Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận - Chương 114: Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận
Cập nhật lúc: 2025-07-29 06:56:30
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa Cố Doanh Tích còn là kẻ phận địa vị cực thấp, nhưng như cũng gả cho một kẻ ngu, mà dùng tiền để đổi thì Mộ gia mới thể Mộ Cẩn Ngôn cưới ả cửa, trong con mắt của nhiều , đây chính là sự thực!
Cũng bởi vì như , khi mấy phu nhân cùng uống với Mộ phu nhân chứng kiến chuyện , suýt nữa như điên, chuyện căn bản thể che đậy , mất thời gian nửa ngày, sớm truyền khắp giới chính trị , đây chỉ Mộ Thiếu Hoa một đời minh một đứa con ngốc thôi.
hiện nay chê Mộ Cẩn Ngôn thực sự quá ngu đần, đứa con ngu đần của Mộ gia, căn bản chẳng ai gả cho , Mộ phu nhân còn dùng tiền mới thể cưới con dâu cho con trai!
Tin tức truyền nhanh, ở phía thúc đẩy chuyện , đương nhiên cho tin đồn ngày càng khoa trương hơn, buổi sáng ba Lan còn đặc biệt dẫn Lâm Mẫn và thích tới "an ủi" Mộ phu nhân một hồi, họ trực tiếp tin tức , Lan Lăng Yến đương nhiên cũng .
“Chẳng trách Mộ phu nhân gọi điện cho em.” Ninh Vân Hoan nhịn tiếng, may mà cô ăn thêm đồ ăn nữa, thì e rằng phun thêm nữa.
Cũng chẳng Cố Doanh Tích là loại động vật quý hiếm tới từ phương nào, cho rằng bản ả cao thượng như , Mộ gia sẽ nhớ mãi ân tình của ả ?
“Có ả em ti vi nhiều quá , thật sự cho rằng Mộ Cẩn Ngôn lấy vợ , chỉ ả mới thể xả chịu thiệt chắc?” Ninh Vân Hoan một hòi, nhịn tiếng.
Gia tộc thế gia như Mộ gia, những gia tộc phú quý bình thường thể so bì với địa vị của họ, còn bao nhiêu gia tộc địa vị thấp hơn ôm đùi Mộ gia , cho dù Mộ Cẩn Ngôn ngu đần tới mức nào, nhưng vẫn là nhị công tử chân chính con vợ cả, nhiều lấy lòng Mộ gia nguyện ý gả con gái đưa qua Mộ gia chứ.
Mê Truyện Dịch
Chỉ cần Mộ phu nhân đồng ý, bà thể lấy năm ba cô vợ cho Mộ Cẩn Ngôn ngu ngốc trái ôm ấp chứ! Cũng chẳng Cố Doanh Tích lấy mà tự tin gớm, cho rằng chẳng ai thèm lấy Mộ Cẩn Ngôn, chỉ ả bằng lòng thôi. Bản ả cũng chẳng thứ đồ gì , ả còn rõ quan hệ với những đàn ông xung quanh, mà còn gả Mộ gia.
Trong lòng Mộ gia, cảm thấy như thế nào đây!
Ninh Vân Hoan đến đau cả bụng, Lan Lăng Yến thấy cô chảy cả nước mắt, cũng cong cong khóe môi ôm cô lòng, thấy cô lăn lộn ở trong lòng , khỏi cúi hôn nhẹ lên môi cô, vì dỗ cho cô vui vẻ, :
“Hai nhà Mộ, Điền vô cùng tức giận, chuyện e rằng chẳng ai dám gả con gái cho Mộ Cẩn Ngôn .” Cho dù lấy lòng Mộ gia, nhưng dựa danh nghĩa bán cầu vinh một cách rõ ràng như , chỉ cần là để ý mặt mũi, e rằng đều vui vẻ gì, cho dù Mộ gia đem nhiều lợi ích hơn nữa, cũng khó mà con trai tìm một nhà môn đăng hộ đối. Cũng bởi vì như , lúc Cố Doanh Tích tự tiến cử, Điền Ngọc Hinh tức tới mức sắc mặt xanh mét, nhưng buổi sáng nhiều chằm chằm nhạo bà , bà vẫn luôn nhẫn nhịn, mới phát tác.
