Bệ hạ tức đến mức suýt ngất, định sai  bắt Cảnh Vương, nhưng A Đào  "phịch" một tiếng quỳ xuống đất, ôm bụng  nức nở: "Cầu xin Bệ hạ đừng  hại Cảnh Vương Điện hạ, A Đào... A Đào  mang cốt nhục của Điện hạ trong bụng !"
 
Mọi  đều kinh ngạc.
 
A Đào tuy  phận thấp kém, nhưng  mang cốt nhục của Cảnh Vương.
 
Bệ hạ và Quý phi dù tức giận đến mấy cũng  đặt hoàng tự lên hàng đầu, ban A Đào cho Cảnh Vương  .
 
Nói đến đây, Thải Vân đầy vẻ khó hiểu: "Tiểu thư,   Cảnh Vương    điên ? Quý phi là  ruột của ,  mà   vì một nha  mà trở mặt với Quý phi."
 
Ta thở dài khe khẽ: " ."
 
Nhìn những bình luận  ngừng hiện lên:
 
[Cảm động quá, ngọt ngào quá!]
 
[A a a, đúng là sức mạnh của tình yêu, cuối cùng họ cũng về bên  !].
 
Ta  khỏi bắt đầu nghi ngờ,   những    còn là  bình thường ?
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 hôm nay  còn  việc quan trọng  .
 
Sau khi trang điểm xong,  dặn dò Thải Vân: "Chuẩn  xe, chúng   khỏi thành một chuyến."
 
Thải Vân khựng : "Tiểu thư,   mới hủy hôn hôm qua, đang lúc dầu sôi lửa bỏng,   khỏi thành e rằng  tiện lắm."
 
Môi  cong lên một nụ : "Không, hôm nay nhất định   khỏi thành."
 
Nếu muộn hơn e rằng sẽ  kịp nữa.
 
***
 
Xe ngựa lộc cộc chạy về phía ngoại ô kinh thành.
 
Bình luận vẫn  ngừng c.h.ử.i rủa .
 
[Nữ phụ ngu ngốc   chịu yên phận ở nhà,   ? Chẳng lẽ   ngoài đạp thanh ?]
 
[Chậc chậc chậc, cầu cho nữ phụ   thành  sơn tặc bắt , c.h.ế.t luôn cho .]
 
[Hơi sai sai... Hướng , nữ phụ    đến miếu hoang ngoại ô ?]
 
[C.h.ế.t tiệt, nữ phụ ngu ngốc  mở thiên nhãn  ? Xong  xong , nam chính vẫn đang  tên cẩu Hoàng đế cấm túc,  thể để nữ phụ gặp  Hoàng tử thật !]
 
Ta    sự sốt ruột của các bình luận, khóe miệng càng cong sâu hơn.
 
Sốt ruột cũng vô ích.
 
Phía  chính là miếu hoang nơi "Hoàng tử thật" đang ẩn náu.
 
Theo như bình luận, Cảnh Vương giả Hoàng tử những năm qua sống trong nhung lụa,  sủng ái vô cùng.
 
Còn Hoàng tử thật Thẩm Thanh Trúc, từ khi sinh    đưa đến nơi nghèo nàn hẻo lánh nhất, chịu đủ  ngược đãi, nếm trải  đắng cay, cố gắng học hành, đổi lấy cơ hội  kinh ứng thí ngày nay.
 
 sự tồn tại của Thẩm Thanh Trúc là để  nền cho Cảnh Vương.
 
Trên đường  kinh ứng thí, Thẩm Thanh Trúc  sơn tặc cướp hết tiền bạc, đ.á.n.h một trận tơi bời,  thoi thóp trong miếu hoang chờ c.h.ế.t.
 
 nếu lúc ,  giúp  một tay thì ?
 
Xe ngựa dừng  bên ngoài miếu hoang.
 
Thải Vân bước tới đẩy cánh cửa lung lay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-doc-duoc-binh-luan-phan-cong-nu-chinh-tra-xanh/chuong-5.html.]
 
Một luồng khí ẩm ướt xộc  mũi,  nhíu mày, khóe mắt liếc thấy một thanh niên đáng thương đang  sấp  đất ở góc.
 
Thanh niên mặc bộ áo vải thô rách rưới,  sấp  đất,  thể khẽ run rẩy.
 
Thải Vân cũng chú ý đến , kêu lên một tiếng kinh ngạc: "Tiểu thư, ở đây  một !"
 
Ta  những trang sách  xé nát xung quanh thanh niên, gật đầu: "Ừm,  lẽ là thí sinh lên kinh ứng thí, gặp  kẻ   đường. Ta   ngang qua đây,   lý gì  khoanh tay  , Thải Vân, đưa vị công tử  về phủ sắp xếp  thỏa."
 
Mấy tiểu tư lập tức tiến lên đỡ cánh tay của thanh niên, kéo  đang hôn mê bất tỉnh dậy khỏi mặt đất.
 
Thanh niên mặt mũi bầm dập, đầy bùn đất, hai mắt nhắm nghiền, môi mím chặt, vai khẽ run lên.
 
Ta nhướn mày đầy hứng thú.
 
Đây là giả vờ ngất ?
 
Thải Vân  bên cạnh,  chút  chắc chắn mở lời: "Tiểu thư,  chẳng lẽ..."
 
"Hả?"
 
"Kỳ thi mùa xuân sắp đến, tiểu thư chẳng lẽ  bắt một trạng nguyên  phu quân?"
 
"?"
 
Nhìn bờ vai của thanh niên run rẩy càng lúc càng dữ dội,  bất lực nhắm mắt .
 
Thải Vân,    gì thì  cần  cũng  mà.
 
***
 
Phủ Cảnh Vương.
 
"Đình ca ca... cẩn thận đứa bé..."
 
"Đào Đào ngoan... phu quân sẽ nhẹ nhàng một chút."
 
"Ư... Đình ca ca..."
 
Tiếng động trong phòng kéo dài một lúc lâu, cuối cùng cũng dừng .
 
Cảnh Vương nhẹ nhàng vuốt ve vết thương   A Đào, trong mắt tràn đầy sự xót xa và sát ý: "Quý phi dám  nàng  thương như ."
 
A Đào cụp mắt xuống, giọng  nhàn nhạt đầy tủi : "Đình ca ca, Đào Đào  đau."
 
Miệng  thế, nhưng nàng   bắt đầu diễn tiếng lòng.
 
[Quý phi nương nương là mẫu  của Đình ca ca, cũng là  chồng tương lai của ,  thể vì  mà khiến mẫu tử họ sinh  hiềm khích.]
 
[Chút tổn thương ,  bằng một phần mười những gì tiểu thư  với ,  vẫn  thể chịu đựng .]
 
Tâm tư của A Đào, Cảnh Vương cũng  thể  thấy.
 
Ban đầu  chính là  tâm tư ngoan ngoãn hiểu chuyện  của A Đào thu hút.
 
Cảnh Vương ôm A Đào  lòng, khóe môi lạnh lùng nhếch lên: "Đào Đào, hãy đợi  thêm vài ngày nữa, đến lúc đó Hạ gia, Quý phi, Hoàng đế... tất cả những kẻ   tổn thương nàng và con đều sẽ  trả giá."
 
Mắt   bẩn .
 
Trên đường về phủ, bình luận đột nhiên  c.h.ử.i  nữa.
 
[Làm nhanh nữa lên! Làm thật mạnh ! Play khi mang thai! Nam chính , nhất định   nát Đào Đào khẩu thị tâm phi !]