hai .
Dáng của chị nên ngoài công việc chính thì còn thêm công việc mẫu bán thời gian.
“Cứ trực tiếp mang giày cũng .”
Lê Thiên Thiên và Tần Hâm đưa mắt cùng bước , cảm nhận chân chút dinh dính tựa như lâu sàn nhà lau qua, màu sắc ban đầu.
Học tỷ Chu Nhiễm lớn hơn bọn họ ba khóa, chị châm điếu thuốc dựa khung cửa, chỉ một gian phòng ngủ nhỏ với Lê Thiên Thiên:
“Đó là phòng của em.
Em cũng là Bắc phiêu* đúng ?”
*Bắc phiêu: chỉ những Trung Quốc hộ khẩu ở Bắc Kinh và Thượng Hải nhưng vẫn lựa chọn sinh sống và việc tại hai thành phố .
Mũi Lê Thiên Thiên đang cảm thấy khỏe nhưng cô cố chịu đựng để đáp một câu:
“Vâng… *hắt xì*.”
Khói thuốc khiến cô kìm mà hắt một tiếng.
“Bị cảm ?”
Chu Nhiễm nguyên nhân là do khói thuốc của , dùng sức hút một , chút tang thương mà :
“Bắc phiêu khó, mấy chịu nổi loại áp lực .
Chị đổi nhiều ít bạn cùng phòng, mỗi đón tiễn đều luôn cảm thấy bọn họ chính là chị của ngày mai.”
Tần Hâm đưa cho Lê Thiên Thiên một tờ khăn giấy lên tiếng an ủi học tỷ:
“Học tỷ, chị công việc định, còn mẫu bán thời gian, nhất định sẽ càng ngày càng .”
Chu Nhiễm tùy ý búng búng điếu thuốc, tàn thuốc rơi xuống mặt đất, khóe mắt Lê Thiên Thiên khẽ giật giật.
Cô qua thùng rác đặt trong góc, dường như túi đựng rác nhỏ nên tuột khỏi thùng, cơm thừa canh cặn đổ thẳng đó lên mốc, đoán chừng túi rác tồn tại chỉ mới hai, ba ngày.
“Haiz, hy vọng thể càng ngày càng , ngày tháng hiện tại chính là tạm bợ.”
Lê Thiên Thiên hắt liên tục ba , hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung, trong lúc dùng khăn giấy lau nước mũi thì thầm một câu:
“Thật em cảm thấy cuộc sống hiện tại ý nghĩa.”
Nếu xem cuộc sống hiện tại là tạm bợ thì sẽ thường xuyên cảm thấy lo âu, chán nản.
TBC
Dù thì chuyện thực hiện lý tưởng là một sớm một chiều.
Nếu chỉ đến tương lai thì sẽ bỏ lỡ mỗi một khoảnh khắc của hiện tại.
“ , em việc ở Diệp thị, ở đó còn tuyển thêm ? Bạn trai chị mới nghỉ việc, thật năng lực nhưng chẳng qua là bằng cấp thấp nên công ty lớn, em giúp chị hỏi một chút ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-62.html.]
“Được ạ.
Chị gửi sơ yếu lý lịch của bạn trai chị cho em , ngày mai em sẽ đến bộ phận nhân sự hỏi thử.” Lê Thiên Thiên gật đầu đáp ứng.
“Được! Mặc kệ cuối cùng thì chút nữa chị cũng sẽ mời khách, ba chị em chúng quen một chút.” Chu Nhiễm múa may quơ tay đang kẹp điếu thuốc, trông hào sảng.
Lê Thiên Thiên thích tính cách của vị học tỷ , tuy rằng điều kiện vệ sinh phòng ở là quá nhưng cô cảm thấy nhân phẩm của bạn cùng nhà càng quan trọng hơn nên cô quyết định sẽ thuê chỗ .
Sau khi đưa quyết định, Chu Nhiễm chỉ thu ba tháng tiền thuê nhà của cô, chị :
“Chờ đến khi em thể quyết định ở lâu dài thì hãy giao tiền một năm.