“Bà ghi hận Cố Doanh Tích, chắc sẽ kịch để xem .”
Ninh Vân Hoan nghĩ tới Mộ phu nhân vô cùng tức giận, bởi vì từ lúc trưa bà gọi điện thoại cho cô cô , lúc thấy Cố Doanh Tích ghi thù , nhịn tiếng, lúc mới ôm bụng kêu đau.
Lan Lăng Yến buồn dơ tay xoa bụng cô, bên ngoài phục vụ mới mang món ăn lên một nữa.
Cười lâu như , ăn no bụng, lúc bà xã rời , Lan Lăng Yến vỗ đầu cô : “Uy hϊếp của Mộ gia, em cần quan tâm, xem xem bọn họ thể gì!”
Ninh Vân Hoan tất nhiên đồng ý,, Cố Doanh Tích chẳng quan hệ gì tới cô, Mộ phu nhân cô cho Cố Doanh Tích ngoan ngoãn thực sự là cố tình gây sự, cần Lan Cửu nhắc nhở, cô cũng để chuyện đó trong lòng, buổi chiều vốn bệnh viện thăm Ninh, nhưng ai ngờ chuyện cô vốn để tâm, cứ thích dính cô!
Lúc chuông điện thoại vang lên, chuỗi dấu màn hình ngừng nhấp nháy, Ninh Vân Hoan vốn đang ven đường đợi vệ sĩ Lan Cách chạy xe tới đón, lúc cuộc gọi đến, cô cau mày, đó mới nhận điện thoại:
“Xin chào.”
“Ninh tiểu thư, cô thể đến Mộ gia một chuyến ?” Giọng của Điền Ngọc Hinh vang lên, giống như đè ép sự tức giận cùng cực, giọng chút âm trầm: “Cố tiểu thư quan hệ với cháu, hi vọng cháu thể tới đây đem ả về!”
Nghe thấy , Ninh Vân Hoan thực sự cảm thấy kì quái.
Giữa cô và Cố Doanh Tích căn bản chẳng quan hệ gì, nhưng dường như Điền Ngọc Hinh vẫn luôn cho rằng cô quản chuyện của Cố Doanh Tích , gọi điện tới bảo cô quản lí Cố Doanh Tích, yêu cầu cô tới Mộ gia một chuyến, Ninh Vân Hoan thấy Cố Doanh Tích xui xẻo thì cô mới vui vẻ, ai mà rảnh cứu ả khỏi hố lửa chứ?
“Xin Mộ phu nhân, e rằng bà sai , quan hệ gì với Cố Doanh Tích cả, càng bạn , chiều nay bận, thể đón ả .” Ninh Vân Hoan vốn mang tâm tình xem kịch vui, nhưng Điền Ngọc Hinh gọi tới phiền, đang trực tiếp tạm biệt, Điền Ngọc Hinh lớn tiếng quát:
“Ninh tiểu thư! Cô đừng rượu mừng uống uống rượu phạt! Mọi vốn là quan hệ thích, gì từ từ , nể mặt Lan Lăng Yến thèm tính toán với cô, nếu cô còn tới, Cố Doanh Tích đừng mong trở về nữa!”
Cố Doanh Tích trở về thì liên quan gì tới cô, khóe miệng Ninh Vân Hoan co rút: “Mộ phu nhân, chẳng uống rượu mừng cũng uống rượu phạt, với bà , Cố Doanh Tích chẳng quan hệ gì với cả, tâm trạng của bà thể hiểu, nể tình quan hệ thích của Mộ gia với chồng , lời coi như từng thấy, Cố Doanh Tích về , do bà quyết định.”
Đem lời của Điền Ngọc Hinh đáp trả cho bà , Ninh Vân Hoan đợi Điền Ngọc Hinh mở miệng, liền nhanh: “ còn chuyện, xin tiếp chuyện .” Nói xong lời , Ninh Vân Hoan quyết đoán cúp luôn điện thoại!
