Nữ Phụ Hào Môn - Chương 66
Cập nhật lúc: 2025-05-12 23:02:25
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến khi đó xoay Lê Thiên Thiên mới xác định đó chính là Trần Thân - trai nuôi mèo.
Trần Thân đeo ba lô, tay xách một cái túi mèo nhưng mèo trong vòng tay của cô gái bên cạnh.
Cô gái trông vẻ vô tư, vỗ vỗ đánh đánh Trần Thân, một hồi giật nhẹ cánh tay, một hồi nhéo eo, trông quen thuộc đến mức chút quá giới hạn.
Nếu Tần Hâm cảm giác Trần Thân thích thì , nhưng hiện tại, loại tình huống , Trần Thân ‘tra’ ?
Tại một bên thể hiện tình cảm với Tần Hâm, một bên mập mờ với cô gái khác như ?
Lê Thiên Thiên ép buộc bản bình tĩnh , lẽ cô gái chỉ là thích linh tinh, nên nháo chuyện.
Thời điểm cô âm thầm quan sát Trần Thân thì hai mắt đột nhiên che .
Hương tuyết tùng quen thuộc như ẩn như hiện, cô thể cảm giác hẳn là Diệp Thừa cởi áo khoác lông vũ bên ngoài, lưng cô dán n.g.ự.c , ấm xuyên qua lớp áo len mỏng truyền cô.
“Đang gì ? Tiểu miên hoa?” Giọng trầm ấm của Diệp Thừa bùng nổ bên tai cô, tê tê dại dại.
Lê Thiên Thiên cố nén ngứa ngáy kéo tay xuống.
Trần Thân xong thủ tục nhận phòng và cũng thấy cô.
“Lại là ? Không là em hẹn đến đây chứ?”
Diệp Thừa nhíu mày, cảnh giác Trần Thân đang về phía bên tựa như sư tử xâm phạm lãnh thổ.
“Thật trùng hợp, thế mà gặp cô ở đây.
bảo tiểu Hâm đến nhưng cô .” Trần Thân đẩy đẩy mắt kính, lộ hai cái răng khểnh.
Lê Thiên Thiên qua cô gái nãy giờ vẫn luôn chú ý động tĩnh bên , bóng gió:
“Bạn bè của nhiều như , thiếu mỗi Hâm Hâm cũng .”
Trần Thân ý tứ trong lời của cô, những ánh mắt chăm chú xung quanh lấy điện thoại hỏi:
“Có tiện thêm WeChat ? một việc tâm sự cùng cô.”
“Không tiện!” Diệp Thừa kéo Lê Thiên Thiên về phía một bước, bảo trì cách an với Trần Thân.
Trần Thân Diệp Thừa, bất đắc dĩ :
“Yên tâm em, sẽ đoạt bạn gái của .
thích bạn của cô , chỉ tiểu Hâm từng chịu tổn thương trong chuyện tình cảm thôi.”
Thật Lê Thiên Thiên Tần Hâm từng một bạn trai, là mối tình đầu nhưng cũng sớm chia tay.
Chẳng lẽ cô nghĩ đến chuyện yêu đương nữa là vì vết thương tình cảm đó vẫn khép ?
Cô chút d.a.o động, do dự nên thêm WeChat với Trần Thân .
Thấy Lê Thiên Thiên do dự, Diệp Thừa như sư tử xù lông hung hăng chằm chằm Trần Thân, ánh mắt lạnh lùng nhuốm lửa giận.
“Dùng chiêu của để lừa con nít , giả vờ theo đuổi bạn để xin thêm WeChat, quá thời .”
Lê Thiên Thiên đầu Diệp Thừa, ánh mắt đầy dò xét.
“Xem kinh nghiệm của tiểu Diệp tổng phong phú.”
Sắc mặt Diệp Thừa cứng đờ, định lên tiếng giải thích thì một con mèo trắng đột nhiên nhảy đến chân .
“Thật xin , là do ôm chặt Princess, dọa đến ?” Cô gái ôm mèo chạy đến xin với Diệp Thừa.
