[Yêu c.h.ế.t   ~ Đào Đào còn   ? Nam chính cũng  thể  thấy tiếng lòng của nàng. Đào Đào miệng thì  "   ", nhưng trong lòng thì cứ giục nam chính "nhanh nữa lên,  còn  nữa", ha ha ha ha.]
 
[Nam chính ít nhất cũng  tiết chế một chút chứ, Đào Đào còn đang  thương mà.]
 
[Lầu  hiểu cái gì? Vừa đau  sướng mới vui, đây là lạc thú của tình nhân đó, hi hi.]
 
Ta "chậc" một tiếng, lặng lẽ dùng quạt che mắt.
 
Bình luận  trôi  nhanh,  đủ thứ lời tục tĩu, gần như là bản văn tự của cung xuân đồ.
 
 cũng  vài bình luận khác nhanh chóng lướt qua.
 
[Cha con tiện nhân Hạ gia xong đời . Dù Hạ Ninh Tuyết tìm  Hoàng tử thật thì ? Chỉ là giãy c.h.ế.t mà thôi.]
 
[Nếu Hạ Ninh Tuyết lúc đầu ngoan ngoãn dâng  cho biểu ca, nam chính đại phát từ bi cho nàng tàn hoa bại liễu   vương phủ  , Hạ gia  lẽ còn sống thêm  vài ngày.]
 
Môi  cong lên một nụ  khinh miệt, khinh thường khịt mũi.
 
Thanh niên giả vờ ngủ  tiểu tư vứt bừa  góc xe ngựa lén mở hé mắt, thấy  nở nụ  ác độc như ,  thể run lên, sợ hãi nhắm chặt mắt ,  run như cầy sấy.
 
Thải Vân  bên cạnh, vẻ mặt đầy nghi hoặc: "Tiểu thư,    lạnh ? Sao  run đến thế?"
 
Ta  như  : "Có lẽ là  nhiễm phong hàn, về cho  uống thêm vài bát thuốc."
 
Thật  ngờ con trai ruột của đương kim Bệ hạ,  nhút nhát hèn nhát đến mức .
 
 nghĩ  cũng , Thẩm Thanh Trúc lưu lạc bên ngoài hai mươi năm, chịu đủ  khổ cực,  thể sống sót đến kinh thành  là cực kỳ  dễ dàng, nhút nhát một chút cũng bình thường.
 
***
 
Xe ngựa dừng  ở cửa  phủ Quốc công.
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Các tiểu tư nhanh nhẹn khiêng Thẩm Thanh Trúc  phủ.
 
Cho đến khi   giường, Thẩm Thanh Trúc vẫn cố gắng nhắm chặt mắt, vẻ mặt căng thẳng giả vờ ngủ.
 
Ta sốt ruột phe phẩy quạt: "Cho  uống thêm vài bát thuốc."
 
Nước t.h.u.ố.c đen kịt   miệng, Thẩm Thanh Trúc bỗng mở choàng mắt, "ọc" một tiếng nôn  hết.
 
"Khụ khụ khụ... Đắng quá..."
 
Hắn  sấp bên giường ho sù sụ, nước mắt chảy ròng ròng.
 
Tiểu tư lau rửa sạch sẽ cho Thẩm Thanh Trúc xong,  mới phát hiện,  trông cũng  tệ lắm.
 
Khuôn mặt trắng nõn, lông mày và đôi mắt giống Quý phi, đôi mắt sáng trong veo,  chút khí chất thư sinh ôn hòa.
 
Chỉ là  nhát gan quá.
 
Sau khi khó nhọc ho khan mấy tiếng, mặt Thẩm Thanh Trúc đỏ bừng,  chỉ  : "Ngươi... ngươi là ai?"
 
Ta khẽ nhướng mày: "Thẩm công tử  đường lên kinh chắc gặp  ít phục kích nhỉ?"
 