Trong Mộ gia Điền Ngọc Hinh tức tới mức khuôn mặt vặn vẹo, thất tiếng tút tút trong điện thoại, sắc mặt xanh mét!
“Đáng giận, cái thứ đồ gì, dám cúp điện thoại của !” Điền Ngọc Hinh bóp nát luôn chiếc điện thoại trong tay bà , biểu tình của bà vô cùng khó coi, Cố Doanh Tích ở một bên dọa cho run rẩy, ngã mặt đất run rẩy gì.
Ả xảy chuyện gì, ả vốn hi sinh bản ả để cứu lấy tính mạng của , nhưng Mộ gia căn bản chẳng hiểu đạo lí gì cả, ngược còn bắt ả . Cố Doanh Tích biến cố thình lình xuất hiện cho đầu óc mơ màng, ả thử gào thét, nhưng vô dụng. Mộ gia ỷ thế hϊếp , giam giữ trái phép ả , nhưng ả cách nào thoát khỏi.
“Ninh Vân Hoan căn bản thừa nhận quan hệ với cô, cũng tới đón cô.” Điền Ngọc Hinh hít sâu một , áp chế sự phẫn nộ, nhanh đó liền bình tĩnh, chằm chằm Cố Doanh Tích: “Cố tiểu thư, nếu Ninh Vân Hoan quan hệ gì với cô, thì cô đừng trách .”
Loại phế thải cũng dám tới đây mất mặt Mộ gia, lúc đầu gì Mộ Cẩn Ngôn cũng cứu mạng ả , Mộ gia còn cho ả 20 vạn để chữa bệnh cho của ả, nhưng ngờ ả dám tới đây tính toán với Mộ gia, nếu sợ con trai tổn thương mà bà cho điều tra về Cố gia, e rằng bà cho rằng Cố Doanh Tích là do kẻ địch chính trị của chồng bà phái đến mất mặt Mộ gia!
Tiếc rằng đàn bà họ Cố quá ngu xuẩn, nhược điểm đầy rẫy, cũng chẳng điểm nào nên hồn đáng để trở thành con cờ của bà , chỉ duy nhất một khả năng là ả chim sẻ biến thành phượng hoàng, mượn con trai bà bàn đạp, đặt chân Mộ gia!
“Không, thể .” Cố Doanh Tích cũng kẻ ngu, khi ả ả thể dựa sức để thoát , liền nghĩ một biện pháp, nhưng những mà ả quen chẳng ai quyền lực cả, Ninh Vân Thành chút tiền, nhưng hiện nay gặp ba Ninh, căn bản thể giúp ả .
Tạ Trác Doãn coi như chút bản lĩnh, nhưng về nhà liền mất tin tức, vốn dĩ Cố Doanh Tích xem như quen với Mộ gia nhị công tử Mộ Cẩn Ngôn, nhưng Mộ phu nhân căn bản để ả gặp Mộ Cẩn Ngôn, khi Điền Ngọc Hinh cho ả rời , Cố Doanh Tích thực sự chẳng nghĩ ai thể giúp ả nữa.
Cố Nhàn mắc bệnh trong bệnh viện, ả nhẫn tâm để rời khỏi giường bệnh tới Mộ gia để nhục nhã cơ chứ! Nghĩ tới nghĩ lui, Cố Doanh Tích chỉ thể tìm Ninh Vân Hoan tới giúp ả.
Chỉ mong cô sẽ nể tình sự quen giữa hai , thêm ả quan hệ với Ninh Vân Thành, cô sẽ tới cứu ả thôi! Quan trọng nhất là, là ả nhớ Lan Cửu ca nhớ tới đau lòng, hi vọng lúc Ninh Vân Hoan tới, ả thể nhân lúc gặp mặt Lan Cửu ca một lát, để giải tỏa nỗi đau khổ trong lòng!
