Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 137
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:09:34
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Hạ Xuyên Dã xuất hiện, đám đế quốc ai dám đuổi theo nữa, lũ zombie xung quanh cũng biến mất tăm, nhưng chẳng bao lâu, chúng lén lút ngóc đầu dậy từ những góc tối, chằm chằm bức tường thành đổ nát, lè lưỡi, giương nanh múa vuốt lao tới tấn công.
Những tường thành gào lên: “Nhanh! Nhanh bịt lỗ hổng ! Nhanh!”
Thẩm Tế Sơ cũng chú ý tới điểm : “Người của C3, mặc kệ ?”
“Mặc kệ, cũng mạng mà kệ.” Người đàn ông nắm chặt vô lăng, ngừng tăng tốc: “Hay là em lo liệu?”
“...” Thẩm Tế Sơ nhún vai: “Anh lo thì lo, đừng lôi em , hiện tại em chẳng ấn tượng gì với bọn họ, thế nào cũng liên quan đến em, chẳng qua em lo lắng trong đó vẫn còn vài là thuộc hạ của , lúc nãy bọn họ cũng ngăn cản em với A Ny...”
“Bọn họ rút lui .”
“Ồ, thì .”
Hạ Xuyên Dã điều chỉnh kính chiếu hậu: “Nghỉ ngơi một chút , đường còn dài.”
“Không ngủ , bên ngoài vẫn còn mưa.”
Đường về C1 quá xa, lái xe một mạch tới đây tiêu tốn nhiều sức lực, giờ lái về, Thẩm Tế Sơ khẽ nghiêng đầu: “Người mệt mỏi là mới chứ.”
“Không mệt.”
“Vội vàng về lắm ?”
“Cũng vội, bên đó của canh chừng , tình hình cũng tạm .”
“Chắc chắn nghỉ ngơi?”
Hạ Xuyên Dã : “Lại lo lắng cho ?”
“...”
TBC
Thẩm Tế Sơ quyết định im miệng.
Tránh để xe xem náo nhiệt.
Chiếc xe phía còn dị năng giả theo.
Dị năng giả tai thính, phỏng chừng thể bộ những lời bọn họ .
Thẩm Tế Sơ và Tần Ny ở hàng ghế , cô sờ soạng thấy ngón tay Tần Ny run rẩy ngừng, vội vàng hỏi Nguyễn Chu Vi: “Lão già mặc áo choàng đen là ai ?”
Nguyễn Chu Vi: “Người của đế quốc, quái vật tu luyện thành tinh, em hỏi lai lịch ông gì?”
“Ông mạnh ?”
“Cũng thể là mạnh, dù cũng lợi hại hơn dị năng giả bình thường một chút, dù sống nhiều năm , lợi hại hơn một chút thì giẫm c.h.ế.t từ lâu .”
“Thiên phú giả so với ông thì ?”
Nguyễn Chu Vi đầu : “Cô nhóc thương ? Chút nữa phía một trạm nghỉ, dừng xe để xem cho cô .”
“Được.”
Xe tiếp tục chạy về phía hơn một giờ đồng hồ.
Cuối cùng cũng dừng một nhà máy bỏ hoang.
Vừa dừng xe, Tần Ny xe mở cửa xe , nôn một ngụm máu.
Thẩm Tế Sơ vội vàng đỡ lấy cô , ngón tay đặt lên cổ tay cô : “Không , A Ny, còn thấy khó chịu chỗ nào nữa ?”
Tần Ny ôm lấy cánh tay: “Rất đau.”
Thẩm Tế Sơ vén tay áo của cô lên, đó chi chít những vết đỏ như máu, cô lập tức bắt đầu chữa trị cho Tần Ny.
Cũng may kim bạc luôn cất trong gian, hơn nữa tình trạng của Tần Ny, đây cô từng kinh nghiệm, nhanh tìm vết thương của cô .
——Là do cây trượng của lão giả đập , trực tiếp đánh phía cánh tay và lưng.
Nguyễn Chu Vi: “Để xem.”
Nguyễn Chu Vi xổm bên cạnh, thấy cách thức xử lý của Thẩm Tế Sơ đều đúng, liền nhúng tay nữa.
Về phương diện , Thẩm Tế Sơ còn am hiểu hơn .
Chỉ là sắc mặt cô thật sự khó coi.
Anh chút đành lòng, dậy với Hạ Xuyên Dã: “Đội trưởng Hạ, vết thương cô nhóc Tần Ny là do lão giả gây , ngón tay cũng run lẩy bẩy, tiểu mỹ nữ trông vẻ tức giận, là xem thử?”
Hạ Xuyên Dã vẫn đang lo sửa chữa xe: “Ừm, bên giao cho .”