Thẩm Thanh Trúc kinh hãi: "Là ngươi phái  truy sát !?"
 
Nụ  của  cứng   môi.
 
Vị hoàng tử thật   chỉ nhát gan mà còn  ngốc.
 
Ta thậm chí bắt đầu d.a.o động.
 
Liệu hoàng đế  thực sự nhận đứa con ruột  ?
 
Ta thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-doc-duoc-binh-luan-phan-cong-nu-chinh-tra-xanh/chuong-6.html.]
 
Việc  đến nước ,  chỉ  thể tiếp tục kế hoạch.
 
"Không   phái  truy sát ngươi."
 
"Là  điều tra , cha  ruột của ngươi là quý nhân trong kinh thành , nhưng     ngươi nhận tổ quy tông."
 
"Thẩm Thanh Trúc, ngươi   về nhà ?"
 
Ta   cho  , cha ruột của  thực  là đương kim hoàng đế.
 
Vì  Thẩm Thanh Trúc suy nghĩ nửa ngày,  hùng hồn  với : "Ta  khôi phục  phận! Ta  đoạt  tất cả những gì   mất!"
 
Hắn khí thế hừng hực, lời lẽ kịch liệt, cứ như thể      là .
 
Ta suy nghĩ một chút, hỏi : "Vậy kỳ thi mùa xuân ngươi còn thi ?"
 
Nụ  của Thẩm Thanh Trúc cứng : "Kỳ... kỳ gì?"
 
"Kỳ thi mùa xuân ."
 
Nụ  của Thẩm Thanh Trúc cực kỳ khó coi: "Ta...   thể thi  ."
 
Ta:?
 
Hắn thật kỳ lạ.
 
Chẳng  bình luận  Thẩm Thanh Trúc học hành chăm chỉ, học vấn uyên bác, chỉ đợi đến kỳ thi mùa xuân mà tỏa sáng ?
 
Sao    nông nỗi ?
 
Chẳng lẽ   tìm nhầm ?
 
Ta nhíu mày,  : "Nếu ngươi đạt thứ hạng cao trong kỳ thi mùa xuân, cha  ngươi sẽ càng  nhận ngươi hơn."
 
Thẩm Thanh Trúc cấu ngón tay, sắp : "Được...  ...  thi."
 
***
 
Thẩm Thanh Trúc bắt đầu quá trình học tập gian nan.
 
Ta từng sai Thải Vân lén  xem .
 
Thải Vân trở về, vẻ mặt đầy vẻ hận  thành thép.
 
"Tiểu thư, Thẩm công tử đang gục  bàn ngủ, nước dãi chảy cả  sách ..."
 
Ta nhắm mắt ,  đầu tiên cảm thấy  bình luận lừa.
 
Rốt cuộc là ai  Thẩm Thanh Trúc học hành chăm chỉ, ôn nhuận như ngọc?
 
Bình luận  như điên.
 
[Ha ha ha ha nữ phụ ngu ngốc  chắc ngơ   nhỉ? Tưởng tìm  nhân vật quan trọng nào đó để lật đổ nam chính, kết quả     đáng tin cậy chút nào.]
 
[Nam chính lạnh lùng mạnh mẽ, Thẩm Thanh Trúc ngu ngốc  nhát gan, ai hơn ai còn cần  nhiều lời ?]
 
[Cười c.h.ế.t mất, nếu  là nữ phụ, thì ngoan ngoãn tìm sợi dây thắt cổ c.h.ế.t quách  cho , nếu  tiếp theo  gia Hạ gia  tru di,  sợ nàng  chịu~ ~ nổi~ ~]
 
Thẩm Thanh Trúc quả thực là bùn nhão  trát  tường.
 
Hơn nữa  khá xui xẻo.
 
Theo lời  ,  đường lên kinh, ít nhất   gặp ba mươi đợt thích khách, hai mươi ba đợt sơn phỉ.