Nghĩ tới sự độc tài của Mộ gia cùng với sự thầm mến của ả đối với Lan Lăng Yến, Cố Doanh Tích càng thêm đau lòng, ả từ tới từng hại khác, tại ông trời đối xử tàn nhẫn với ả như !
Điền Ngọc Hinh vô cùng phiền chán liếc Cố Doanh Tích đang lóc, trong lòng hận thể đ.â.m cho ả nhát dao, “ tự hỏi đối xử với cô tệ, ngờ cô những cảm ơn, ngược còn hủy hoại danh tiếng của Cẩn Ngôn, cho cô , trong hai ngày trả 20 vạn cho , nếu sẽ trực tiếp đưa cô đồn cảnh sát!”
“Không, , !” Cố Doanh Tích thấy lời của Điền Ngọc Hinh, sắc mặt kinh sợ, liền quỳ mặt đất, dập đầu với Điền Ngọc Hinh : “Mộ phu nhân, cầu xin bà rủ lòng thương, đừng tàn nhẫn như , hủy hoại danh tiếng của Cẩn Ngôn, , chỉ chăm sóc , chỉ báo ân thôi, phu nhân..............”
“Câm miệng!” Ánh mắt Điền Ngọc Hinh ả lạnh lẽo, nghĩ tới chuyện lúc sáng là bà giận sôi lên: “Cô là cái thứ đồ gì, cũng xứng để báo ân ! Muốn gả cho con trai , cũng tự soi gương xem cô là cái thá gì!”
Nước mắt của Cố Doanh Tích rớt xuống ngừng, biểu tình yếu ớt làn da tái nhợt trong suốt: “Mộ phu nhân, thực sự ý trèo cao bám Cẩn Ngôn, thực sự chỉ báo ân thôi, cầu xin bà tha cho ...........”
Điền Ngọc Hinh lạnh, : “Cô trèo cao? Cô trèo cao, cô cảm thấy cô xứng với con trai ? Chẳng qua chỉ là loại tàn hoa bại liễu..........”
Mấy từ tàn hoa bại liễu thực sự chọt trúng chỗ đau của Cố Doanh Tích, ả luân phiên cưỡng bức, đó luôn và vết thương trong lòng ả, ả tại , rõ ràng Mộ phu nhân ả khó chịu khi nhắc tới chuyện , mà bà cứ mãi, chỉ bởi vì ả mấy tên côn đồ nhục, cho nên thể ả bẩn thỉu, xứng với Lan Cửu ca, mỗi khi đêm khuya mộng, rõ ràng trong lòng ả luôn nghĩ tới đàn ông như nam thần, nghĩ tới là đau lòng, nhưng ả tự ti dám chuyện với !
Ả đau khổ như , Mộ phu nhân cũng là phụ nữ, ả như cơ chứ?
Lần ở Ninh gia chuyện ả khác đυ.ng mặt Lan Lăng Yến, lúc đó trong lòng ả giống như d.a.o đ.â.m xuyên tim , đau tới c.h.ế.t lặng, khó khăn lắm ả mới thể giả vờ bình tĩnh như hiện tại, nhưng tại Mộ phu nhân chịu bỏ qua?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan/chuong-114-nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan.html.]
Sau khi kí©h thí©ɧ, Cố Doanh Tích rốt cuộc nhịn nữa, nức nở:
“ trèo cao, ! Cẩn Ngôn, chỉ là một kẻ ngốc mà thôi.......” Ả nguyện ý gả cho Mộ Cẩn Ngôn, chỉ cần Điền Ngọc Hinh nguyện ý giúp ả nuôi nhà họ Cố, ả nguyện ý ở bên Mộ Cẩn Ngôn cả đời, vì tâm ý của ả Mộ gia hiểu lầm như ?
“Mày câm miệng cho tao!” Điền Ngọc Hinh tức tới mức phát điên, cũng quan tâm phận địa vị của mà tát cho ả một cái, một giọng nam ôn tồn nho nhã đột nhiên vang lên:
“Mẹ, chuyện gì tức giận như ?”