Cô hề ý định bế con mèo lên, thậm chí còn thèm để ý đến nó mà chỉ mải dò hỏi đàn ông chút sợ hãi nào.
Phương thức đến gần thật sự thời.
Lê Thiên Thiên bĩu môi, hiểu trong lòng thấy bực bội.
Cô âm thầm trừng mắt Diệp Thừa đang trêu hoa ghẹo nguyệt một cái khom lưng bế Bạch cầu lên.
thật hành động của cô gái giúp tẩy trắng cho Trần Thân.
Nếu giữa bọn họ thực sự gì đó thì cô thể trắng trợn táo bạo mà câu dẫn Diệp Thừa như .
“Được , thêm WeChat .”
Lê Thiên Thiên lấy điện thoại quét WeChat của Trần Thân, đầu thì phát hiện thấy Diệp Thừa .
Cô trả mèo cho Trần Thân, quanh bốn phía tìm kiếm bóng dáng của Diệp Thừa.
Bỗng cô thấy Diệp Thừa đeo kính râm ở cửa khách sạn, tay trái đút túi, tay thì đang dắt một con husky tìm ở nơi nào.
Một một chó, uy phong lẫm liệt ở cửa lớn với khí chất một canh giữ cửa ngõ vạn thể khai thông.
Diệp Thừa sinh sẵn cao ngạo kết hợp cùng với vẻ mặt hung dữ khi mở miệng của husky, thật sự là khí chất của thợ săn.
ngay đó, husky thấy con mèo trong lòng n.g.ự.c Trần Thân thì đột nhiên lui về phía một bước, vấp Diệp Thừa nên loạng choạng lảo đảo.
Mèo trắng thấy husky, là đang uy là do dọa mà biểu tình đột nhiên trở nên dữ tợn, lông đều dựng lên, “meo” một tiếng lớn, thành công dọa husky chạy mất.
Diệp Thừa sửng sốt một lúc, nghĩ tới husky mượn tới để giữ thể diện một con mèo dọa chạy mất!
Hắn cũng cảm thấy chút mất mặt nên xoay đuổi theo husky.
Lê Thiên Thiên há hốc miệng vì quá kinh ngạc, khi kịp lấy phản ứng thì cô cũng đuổi theo.
Diệp Thừa chân dài, thói quen chạy bộ buổi sáng nên lúc Lê Thiên Thiên đuổi theo ngoài thấy bóng dáng Diệp Thừa nữa.
Nhìn thấy gần đó xe điện công cộng, cô vội chạy đến quét mã lên xe chạy đuổi theo.
Chạy ngoài một chút thể thấy bóng dáng Diệp Thừa ở xa xa, chạy khỏi làng du lịch, hiện đang hướng lên phía sườn núi.
Sườn núi dốc lắm nên cô đạp mạnh chân ga đuổi theo.
Đuổi theo hơn hai mươi phút mới bắt kịp Diệp Thừa.
Hắn cũng thành công bắt con husky , hiện đang một đá lớn thở hổn hển.
Hai tay Diệp Thừa đặt đùi, đầu cúi thấp, mồ hôi từ cằm chảy xuống nhỏ giọt mặt đất, sợi tóc tự nhiên rũ xuống che khuất lông mày.
Lê Thiên Thiên xuống xe, cảm khái thể lực của Diệp Thừa đúng là quá .
Diệp Thừa qua Lê Thiên Thiên lúng túng đầu nhắm mắt, hối hận vì trong lòng nghĩ quẩn mà mượn husky đến đấu với con mèo trắng .
Con chó ngốc căn bản cùng đẳng cấp với .
Husky bắt ngoan ngoãn ghé bên chân xuống, lè lưỡi vẫy vẫy đuôi.
Lê Thiên Thiên một một chó cho buồn , cô xổm xuống một tay sờ husky, một tay sờ đầu Diệp Thừa, ý vị châm chọc rõ ràng.
Diệp Thừa ‘ vuốt lông’ chậm rãi hít thở đều , oán khí tiêu tán một nửa, dùng ánh mắt thâm thúy cô hỏi:
“Thêm WeChat xong ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-66.html.]
“Người thích là Tần Hâm.