Nguyễn Chu Vi xe: “Không … Sao xe chúng hỏng? Bị trục trặc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-137.html.]
“Chắc là , bộ phận phía chút vấn đề, chạy lâu quá , là gọi đến sửa .”
“Được, , chúng bao giờ xuất phát?”
Hạ Xuyên Dã: “Chờ xe sửa xong tính.”
“Rõ.”
Người đàn ông liền thấy Thẩm Tế Sơ đang quỳ mặt đất, dùng kim châm cứu chữa trị cho Tần Ny, bước gần cô vài bước, thấy động tác tay cô đấy, bất ngờ đưa tay nắm lấy cổ tay cô: “Xin .”
Thẩm Tế Sơ , chỉ chằm chằm cây kim trong tay: “Chờ chút , để em trị liệu cho A Ny .”
“Cô thế nào ?”
“Không lắm, ở đây máy móc đồ dùng chuyên dụng như ở căn cứ y tế.”
“Vậy chúng mau chóng về căn cứ.”
“ mà xe hỏng.” Thẩm Tế Sơ thở dài.
“Vậy thì tìm cách khác.”
“Cách gì?” Tần Ny ngất , còn chút ý thức nào, mấy lão giả đó đều là sống trong Khu An Toàn ít nhất năm trăm năm, chiêu thức sử dụng độc hiểm, cho dù Tần Ny là thiên phú giả cũng cách nào thật sự tránh những chiêu thức hiểm độc đó mí mắt của đám cáo già .
Hạ Xuyên Dã xổm xuống: “Dùng máu.”
Thẩm Tế Sơ ngẩn : “Có tác dụng ?”
“Có.”
Cô lập tức định vung d.a.o găm lên cứa tay .
d.a.o găm còn kịp hạ xuống đàn ông đoạt lấy.
Ngay đó, dùng sức cứa một đường lòng bàn tay .
Thẩm Tế Sơ túm lấy tay : “Anh gì ?”
Hạ Xuyên Dã nhỏ m.á.u lên vết thương của Tần Ny: “Cứu .”
“Máu của ?”
“Ừ.”
Thẩm Tế Sơ hiểu: “Dị năng giả cũng thể dùng m.á.u ?”
Hạ Xuyên Dã nhếch khóe miệng, ánh mắt mang theo chút trêu tức cô: “Không máu.”
Thẩm Tế Sơ hiểu ánh mắt của chọc cho chút bực bội: “Vậy là cái gì? Nói mau lên…”
Hạ Xuyên Dã kéo cô , trực tiếp in một cái lên mặt cô: “Dị năng.”
Thẩm Tế Sơ kịp so đo hành động của , khẽ cau mày: “Hửm? Ý là m.á.u của mang dị năng?”
“Phải.”
Anh tiếp tục : “Em cho rằng m.á.u của dị năng giả chỉ đơn giản là m.á.u thôi ? Trước đây em cũng nên chú ý , m.á.u của một ít dị năng giả mang theo năng lượng dị năng, m.á.u của dị năng giả hệ trị liệu càng chứa năng lượng dị năng phức tạp hơn.”
“Đều năng lực trị liệu?”
“Không đúng.” Anh giải thích: “Chỉ là dị năng thôi.”
Thẩm Tế Sơ ngờ m.á.u của bọn họ mang theo năng lực trị liệu.
“Tần Ny cần là bổ sung dị năng.” Sau khi nhỏ m.á.u lên vết thương của Tần Ny, tùy ý dùng khăn giấy lau chỗ cứa: “Anh cung cấp năng lượng dị năng cho cô , cô sẽ khỏe nhanh hơn.”
Quả nhiên, lời dứt, Tần Ny khẽ động ngón tay.
Thẩm Tế Sơ bắt mạch, phát hiện sự hỗn loạn trong cơ thể cô cải thiện phần nào, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cảm ơn.”
Người đàn ông dậy: “Không gì.”
Cô kiểm tra cho Tần Ny nữa, thấy Hạ Xuyên Dã và Nguyễn Chu Vi vẫn còn ở cửa nhà máy, cô tới hỏi: “Sao ?”
Nguyễn Chu Vi: “Xe hình như trục trặc, đang kiểm tra.”
Trong nhà máy dị năng giả canh gác.
Không nhiều, chỉ hai .
đều là dị năng giả đóng quân ở đây quanh năm, năng lực dị năng mạnh, tự bảo vệ là đủ, bình thường đều trốn trong khoang bay, sinh hoạt thường ngày cơ bản đều thể giải quyết trong đó, ít khi lộ diện trong thời mạt thế, chỉ phụ trách canh gác khu vực trạm dừng chân , luôn đợi lệnh từ cấp là .