Mộ Cẩn Chi kéo Mộ Cẩn Ngôn mang khuôn mặt ngây thơ bước , đúng lúc thấy bộ dáng giận dữ của Điền Ngọc Hinh, khỏi , ý vị thâm trường liếc mắt em trai ngây thơ một cái: “Đây là Cố tiểu thư luôn chơi đùa với Cẩn Ngôn ?”
Thân thể Cố Doanh Tích đầu tiên là cứng ngắc, đó cúi đầu thấp xuống, từ góc độ của hai em Mộ Cẩn Chi, chỉ thấy ả cắn môi, cằm nhọn hoắt, sắc mặt trắng bệch, tóc đuôi ngựa rối loạn, lộ cần cổ trắng nõn, mặc dù tuyệt sắc, nhưng bộ dáng điềm đạm đáng yêu, tư thế quỳ xuống, càng cho cái m.ô.n.g của ả cong tớn lên lộ sự mê .
“Loại cần mặt mũi, gả cho Cẩn Ngôn.” Nhìn thấy con trai tới, sắc mặt của Điền Ngọc Hinh mới dịu , nhưng lúc nhắc tới Cố Doanh Tích, biểu tình vẫn khó coi.
Mộ Cẩn Chi nhịn , ở Lâm gia y thấy cô vợ mới cưới của em họ Lan Lăng Yến tin Cẩn Ngôn là kẻ ngốc, lúc đó Mộ Cẩn Chi dọa nhảy dựng lên, từ tới nay y từng nghĩ rằng em trai giả ngốc, dù xuất từ thế gia như Mộ gia, nếu như kẻ ngốc, ai nguyện ý giả trang gì?
Đây rõ ràng là một câu chuyện , với tài nguyên của Mộ gia, nếu như Mộ Cẩn Ngôn kẻ ngốc, khẳng định sẽ phần của , nhưng từ khi ngốc, Mộ Thiếu Hoa tâm ý bồi dưỡng y, thế lực của Mộ gia tạo dựng lợi thế cho y, cũng bởi vì , Mộ Cẩn Chi luôn loại tâm tình áy náy đối với em trai đồng thời vô cùng yêu thương .
Từ nhỏ tới lớn, chỉ cần là thứ Mộ Cẩn Ngôn thích, y đều cho, thậm chí nếu so sánh với sự yêu thương của ba đối với Cẩn Ngôn, y còn yêu thương hơn.
Người em trai ngốc như , em trai ngốc nhiều năm như thể là giả ngốc đây? Sao giả ngốc mà vứt bỏ tài nguyên của Mộ gia? Nhân khẩu Mộ gia đơn giản, cũng chẳng ai vì sự thanh tỉnh của mà lấy mạng , giả ngốc?
Mộ Cẩn Chi vốn chỉ xem chuyện đó như chuyện , nhưng đó đột nhiên tỉnh ngộ.
Y chỉ nghĩ nếu Mộ Cẩn Ngôn là một thông minh chứ kẻ ngốc, sẽ tài nguyên của Mộ gia giống như y, nhưng nếu Mộ Cẩn Ngôn kẻ ngốc, thứ chỉ là một nửa Mộ gia! Dù chỉ là con thứ, cho dù theo con đường quan trường, Mộ Thiếu Hoa sẽ giúp , nhưng sự giúp đỡ đó hạn, giống như y, bản là con trai trưởng, nếu gì ngoài ý , Mộ gia chắc chắn sẽ là của y.
Nếu như Mộ Cẩn Ngôn dã tâm, nếu như thứ chỉ là Mộ gia, nếu như kẻ ngốc thực sự, mà giống như vị Ninh tiểu thư chỉ là giả ngốc thôi, bởi vì lí do lúc nhỏ thương sinh bệnh biến thành kẻ ngu, ba sẽ áy náy đối với , cho nên càng yêu thương bảo vệ hơn, cũng bởi vì đứa em chẳng gì , y sẽ phòng !
Quan trọng nhất là, nếu Mộ Cẩn Ngôn thực sự dã tâm, giả ngốc những 10 năm, loại tính cách như , thực sự đáng sợ!
