A Đào chớp chớp đôi mắt tròn xoe, bưng một chén canh nhân sâm, nở nụ  ngoan ngoãn: "Tiểu thư, A Đào tìm  một cây nhân sâm,  dặn nhà bếp hầm thành canh , nhân lúc còn nóng, tiểu thư tranh thủ uống  ạ."
 
Biểu cảm của A Đào vô cùng chân thành.
 
Ta mỉm , tự tay múc một chén, đưa đến miệng A Đào: "A Đào ngoan,   ngươi đối  với , nhưng ngươi quên  ? Ba năm  ngươi đỡ kiếm cho ,  thể để  bệnh căn. Vậy nên chén canh  ngươi hãy uống ."
 
Ánh mắt A Đào lóe lên vẻ hoảng sợ: "Người là tiểu thư,    thể..."
 
Không  từ lúc nào, Thải Vân  dặn  hầu khóa cửa .
 
Nàng nhanh chóng bước đến, nhận lấy bát, véo cằm A Đào, ép ả  uống canh nhân sâm: "Tiểu thư bảo ngươi uống là cho ngươi thể diện! Ai cho ngươi cái gan từ chối hết   đến  khác như !"
 
A Đào   hoảng loạn, trong lúc giãy giụa điên cuồng, canh trong miệng trào  ừng ực: "Không, ..."
 
Trên mặt  vẫn mang nụ  dịu dàng và hiền lành, dùng khăn tay nhẹ nhàng lau khóe miệng A Đào: "A Đào ngoan, ngoan ngoãn uống canh,  thể mới  lên ."
 
Trong mắt A Đào lóe lên một tia oán độc, nhưng canh nhân sâm   nuốt xuống  ít, một chén  cạn, nàng  thất thần ngã   đất.
 
Những ngươi bình luận  phát điên.
 
[Nữ phụ ngu ngốc,  thể ngoan ngoãn uống canh ! Sao   hại bảo bối Đào Đào của chúng !]
 
[Làm  đây! Trong canh  thuốc, biểu ca háo sắc của nữ phụ   đường đến , Đào Đào  thể ủy  cho   !]
 
[Đừng sợ, Vương gia  sắp xếp ám vệ bên cạnh Đào Đào, ám vệ sẽ  báo cho Vương gia!]
 
Hả, thật ?
 
 nếu lúc , Hoàng thượng   triệu Cảnh Vương  cung thì ?
 
"A Đào, ngươi cũng mệt cả ngày , uống canh xong thì nghỉ ngơi cho  ."
 
Ta sai  đỡ A Đào đang mềm nhũn   lên giường.
 
Thuốc của A Đào  phát tác,    còn chút sức lực nào, chỉ  thể trừng đôi mắt tròn xoe ướt át, cầu cứu  .
 
[Tiểu thư, Đào Đào khó chịu quá, đau nhức khắp .]
 
[Chắc chắn là do ngã va   , huhu, nếu tiểu thư  thể mời đại phu cho Đào Đào thì  quá.]
 
Nàng  vẫn  từ bỏ ý định dùng tiếng lòng để lừa .
 
Ta  lạnh trong lòng, giả vờ như   thấy những tiếng lòng đáng thương đó, dẫn các nha  rời khỏi phòng.
 
Còn về biểu ca háo sắc của ...   cho   về .
 
A Đào chỉ là một nha  thấp hèn, xét về  phận địa vị, nàng   xứng với biểu ca.
 
Vì ,  đặc biệt tìm vài nam nhân phù hợp với A Đào, đến để giải t.h.u.ố.c cho nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-doc-duoc-binh-luan-phan-cong-nu-chinh-tra-xanh/chuong-2.html.]
 
Vài tên ăn mày từ cửa   phòng.
 
Không lâu , trong phòng truyền  tiếng kêu t.h.ả.m thiết của A Đào, lẫn với một  âm thanh dơ bẩn.
 
Thải Vân mặt đầy ghê tởm, đưa tay bịt tai : "Thì  con tiện tỳ   ý đồ như ! May mà tiểu thư nhanh trí, nếu  thì thật sự  mắc bẫy của ả, thật khiến   sợ hãi."
 
Nụ   môi  càng sâu hơn: "Thế ? A Đào bản tính phóng đãng, dám tư tình với nam nhân trong phòng bổn tiểu thư, thật dâm tiện  chịu nổi."
 
Tiếng động trong phòng kéo dài  lâu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Ước chừng  nửa canh giờ , lúc  Cảnh Vương chắc  nhận  tin tức, xuất cung, đang  đường vội vã đến Hạ phủ  nhỉ?
 
Ta phe phẩy quạt, nháy mắt với Thải Vân: "Đi, theo bổn tiểu thư  bắt gian."
 
Dẫn theo một đám tiểu sai cầm gậy, Thải Vân "ầm" một tiếng đá tung cửa phòng.
 
Chỉ thấy A Đào   đầy vết thương, trừng đôi mắt trống rỗng, như một con búp bê rách nát mặc cho ba tên ăn mày  bày trò.
 
Một mùi hôi thối khó chịu xông , khi  rõ cảnh tượng trong phòng, Thải Vân nhăn chặt mày ghê tởm, lớn tiếng mắng chửi: "Con tiện nhân lẳng lơ , dám tư tình với tình lang trong phòng tiểu thư! Người , lôi ả xuống, đ.á.n.h c.h.ế.t bằng gậy!"
 
"Ta xem ai dám động  nàng !"
 
Giọng  giận dữ vang lên từ ngoài sân.
 
Người đàn ông vận cẩm bào vội vã xông , gương mặt tuấn tú tràn đầy vẻ giận dữ và đau lòng,    rằng   vượt qua  để  nhà.
 
Ôi, đây là  hùng cứu mỹ nhân đây mà.
 
Ta  nhưng nụ   chạm tới đáy mắt, đưa tay  chặn  đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ.
 
"Vị công tử  thật to gan,  vô phép tắc đến , một  xông  hậu viện Hạ phủ của , chẳng lẽ là hạng đăng đồ tử háo sắc   lễ nghĩa chăng."
 
Cảnh Vương lạnh lùng  chằm chằm  , dường như đang e dè  phận của .
 
"Ưm... Đình ca ca..."
 
 khi  thấy tiếng  của A Đào từ trong nhà vọng  yếu ớt như mèo kêu, trái tim  đau nhói, đôi mắt đỏ ngầu toát  sát khí âm trầm.
 
"Cút!"
 
Cảnh Vương vung một chưởng đẩy  .
 
Là nam chính theo lời bình luận, Cảnh Vương từ nhỏ  luyện võ, chưởng  gần như dùng năm phần nội lực.
 
Cơ thể  nặng nề va  bàn đá, khóe môi rỉ  một vệt máu, ngũ tạng lục phủ đau đến tê dại.
 
"Tiểu thư! Mau, mau  mời lão gia đến, tiểu thư  thương !"