Em thêm WeChat với , chỉ là vì cảm thấy hình như chút gì đó về mối tình đầu của Tần Hâm.” Giọng điệu Lê Thiên Thiên mềm nhẹ như một đứa bé đang nũng.
“Tiểu miên hoa, em đang giải thích với ?”
Đôi mắt sâu thẳm của Diệp Thừa dần sáng lên, bên trong nhuốm màu lưu luyến, thoạt ươn ướt.
Sắc mặt Lê Thiên Thiên cứng đờ, tránh né ánh mắt như thiêu đốt của .
“Em sợ hiểu lầm đúng ?” Diệp Thừa nghiêng đầu đến gần mặt cô, khóe miệng giấu ý .
Lê Thiên Thiên bỗng nhiên lên, đáp lời , cô lên xe rời nhưng phát hiện xe còn điện nữa.
Diệp Thừa cũng lên nhưng đột nhiên cảm thấy mắt cá chân đau nhói nên ngã trở về.
Lê Thiên Thiên phát hiện sự khác thường của Diệp Thừa, cô dùng ánh mắt hoài nghi mà về phía .
“Anh đừng diễn kịch với em, chiêu em từng dùng qua .”
Diệp Thừa nhíu mày, cố chống đỡ lên nhưng dường như thật sự đau, thái dương chảy một tầng mồ hôi mỏng, nhịn mà hít một khí lạnh.
Lê Thiên Thiên chút luống cuống, cô vội qua đỡ Diệp Thừa lấy điện thoại nhưng phát hiện tín hiệu.
Đây là vùng núi xa xôi hẻo lánh đấy ? Vẫn còn chỗ tín hiệu bao trùm đến?
“Nơi hẳn là khu vực rừng khai phá, tín hiệu yếu.
Chúng dọc theo con đường từng qua trở về là , hy vọng con husky đường.”
Hai lẳng lặng đưa mắt con husky trông còn mờ mịt hơn cả hai , hết hy vọng mà thở dài, đành dựa ký ức về phía .
Diệp Thừa ôm lấy bả vai Lê Thiên Thiên, gần như đem bộ đều treo cô, khóe miệng vẫn luôn cong.
Lê Thiên Thiên sắp nổi nữa, cố hết sức mà :
“Diệp Thừa, nếu chân thì nhanh chóng cho em , em thật sự đỡ nổi.”
“Đó là đương nhiên, em cho rằng giống với em , què nhưng giả vờ què? Em cũng lúc đó kỹ thuật diễn của em kém thế nào , là do vạch trần em thôi.”
Lê Thiên Thiên cắn chặt răng, nhịn xuống ý định hất Diệp Thừa , cô tìm một tảng đá để xuống.
Trước mắt hai ngã rẽ, cô và Diệp Thừa đều nhớ rõ lúc lên đây là từ ngã rẽ nào.
Càng thể trông cậy con husky ngốc bạch ngọt một con mèo dọa chạy.
Cuối cùng Diệp Thừa nghĩ tới một biện pháp cũ, lấy một đồng xu :
“Tung tiền xu , em vẫn chọn mặt hoa văn đúng ?”
Khi còn nhỏ Diệp Thừa thích tung tiền xu để quyết định mỗi khi lâm cảnh khó xử, mà Lê Thiên Thiên thích chọn mặt hoa văn, Diệp Thừa thì chọn mặt .
Thần kỳ là mỗi tung tiền xu, đều là mặt hoa văn hướng lên nên nhiều đều theo Lê Thiên Thiên.
Lúc đó cô còn cảm thấy thật may mắn.
Tiền xu tung lên cao Diệp Thừa bắt một cách mỹ.
Lê Thiên Thiên nhíu mày suy tư, cô nheo mắt đè bàn tay đang mở của Diệp Thừa, :
“Lần em chọn mặt .”
Diệp Thừa kinh ngạc cô nhưng vẫn khéo léo che đậy một tia hoảng loạn xuất hiện trong mắt, hắng giọng một cái đột nhiên hét lớn:
“Husky, đừng chạy!”
tiếng kêu của Diệp Thừa chỉ khiến husky đang ngoan ngoãn quỳ rạp mặt đất ngẩng đầu lên chứ thể khiến Lê Thiên Thiên dời tầm mắt.