Nghĩ tới những thứ , lúc đó Mộ Cẩn Chi dọa cho toát mồ hôi lạnh.
Mặc dù y nghi ngờ em trai , nhưng nghĩ thì Mộ Cẩn Ngôn thực sự khác nghi ngờ, ngoài đều Mộ nhị công tử là kẻ ngốc, nhưng giống như Ninh Vân Hoan , nếu chỉ dựa những chuyện mà khiến cho khác nghĩ là kẻ ngốc, thì căn bản thể .
Dường như chỉ bởi vì đều cho rằng Mộ Cẩn Ngôn là kẻ ngốc, cho nên nhiều năm nay trở thành thói quen, cho dù chẳng chuyện ngu ngốc nào, vẫn cho rằng là kẻ ngốc!
Mộ Cẩn Chi nghĩ trọng điểm , trong lòng chút phức tạp đối với đứa em trai , chỉ chút nguội lạnh, mà còn chút cảnh giác.
Y tự nhận đối xử tệ bạc với Mộ Cẩn Ngôn, nếu em trai thực sự giả ngốc, hai em vốn thiết, khẳng định sẽ tới kết cục c.h.ế.t ngừng. Mộ Cẩn Chi cam tâm, y với Mộ Cẩn Ngôn là cùng cha cùng sinh , tình cảm , y tin em trai suy nghĩ gây bất lợi cho y.
Cho nên mấy ngày nay, y đều ngấm ngầm điều tra Mộ Cẩn Ngôn, cũng giám sát nhất cử nhất động của , hiện nay mặc dù y hoài nghi, nhưng phát hiện sơ hở gì.
Lúc Cố Doanh Tích tới Mộ gia, trong đầu Mộ Cẩn Chi liền nảy sinh một ý nghĩ, chỉ Cố Doanh Tích với em trai:
“Cẩn Ngôn, vị Cố tiểu thư vợ em, em thích ?”
Thân thể Cố Doanh Tích sạch sẽ, hơn nữa xuất cao, thông thường giới thượng lưu tìm những cô gái phận địa vị thấp để chơi đùa thì , nhưng nếu thực sự kết hôn thì vô cùng hiếm , câu chuyện về cô bé lọ lem chỉ là giả, nhiều công tử nhà giàu xuất cao quý cho dù thực sự yêu một cô gái bình thường, thì cũng sẽ cưới đó về.
Hôn nhân đại sự thời hiện đại, thực cũng chú trọng tới môn đăng hộ đối, càng là phận cao càng để ý điều .
Mộ Cẩn Chi chính là như , vợ của y chỉ là phụ nữ tăng thêm trợ giúp cho y, y tin nếu Mộ Cẩn Ngôn tính toán gì đó lưng , đồng ý cưới một phụ nữ như Cố Doanh Tích, chơi đùa thì , nếu như cưới ả, chắc chắn sẽ trở thành trò trong giới chính trị, Mộ Thiếu Hoa sẽ thất vọng về , sẽ cho quyền quản lí Mộ gia.
“Vợ? Anh hai, vợ là cái gì, thể ăn ?” trong mắt Mộ Cẩn Ngôn lướt qua sự sắc lạnh, đó dơ tay lên miệng mυ"ŧ, chút nghi hoặc : “Có ngon như cơm Phùng nấu ?”
Mộ Cẩn Chi chỉ nghĩ tới nếu Mộ Cẩn Ngôn thực sự lấy Cố Doanh Tích thì Mộ Thiếu Hoa sẽ để Mộ gia cho Mộ Cẩn Ngôn, nhưng y từng nghĩ rằng Mộ Cẩn Ngôn thể trực tiếp đá Mộ Thiếu Hoa khỏi vị trí gia chủ. Y căn bản chẳng hề nghĩ tới chuyện đó, cho nên y sơ suất, cho nên mới nghĩ biện pháp dùng Cố Doanh Tích để thử Mộ Cẩn Ngôn.
