Cánh gà tội.
Lê Thiên Thiên nhanh chóng rút tin nhắn thoại nãy.
【Lê Không: Sao thu hồi tin nhắn , mới một nửa.
Hình như là giọng của Diệp Thừa.】
【Lê Không: Có Diệp Thừa ? Cậu gì đó? @ còn thể ăn thêm hai bát nữa】
【 còn thể ăn thêm hai bát nữa: Là Diệp Thừa, bọn cháu từ hôn, nãy cháu gửi nhầm thôi.
Cháu lập tức bảo giúp cháu sáng tỏ, chờ một lát.】
【Lê Lục: Diệp Thừa, bọn chú tin cháu, cháu và Thiên Thiên thật sự từ hôn ?】
Lê Thiên Thiên hít sâu một , cưỡng bách bản tức giận, bình tĩnh, cố gắng mỉm .
Sau một lúc tự tẩy não, cô thành công bày vẻ mặt , hèn mọn khẩn cầu với Diệp Thừa:
“Diệp Thừa, cầu xin đó, giúp em một mà, nếu bọn họ rút vốn thì em sẽ g.i.ế.c em mất.
Nếu thì , chỉ cần giúp em một chữ “đúng” là , em thể đáp ứng bất cứ yêu cầu gì của .”
Rốt cuộc Diệp Thừa cũng nâng mắt lên , dường như nổi lên hứng thú với câu “ thể đáp ứng bất cứ yêu cầu gì” nên chậm rãi hỏi :
“Bất cứ yêu cầu gì?”
Lê Thiên Thiên dùng sức gật đầu, vô cùng chân thành đáp :
“Bất cứ yêu cầu gì.”
Diệp Thừa híp mắt, dùng đầu ngón tay khẽ chạm phần ghi giọng , trầm thấp một chữ: “.”
-
Lê Thiên Thiên thể ngờ Diệp Thừa dùng một chữ “đúng” để đổi lấy một yêu cầu là phục vụ đánh thức lúc bốn giờ sáng!
Hắn thích tiếng kêu của đồng hồ báo thức, thích tiếng chuông báo thức của điện, thích bất cứ âm thanh nào phát từ máy móc, cho dù là tiếng .
Vì nên cần thật đối mặt đánh thức dậy.
Quả là một sở thích tuyệt vời!
Lê Thiên Thiên cố gắng mở hai mắt khi tiếng đồng hồ báo thức, nghiêng ngả lảo đảo đến gõ cửa phòng Diệp Thừa, đầu óc vẫn còn đang trong mộng.
Xoay tay nắm cửa, cửa khóa.
Đây là đầu tiên cô bước phòng ngủ của Diệp Thừa, trong phòng mùi tuyết tùng dễ chịu, hẳn là truyền từ phía tủ quần áo.
Xịt nước hoa trong tủ quần áo, thật đúng là một đàn ông tinh tế.
Lê Thiên Thiên tâm tình tiếp tục thưởng thức căn phòng, cô nhanh chóng đến bên mép giường.
Tư thế ngủ của Diệp Thừa mà ngoan ngoãn, nghiêng cuộn tròn lớp chăn mềm mại, chỉ để lộ khuôn mặt điềm tĩnh.
Cô qua loa máy móc lời đánh thức quen thuộc mà bên dịch vụ khách sạn thường dùng:
“Xin chào Diệp , đây là dịch vụ đánh thức buổi sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-hao-mon/chuong-9.html.]
Hôm nay là thứ năm ngày mười hai tháng mười, thời tiết trong xanh, chúc một ngày lành.”
Lời dứt, căn phòng nữa rơi yên tĩnh.
Diệp Thừa vẫn đang bình yên ngủ say, hề chút ý tứ mở mắt tỉnh dậy.
Cô tiếp tục lặp thêm hai nhưng lỗ tai Diệp Thừa tựa như nhét bông , vẫn hề nhúc nhích.
Là do giọng cô đủ lớn ?
Lê Thiên Thiên từ bỏ lời đánh thức dài dòng , liên tiếp gọi:
“Dậy , dậy , dậy !”
Giống hệt như đang thần chú.
Được , cuối cùng Diệp Thừa cũng phản ứng.
Trở , che lỗ tai, tiếp tục ngủ.
Lê Thiên Thiên: …
Hiện tại cô vô cùng hoài nghi Diệp Thừa đang cố ý chỉnh cô.
Lê Thiên Thiên thành công chọc tức, cô bò lên giường, túm tay Diệp Thừa, hít một thật sâu dùng hết bộ sức lực hét to về phía lỗ tai :
TBC
“Diệp Thừa! Dậy !”
Có lẽ là thanh âm quá mức chấn động nên Diệp Thừa giật , nắm ngược lấy cổ tay cô, dùng sức kéo cô về phía bên cạnh xoay khóa đùi cô.
Lê Thiên Thiên chỉ cảm thấy một trận trời đất cuồng tựa như ném văng cô ngoài.
Vì quá mức hoảng sợ nên khuôn mặt nhỏ trắng bệch, n.g.ự.c phập phồng thở hổn hển.
Hiện tại cô cũng cảm thấy thật may mắn vì vẫn đang giường, nếu sợ là xương cốt gãy ít.
Dường như Diệp Thừa tỉnh táo một chút, cặp mắt đen trắng rõ ràng hàng mi dày chớp động, thấy rõ đang kiềm chế .
“Mấy giờ ?” Vì mới tỉnh ngủ nên giọng cực kỳ từ tính, lơ đãng trêu chọc lòng .
Dù mới quật ngã nhưng Lê Thiên Thiên vẫn dám tức giận, cô định hô hấp kiên nhẫn đáp :
“Bốn giờ mười phút.”
“Sớm như gọi gì?”
“Hôm qua bảo em bốn giờ đến gọi dậy mà?”
“ là năm giờ.”
Lê Thiên Thiên:?
Lê Thiên Thiên giải thích nhưng cô ghi âm nên biện pháp chứng minh rốt cuộc là Diệp Thừa mấy giờ.
Thậm chí cô còn hoài nghi liệu bản lầm ?
Bằng , nếu Diệp Thừa chỉ vì tra tấn cô, đây chẳng cũng là tự tra tấn chính bản luôn ?
Hắn hẳn là sẽ loại chuyện ngu xuẩn g.i.ế.c địch một ngàn tự tổn hại tám trăm như ?
Diệp Thừa mặt , sợi tóc hỗn độn tản giường, khuôn mặt nhỏ trắng nõn chút nhu nhược, cặp mắt đen trợn tròn giống hệt như mèo Ragdoll nhỏ đang hoảng sợ.