Nữ Phụ Quá Đẹp Quá Mê Người, Đại Lão Phản Diện Chống Eo Sủng - Chương 1: Thấy sắc nảy lòng tham
Cập nhật lúc: 2025-01-17 06:35:00
Lượt xem: 116
Người phụ nữ trong gương nhẹ nhàng nhắm mắt , mái tóc đen dài xoăn nhẹ buông xõa ngực, hờ hững để lộ làn da trắng như tuyết.
Đột nhiên, cô khẽ mở mắt, đôi đồng tử đen láy ánh lên vẻ lười biếng, nốt ruồi nhỏ nơi đuôi mắt khẽ rung động, tựa như hồ ly tinh quyến rũ trong Liêu Trai.
Đôi môi đỏ mọng hé mở, giọng ngọt ngào vang lên.
"Vậy, nhiệm vụ của là bắt nạt nữ chính, dây dưa nam chính, nhục phản diện? "
[Khụ khụ, là phối hợp thành cốt truyện chính, cho câu chuyện thêm trọn vẹn!]
"Nghe vẻ là nhiệm vụ nghiêm túc, hề bại hoại nhân phẩm chút nào."
[Đây là thế giới nhiệm vụ cuối cùng của cô, khi thành, cô thể về thế giới cũ tìm đôi tra nam tiện nữ trả thù!]
Thời gian trong thế giới cũ sẽ ngừng trôi khi xuyên qua các thế giới nhiệm vụ, vì , dù về lúc nào cũng thể xử lý đôi tra nam tiện nữ đó.
vội.
Hơn nữa.
"Một nhiệm vụ thất bại sẽ trừ mười nghìn điểm, mà hiện chín trăm chín mươi nghìn điểm, ừm, trừ ."
[Ký chủ, cô và nữ phụ trùng tên trùng họ, thật duyên, từ bỏ nhiệm vụ thật đáng tiếc!]
Khương Mật lạnh, chính vì trùng tên trùng họ nên mới càng nhập tâm, càng thêm tức giận.
Nguyên chủ là đại tiểu thư của một gia tộc giàu bậc nhất, đáng tiếc mù quáng, coi xanh là bạn , coi tra nam giả dối là tình yêu đích thực, coi tên vệ sĩ bệnh kiều là thật thà, dấn con đường tự hủy diệt, cuối cùng c.h.ế.t thây.
Chậc, tránh xa nam nữ chính, tránh xa tên phản diện bệnh kiều, an phận một tiểu thư nhà giàu xinh , giàu chẳng sướng hơn ?
Người phụ nữ lười biếng duỗi , hứng thú : "Chăm chỉ việc bấy lâu nay, cũng đến lúc hưởng thụ cuộc sống xa hoa của một tiểu thư nhà giàu !"
[Đừng mà!!!]
Đột nhiên, vang lên ba tiếng gõ cửa đều đặn.
Ngay đó, cánh cửa mở .
"Tiểu thư, đoàn phim đến."
Giọng của đàn ông lạnh lùng, chút ấm áp.
Vậy mà trầm thấp, khàn khàn, mang theo chút từ tính.
Khương Mật cảm thấy tai ngứa ran, ngón tay vô tình chạm một chiếc lọ, phát tiếng leng keng thanh thúy.
Cô khẽ mở mắt, đàn ông trong gương.
Đường nét khuôn mặt sắc sảo, ngũ quan tuấn, lạnh lùng, đôi môi mỏng mím chặt, càng thêm phần sắc bén.
Như một lưỡi d.a.o sắp rút khỏi vỏ, nội liễm nhưng giấu sát khí.
Càng giống một con sư tử hung dữ, oai phong lẫm liệt, mang theo khí thế vương giả.
Qua gương, vẫn thể cảm nhận thở nam tính mạnh mẽ tỏa từ .
Mạnh mẽ phi thường.
Nguy hiểm c.h.ế.t .
Cố Xuyên, tên trùm phản diện, đối tượng mà cô " nhục".
Trái tim Khương Mật khẽ run lên, khóe môi xinh cong lên một đường cong hài lòng.
"Ngốc ạ, nhiệm vụ sẽ thật ."
[Tốt , , nãy còn định phá game , đột nhiên ...?]
"Có lẽ là... thấy sắc nảy lòng tham."
???
!!!
Ký chủ, tỉnh táo !
Hắn là phản diện, cô đến để nhục , chứ để chinh phục !
Khương Mật phớt lờ tiếng kêu la thảm thiết của hệ thống, nhanh chóng xem cốt truyện liên quan đến phản diện.
Tuổi thơ của phản diện u ám, tính cách lạnh lùng, tàn nhẫn, cha của nguyên chủ là duy nhất từng giúp đỡ , nguyên chủ bước chân giới giải trí, cha nguyên chủ sợ con gái bắt nạt nên nhờ phản diện chăm sóc một thời gian, đồng thời cũng tác hợp hai .