Đồ vật trong nhà cứ dùng thoải mái.
Tiền điện, nước, máy sưởi đưa theo tháng là , chị quá so đo mấy thứ .”
Bởi vì học tỷ cũng là chủ nhà thứ hai nên hai chỉ ký một hợp đồng thuê nhà đơn giản.
Lê Thiên Thiên uyển chuyển từ chối lời mời khách của Chu Nhiễm, rằng cùng Tần Hâm về ký túc xá thu dọn đồ đạc.
Hai đến cửa thì bỗng thấy tiếng tra chìa khóa ổ khoá cửa.
Cửa nhà mở từ bên ngoài, một đàn ông với mái tóc nâu sẫm đang cửa ngẩn bọn cô.
“Đây là Lục Tiến - bạn trai chị.
Đây là hai học của em, đến đây để thuê chung nhà.” Chu Nhiễm lên tiếng giới thiệu.
Lục Tiến hai vị tiểu mỹ nữ, ưỡn ngực, dùng giọng Bắc Thành tiêu chuẩn nhiệt tình mà :
“Vậy chúng cũng nên quen một chút, để mời khách, cùng xuống lầu ăn một bữa .”
“Học tỷ, hai sống chung ạ?” Lê Thiên Thiên do dự hỏi.
Chu Nhiễm dập thuốc, ném đầu thuốc thùng rác nhưng ném trật, đầu thuốc rơi sàn nhưng chị cũng hề ý định nhặt lên.
“Không , thỉnh thoảng mới đến tìm chị.”
Chị nghĩ đến gì đó, với Lục Tiến:
“Đây là học Thiên Thiên đang ở Diệp thị, gửi sơ yếu lý lịch cho em , em nhờ em hỏi giúp chuyện xin việc.”
Sắc mặt Lục Tiến hiện lên hổ, tựa như nhờ học giúp tìm việc là chuyện mất mặt, nhíu mày hỏi:
“Tiểu học , em đang chức vị gì ?”
“Trợ lý thực tập.” Lê Thiên Thiên thoáng một cái liền đoán suy nghĩ của nên cô cố ý nhấn mạnh hai chữ thực tập.
Quả nhiên sắc mặt Lục Tiến hơn nhiều, tặc lưỡi với Chu Nhiễm:
“Em đúng thật là cái gì cũng thể thử khi tuyệt vọng, chỉ là một thực tập sinh mà thôi.”
“Thực tập sinh thì ? Với bằng cấp hiện tại của thì thực tập sinh cũng dễ !”
“Đừng luôn lấy bằng cấp của để chuyện! Một thực tập sinh nhỏ thì thể tìm cho công việc gì chứ? Bảo vệ ? Nếu em xem thường thì cứ việc thẳng!”
“Sao em xem thường ? Anh gì chứ?”
Mắt thấy bọn họ sắp cãi , Lê Thiên Thiên giật giật cánh tay Tần Hâm, hai ngầm hiểu ý , lên tiếng ngắt lời Chu Nhiễm.
“Học tỷ, bọn em đây ạ.”
“Đừng , chị mời hai đứa ăn cơm!”
Chu Nhiễm tùy tay lấy thêm áo lông vũ mặc , đẩy Lục Tiến đang ở cửa khí phách lôi kéo Lê Thiên Thiên và Tần Hâm thang máy.
-
Lê Thiên Thiên và Tần Hâm cứ mà Chu Nhiễm đang tức giận kéo dùng bữa tại một tiệm cơm lầu.
Hai tâm tình của học tỷ nên cũng dám để chị ở một .
Lê Thiên Thiên Tần Hâm và Chu Nhiễm đang đua bia, buồn chán lấy điện thoại đăng Weibo.
Ăn mập 0414: Cuối cùng cũng tìm chỗ ở!
Mới đăng đến một phút, Diệp Thừa gọi đến.
“Em thuê phòng ?”
Lê Thiên Thiên:?
Cô Tần Hâm vẫn còn đang cúi đầu ăn, bừng tỉnh hỏi:
“Anh theo dõi Weibo của em ?”