Mà bàn tay đang xoay chuyển của Lê Thiên Thiên nắm chặt lấy, gian lận thành công.
Lòng bàn tay cô mở , đúng là mặt hoa văn đang ở .
Cô liền mỗi Diệp Thừa đều sẽ cố gắng hết sức để cô thể thắng.
Bí mật nhiều năm bỗng nhiên vạch trần, Diệp Thừa cảm thấy những sự kiện lớn nên lời trong đời càng trở nên phong phú hơn.
Sau ca hát lạc nhịp, thất bại trong việc dùng husky để vẻ thì hiện tại, gian lận khi tung đồng xu vươn lên đầu bảng xếp hạng.
TBC
Hắn nỗ lực lưu trong lòng cô hình tượng mỹ… Hoàn thất bại.
Ngay tại thời điểm Diệp Thừa cảm thấy cuộc sống còn gì luyến tiếc thì thể mềm mại của cô đột nhiên ôm lấy khiến suýt chút nữa quên thở .
“Cảm ơn , Diệp Thừa ca ca.”
Cảm ơn khi đó vẫn luôn dỗ dành, dung túng cho cô, mà cô khi đó như ngâm trong hũ mật, mà xem nhẹ nhiều chi tiết, cũng bao giờ , cứ như một mực yên lặng mà chiều chuộng cô.
Vòng eo của cô siết chặt, Diệp Thừa vùi đầu giữa cổ cô, phảng phất trở dáng vẻ yếu ớt khi còn bé, chỉ như mới cô ôm lấy, mới thể tiếp đầy năng lượng.
“Cảm ơn vì cái gì?” Giọng trầm ấm chút khàn khàn.
“Cảm ơn vì đó đối xử với em.”
“Vậy vì em giữ lời hứa?”
Lê Thiên Thiên chút bối rối, vì Diệp Thừa bỗng nhiên như .
“Em giữ lời hứa gì?”
“Em từng đồng ý cả đời ở bên cạnh , kết quả là qua mấy ngày em rời mất.” Giọng trầm trầm thêm chút nghẹn ngào.
Lê Thiên Thiên:?
“Em ở bên cạnh cả đời khi nào?”
“Ngày mà ông qua đời, cho rằng cha trở về, chạy ngoài xa, em đuổi theo , tới khi chúng trở về thì trời cũng muộn, em mệt, lúc cõng em như .”
Suy nghĩ của Lê Thiên Thiên kéo về năm cô chín tuổi, buổi tối trăng sáng thưa hôm đó, hình như là cô ghé lưng Diệp Thừa ngủ .
Diệp Thừa cái gì đó, cô đều theo bản năng “ừm” một tiếng, thể nhớ rõ !
Lê Thiên Thiên giãy giụa khỏi vòng tay Diệp Thừa, giơ ba ngón tay lên :
“Em thề, lúc đó em thật sự cái gì, em ngủ quên mất.”
Diệp Thừa: …
Trong nháy mắt, Lê Thiên Thiên tựa như đả thông hai mạch Nhâm Đốc, đột nhiên hiểu một loạt hành vi dị thường của Diệp Thừa.
Ví dụ như năm đó khi cô rời , tuyệt tình thèm để ý đến cô.
Ví dụ như vẫn luôn lạnh lùng, ngạo kiều độc miệng với cô.
“Anh, chẳng lẽ là bởi vì em tuân thủ hứa hẹn nên mới vẫn luôn từ hôn?”
Diệp Thừa chậm rãi thở dài, sắc mặt cũng hơn là bao.
“Là do mỗi từ hôn em mới chịu đến tìm , cầu , dính lấy .
Mà đồng ý từ hôn thì em trốn mất, bao giờ đến tìm .”
Lê Thiên Thiên:!
Hóa lý do là như !
“Tiểu miên hoa” Diệp Thừa nâng mắt lên, ánh mắt còn nóng bỏng hơn cả ánh mặt trời.
“Em thiếu một lời hứa hẹn.”