Phản diện hết lòng chăm sóc, nguyên chủ cho rằng xen chuyện bao đồng, thêm nữ chính lưng, nguyên chủ càng ngày càng chán ghét phản diện.
Mà điều , chính là ý đồ của nữ chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-qua-dep-qua-me-nguoi-dai-lao-phan-dien-chong-eo-sung/chuong-1-thay-sac-nay-long-tham.html.]
Bởi vì nữ chính vô tình phận thật sự của phản diện, nên "nuôi cá", cố ý xúi giục nguyên chủ nhục phản diện, còn bản thì nhân cơ hội an ủi .
phản diện tâm cứng như đá, hề lay chuyển.
là cái gì thì càng .
Nữ chính thuộc tính vạn mê, ai thấy cũng yêu, cũng thích, mà gặp một tên phản diện yêu , càng khơi dậy lòng hiếu thắng của cô .
Điều cũng chọc giận nam chính và một đám nam phụ, cuối cùng bọn họ hợp sức g.i.ế.c c.h.ế.t phản diện.
Chậc, hóa mục đích nguyên chủ nhục phản diện là để dọn đường cho nữ chính.
Không ngờ, bây giờ trở thành nguyên chủ ngu ngốc, còn phản diện là đàn ông ý.
Chiếc áo cưới , sẽ tự mặc.
Khương Mật khẽ nhún mũi chân, chiếc ghế xoay chuyển nửa vòng.
Cô nghiêng đầu, mái tóc đen xoăn nhẹ buông xõa, đôi mắt long lanh đàn ông, chớp mắt.
"Lại đây."
"Vâng, tiểu thư."
Giọng lạnh lùng của đàn ông vang lên, sải bước chân dài tiến về phía , dừng cách cô hai bước, một cách an xa cách.
Đôi mắt hẹp dài rõ khuôn mặt tuyệt mỹ của phụ nữ, thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng nhanh chóng biến mất, trở lạnh lùng như cũ.
Khương Mật cách giữa hai , khóe mắt nhếch lên, mang theo ý hờn dỗi.
"Tiểu thư của lệnh, gần thêm chút nữa."
Người đàn ông Khương Mật, ánh mắt trầm xuống, chút cung kính nào, ngược là sự thiếu kiên nhẫn thoáng qua.
Đôi môi mỏng lạnh lùng thốt hai chữ "Vâng, tiểu thư" chút cảm xúc, tiến lên một bước.
Nụ nơi khóe mắt Khương Mật càng đậm, cánh tay trắng nõn chống lên tay vịn, dùng sức, định dậy.
lúc , hệ thống ngốc nghếch đưa nhiệm vụ.
[Đinh, mời ký chủ thành tình tiết dùng chân hung hăng nhục phản diện!]
Ngón tay trắng nõn của Khương Mật khẽ vuốt ve tai, đôi môi đỏ mọng khẽ mím , hệ thống vội vàng bổ sung.
[Cô sẽ phá game, sẽ thành nhiệm vụ thật mà!]
"Nhận ."
Khương Mật để ý đến hệ thống nữa, ngẩng cao cổ thon dài, để lộ khuôn mặt xinh , khẽ cong môi: "Anh vệ sĩ, nãy lời đấy."
Là vệ sĩ riêng, ngày đêm hầu hạ, còn ngoan ngoãn chịu đựng sự khó dễ và sỉ nhục của đại tiểu thư.
Gần hai tháng nay, Cố Xuyên trải qua bao nhiêu "trừng phạt", "sỉ nhục"như .
Anh thờ ơ cúi đầu, giọng trầm ấm chút phập phồng.
"Mời tiểu thư trách phạt."
Đôi chân dài trắng nõn khẽ đung đưa trong chiếc váy đỏ.
Đột nhiên, vang lên một tiếng "cạch".
Đôi giày cao gót màu bạc lấp lánh rơi xuống sàn, gót giày đính đá hình cánh bướm tinh xảo, gợi cảm.
Bàn chân trắng nõn của phụ nữ lộ , khẽ đung đưa, như như cọ ống quần của đàn ông.
"Giúp giày."
Giọng thiếu vẻ cao ngạo, hống hách.
Ngược , thêm vài phần quyến rũ, mềm mại, như thể mỗi chữ đều chứa đựng tình ý.
Cố Xuyên Khương Mật, ánh mắt lạnh như băng, giọng trầm ấm mang theo hàn ý.
"Tiểu thư, tay bẩn, xứng chạm chân cô."
Lúc Khương Mật mới nhớ nữ chính tung tin đồn Cố Xuyên mắc bệnh truyền nhiễm, nguyên chủ coi như thú dữ, cho đến gần, chứ đừng là chạm chân cô.
Cô nhướng mày, ngón chân khẽ cọ ống quần của Cố Xuyên, giọng kiêu ngạo, ngang ngược.
"Vậy, bây giờ đang kháng lệnh ?"
Cố Xuyên cô, lạnh lùng hai chữ: "Không dám."
Dứt lời, đàn ông quỳ một gối xuống...