Lúc thấy câu hỏi hồn nhiên của Mộ Cẩn Ngôn, Mộ Cẩn Chi thở phào nhẹ nhõm, :
“Đương nhiên , em thích Cố tiểu thư ? Giữ cô chơi cùng, ăn cùng cô , ngủ cùng cô .”
“Đó chính là vợ ?” Mộ Cẩn Ngôn chút hiếu kỳ, đó vỗ tay nhảy nhót vui mừng:
“Vậy cũng , em vợ, em vợ!”
Biểu tình của Mộ Cẩn Chi yên tâm, cho cùng, Mộ Cẩn Chi cũng nghi ngờ em trai , lúc thấy bộ dáng hồn nhiên của , đối với sự hoài nghi của mấy ngày nay, Mộ Cẩn Chi cảm thấy chút hối hận, đang mở miệng, Mộ phu nhân Điền Ngọc Hinh sắc mặt xanh trắng:
“Linh tinh! Vợ cái gì mà vợ, cũng xem xứng nữa!”
Mộ Cẩn Ngôn thấy lời , nhất thời dọa, gào lên.
Điền Ngọc Hinh tất nhiên nỡ để con , nên vội vàng dỗ .
Ninh Vân Hoan căn bản thể ngờ tới khó khăn lắm cô mới gieo trồng sự nghi ngờ của Mộ Cẩn Chi đối với Mộ Cẩn Ngôn loại bỏ nhanh chóng như , nếu như cô thể đoán kết cục , cho dù gặp Cố Doanh Tích tới , cho dù hi vọng ả xui xẻo tới , cô cũng nhất định tới Mộ gia!
Trong chuyện , hào quang nữ chủ của Cố Doanh Tích phát huy tác dụng một nữa, ả đánh bậy đánh bạ cho Mộ Cẩn Chi hết nghi ngờ Mộ Cẩn Ngôn, cũng coi như bảo vệ Mộ Cẩn Ngôn một , cho Ninh Vân Hoan vốn đổi tình tiết, ả đưa về đúng kịch bản.
Mộ gia cũng gϊếŧ c.h.ế.t Cố Doanh Tích, cho dù Điền Ngọc Hinh ghét Cố Doanh Tích tới , nhưng Cố Doanh Tích náo loạn lớn chuyện như , Mộ gia trở thành trò cho thiên hạ, cho nên mặt ngoài thể xử lí Cố Doanh Tích , cho nên hai ngày Cố Doanh Tích thả , ruốt cuộc vẫn thả .
Mộ gia bắt đầu đòi 20 vạn cho Cố Doanh Tích vay, vốn Điền Ngọc Hinh chẳng thèm để ý tới 20 vạn , xem như mua một món đồ chơi mới cho con trai thôi, chẳng hi vọng Cố Doanh Tích thể trả .
ai ngờ ả vì thể hiện sự trong sạch và hồn nhiên của , cũng thể hiện ả loại phụ nữ vô duyên vô cớ lấy của khác 20 vạn, cho nên ả vô cùng chí khí giấy nợ cho Mộ gia.
Mộ phu nhân sẵn nhược điểm của ả, đương nhiên là đuổi theo Cố Doanh Tích đòi nợ, dồn ép Cố Doanh Tích , đến bước đường cùng, mấy bức ép tới mức tự tử.
Bệnh của Cố Nhàn thể kéo dài, lúc đầu vay Mộ gia 20 vạn vẫn còn 17, 18 vạn, thể trả tiền lúc , vì tránh Mộ gia dùng sức ép buộc trả nợ, mặc dù Cố Doanh Tích nỡ để yêu hiến thận cho , nhưng lúc thực sự bất đắc dĩ.
Sau khi Ninh Vân Thành kiểm tra sức khỏe, các phương diện coi như hợp với Cố Nhàn, nhóm m.á.u của hai giống , bởi vui mừng, nhanh đó, một quả thận của Ninh Vân Thành chuyển sang Cố Nhàn.
Lúc Ninh Vân Hoan tin , thực sự là cạn lời đối với Ninh Vân Thành!