Cô gái mặc chiếc sườn xám màu đỏ sẫm, tôn lên v
óc dáng hảo, đôi chân dài ẩn hiện, từng bước uyển chuyển, đầy quyến rũ.
Khuôn mặt xinh , sắc sảo kết hợp với sườn xám, tạo nên vẻ kiều diễm, mê hoặc, tựa như yêu tinh bước từ thời dân quốc.
Ai đó khẽ thốt lên, "Kỷ, Kỷ La."
Mọi như b
ừng tỉnh khỏi giấc mơ, nhao nhao tán thưởng ngớt lời khen ngợi.
"Kỷ La trong tưởng tượng của chính là như , quyến rũ tao nhã, phong tình mà hề phô tục."
Chương Lan và Vương Nghĩa cũng khỏi kinh ngạc, Kỷ La bước từ kịch bản !
"Kỷ, Khương Mật." Vương Nghĩa nhịn gọi.
Khương Mật thấy, cô quanh, thấy Cố Xuyên mặc quân phục ở đằng xa, đôi mắt sáng lên.
Cô bước tới, giọng dịu dàng, "Thiếu tướng, đợi lâu ?"
Cố Xuyên cô gái đang tiến gần, ánh mắt sâu thẳm, giọng trầm thấp, "Đợi em, bao lâu cũng lâu."
Khương Mật khẽ l.i.ế.m môi, bỗng dưng hôn .
lúc , liếc mắt thấy ánh của xung quanh, khuôn mặt cô ửng đỏ, khẽ ho một tiếng, "Vẫn nên phim ."
Vương Nghĩa lập tức tiếp lời, "Quay, cảnh Kỷ La quyến rũ thiếu tướng ."
Kỷ La cố ý quyến rũ thiếu tướng để tạo thời cơ cho nữ chính bên ngoài trốn thoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-qua-dep-qua-me-nguoi-dai-lao-phan-dien-chong-eo-sung/chuong-96-duong-cong-quyen-ru-1.html.]
Trọng tâm của phân cảnh là nữ chính đang chạy trốn bên ngoài, cảnh của Kỷ La và thiếu tướng chỉ năm, sáu giây, dễ .
Kỷ La quỳ gối, chống lên chân thiếu tướng, khom , như thử.
Bàn tay thiếu tướng đặt eo cô bỗng siết chặt.
Kỷ La ngã lòng , đôi môi lướt nhẹ qua g
ò má .
Thiếu tướng khẽ gọi, "Cô Kỷ La."
"Thiếu tướng." Giọng Kỷ La mềm mại, quyến rũ, nắm lấy tay , chủ động đặt lên eo .
ánh mắt cô ngoài cửa sổ, hề chút dục vọng nào, mà là một mảnh thanh minh.
Cuối cùng, khi thấy điều gì đó biến mất, cô khẽ đẩy vai , lui về phía .
Phân cảnh đến đây là kết thúc.
ngay đó, thiếu tướng đột nhiên kéo cô lòng.
Đôi chân nhỏ nhắn của cô gái khẽ đung đưa trong khí, "Thiếu tướng, Kỷ La hôm nay..."
"Hôm nay ở đây nghỉ ngơi." Thiếu tướng Kỷ La, ánh mắt sâu thẳm.
Đạo diễn kích động hô, "Cắt!"
Khương Mật lập tức rời khỏi , mà vòng tay ôm cổ , "Anh hư quá, tự ý thêm cảnh ."
Cố Xuyên khẽ mở môi, giọng khàn khàn, "Anh nghĩ, sẽ ."