Trầm mặc một lúc, Diệp Thừa đáp ‘ừ’ tiếp tục hỏi:
“Phòng ở chỗ nào? Em ở một ở cùng với khác? Hoàn cảnh thế nào? Có an ?”
“ … Chỉ là lo lắng cho an của em, ý gì khác .”
Nghe thấy lời bổ sung , trong lòng Lê Thiên Thiên như nắng ấm chiếu .
thật là Diệp Thừa càng ngày càng dáng một đàn ông ấm áp.
Cô khỏi nhớ đến chuyện ngày hôm qua ở phòng , khi Diệp Thừa thốt câu hỏi: Không em thích đàn ông ấm áp ?
Một khi nổi lên lòng nghi ngờ, cô liền suy nghĩ theo phương hướng .
Trò chuyện đơn giản vài câu xong Lê Thiên Thiên liền cúp điện thoại, qua vỗ vỗ Tần Hâm đang cố uống cạn ly.
“Hâm Hâm, từng với Diệp Thừa chuyện tớ thích đàn ông ấm áp ?”
“Tuyệt đối , từ khi chúng phân tích Diệp Thừa là tra nam, tớ từng cung cấp cho thêm bất cứ tin tình báo nào.” Tần Hâm lắc đầu như trống bỏi.
Tim Lê Thiên Thiên lệch một nhịp, một suy đoán như khả năng dần nảy mầm trong lòng cô.
Diệp Thừa… Quả cam…
Chu Nhiễm ăn bao nhiêu mà chủ yếu là uống, lúc bắt đầu lên án tra nam.
“Hai đứa thử xem, dáng , vẻ ngoài, bằng cấp, thu nhập của chị như mà thể tìm nào hơn, cứ treo cổ ngọn cây như chứ?”
Lê Thiên Thiên cũng tránh khỏi việc uống cùng với Chu Nhiễm hai ly, gương mặt đỏ lên, ánh mắt mê ly.
Tửu lượng Tần Hâm nhưng thích uống, trực tiếp dậy đập bàn cùng Chu Nhiễm mắng to tra nam, còn thuận tiện mắng luôn cả Diệp Thừa và Quả cam.
“Học tỷ, hãy giới thiệu cho Thiên Thiên nhà chúng một đàn ông ạ.
Cậu cứ suốt ngày mấy tên tra nam theo đuổi thôi!”
“Nếu chị quen với đàn ông thì còn ở cùng một chỗ với tên khốn Lục Tiến ?” Chu Nhiễm phiền muộn ch ảy nước mắt.
Lê Thiên Thiên mặc kệ hai ‘con ma men’ bên cạnh, cô bấm mở QQ, đầu ngón tay do dự đặt biểu tượng gọi video, đây là đầu tiên cô mãnh liệt thấy mặt Quả cam như .
Đang lúc do dự thì điện thoại Tần Hâm đoạt lấy.
“Lê Thiên Thiên, rốt cuộc tiền đồ ? Cậu bạn mạng giống Diệp Thừa khi còn nhỏ, rốt cuộc là thích bạn mạng vẫn là thích Diệp Thừa?”
Tần Hâm say, còn đang hăng hái lên án tra nam nên để ý rằng lúc cô đoạt lấy điện thoại, ngón tay do dự của Lê Thiên Thiên chạm biểu tượng gọi video.
Điện thoại hiện chế độ đang gọi video.
Chưa tới một giây, video kết nối, thậm chí ngay cả âm thanh chờ cũng , đoán chừng là đầu bên cũng là bấm nhầm.
Lê Thiên Thiên đoạt điện thoại, ngờ thấy khuôn mặt tuấn tú tinh xảo của Diệp Thừa xuất hiện màn hình.
Cứ như trời xui đất khiến, Lê Thiên Thiên và Diệp Thừa, hai hai mặt im lặng qua màn hình điện thoại.
-
Tác giả lời :
Quả cam: Màn ‘rớt áo choàng’ quả thật là vũ nhục chỉ thông minh của !.