Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận - Chương 123: Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận

Cập nhật lúc: 2025-07-29 06:56:56
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Phán Phán ở bên cạnh dường như cũng xong việc , tên đàn ông bên động tác nữa, hai phụ nữ trong bước đường cùng thể bộc phát tiềm năng, nhân lúc tên đàn ông còn kịp đề phòng, nhanh chóng nhào về phía Cố Doanh Tích đánh tới tấp, tên đàn ông chửi tục một tiếng, đá văng Cố Doanh Tích cố gắng chà xát tay, ai ngờ hai phụ nữ điên cuồng tát giật tóc dùng móng tay cào cấu , loại hành động chẳng chút quy luật nào như thế dọa sợ tên đàn ông , nhất thời phản ứng kịp, trong nháy mắt đầu đau đớn.

Hai cô gái phát huy đầy đủ các kĩ năng đánh của phụ nữ, đá hạ của tên , giật tóc , lúc đầu tên đàn ông còn , đó lúc mắng chửi to tiếng, Ninh Vân Hoan chẳng cần nghĩ ngợi liền đẩy Cố Doanh Tích tới, bóp c.h.ặ.t t.a.y của ả kéo tới nhét miệng của tên !

"Á..............."Không chỉ tên đàn ông kêu rên, Cố Doanh Tích cũng đau một trận, nhưng vì nguyên nhân phận của ả , Ninh Vân Hoan vẫn luôn cảm thấy tiếng kêu của ả thật dâʍ đãиɠ.

"Đau quá~" Cố Doanh Tích mềm yếu kinh hô một tiếng, Ninh Vân Hoan sợ ả rút tay , đe dọa ả: "Cố Doanh Tích, ở đây tối tăm vắng lặng, chị còn dám lẳиɠ ɭơ nữa, tin sẽ nhốt hai ở đây luôn ?" Bị nhốt cùng khác ở đây kết cục gì, Cố Doanh Tích thấy, dám lời, thể ả thể để cho mấy bẩn , vốn dĩ hiện nay Lan Cửu ca chẳng thèm , nếu như khác đυ.ng , ả còn mặt mũi gặp Lan Cửu ca?

Cố Doanh Tích nghĩ như , chịu đựng ghê tởm càng nhét tay sâu trong miệng tên đàn ông , tên đàn ông dùng sức cắn, ả sắp tới nơi, nhưng nghĩ tới sự cảnh cáo của Ninh Vân Hoan, tự ả liền đưa nốt một cánh tay khác lên để nhét , nhịn đau, lúc mới : "Nói thế nào thì chúng cũng học chung trường, em đối xử với chị như ? Rốt cuộc chị gì, để em đối xử với chị như ?"

Lúc trong lòng Cố Doanh Tích thực sự rõ, ả tự nhận ả từng đắc tội Ninh Vân Hoan, nhưng cô đối đầu với ả khắp nơi, Cố Doanh Tích càng nghĩ càng đau lòng, nước mắt ngừng rớt xuống, : "Chị thậm chí còn nhường Lan Cửu ca cho em, cũng tranh giành với em, tại chúng thể trở thành bạn bè? Ninh học , chị thật sự trở thành bạn bè với em."

"............" Ninh Vân Hoan lời bày tỏ của ả chỉ cảm động vui vẻ, ngược còn cảm thấy ghê tởm. Mọi sức lực của cô lúc đều dùng tên đàn ông , nghiến răng nghiến lợi dùng sức dám mở miệng, vì sợ sẽ cho tên đàn ông cơ hội giãy dụa, nếu khi thấy Cố Doanh Tích như Ninh Vân Hoan tát cho ả hoa mắt !

"Từ nhỏ chị ba, chị thích thích chị, nếu chị là em, chị nhất định sẽ trân trọng .........." Cố Doanh Tích tự ngừng, sức lực tay giảm mấy phần, cánh tay vốn chặn khí hít thở của tên đàn ông trượt khỏi miệng .

May mà yết hầu của siết chặt, kêu cũng tiếng, nếu Cố Doanh Tích hỏng chuyện .

Lý Phán Phán và Ninh Vân Hoan dùng sức siết chặt, mới vuốt trán đầy mồ hôi, bệt m.ô.n.g xuống đất, Cố Doanh Tích ở bên cạnh vẫn còn u oán rằng ả cam lòng, dường như khi trải qua sự hoảng loạn cực độ khi bắt cóc, ả giống bình thường, thấy ả ngừng lảm nhảm, Ninh Vân Hoan sự oán hận và sự phẫn nộ mà ả cố che giấu, phỏng chừng đây mới là bản chất thật của ả lớp vỏ bọc yếu đuối thiện lương bên ngoài.

"Chị cũng thật đáng thương." Lý Phán Phán nghỉ ngơi một lát, khi thở dốc, mới nuốt nướt bọt, trong lòng đồng tình với Cố Doanh Tích đang lóc kể lể ngừng, vội vàng tiến tới lau nước mắt ả, Ninh Vân Hoan phiền chán : "Được , nếu chị cứ để chị , cũng lúc nào tới đây nữa."

Lúc ý nghĩ đánh Cố Doanh Tích ngất xỉu nhốt ả ở đây, dù Cố Doanh Tích cũng là nữ chủ, ả phận bất tử, nhiều lắm cũng là thu phục thêm một tên đàn ông nữa hậu cung của ả thôi, nghĩ như , Ninh Vân Hoan tìm chìa khóa mấy tên đàn ông, bởi vì ánh mắt thích ứng với bóng đêm, cô rõ khuôn mặt xanh tráng của tên đàn ông tiến đầu tiên, lưỡi lè , ánh mắt trợn trừng tơ máu, trong lòng cô cũng chút hốt hoảng.

Tên đàn ông c.h.ế.t , mặc dù Ninh Vân Hoan sống lâu như , nhưng vẫn là đầu tiên gϊếŧ , lúc cũng chỉ thể nhắm mắt dám , tìm chìa khóa t.h.i t.h.ể của mấy tên đàn ông, liền lắc đầu với Lý Phán Phán.

"Hoan Hoan, chị thực sự đáng thương..................." Lý Phán Phán chút nỡ liếc mắt Cố Doanh Tích đang nước mắt đầy mặt, cô kẻ ngu, Ninh Vân Hoan vô cùng chán ghét Cố Doanh Tích, cô giữa hai xảy chuyện gì, nhưng lúc thấy Cố Doanh Tích thành như , bỏ quan tâm, cô thực sự .

"Người đáng thương đời nhiều vô kể, nếu còn cố ý ở đây bồi chị , đợi chút nữa đáng thương sẽ là chúng ." Ninh Vân Hoan lạnh lùng đáp Lý Phán Phán một câu, Lý Phán Phán ngơ ngác, cũng nghĩ tình cảnh của hiện tại, cố gắng áp chế sự thương hại trong lòng, kéo Cố Doanh Tích lên: "Ra ngoài , đừng nữa."

"Em, em đúng là ." Cố Doanh Tích hít hít mũi, ánh mắt đỏ ửng, gật gật đầu.

Ninh Vân Hoan chẳng thèm để ý ả, chỉ phân phó hai kéo ba cái xác góc tường, mấy nghĩ nghĩ liền cởϊ qυầи áo của ba tên đổi sang , lúc mới mở cửa .

Ra ngoài Ninh Vân Hoan mới biêt đây là một hòn đảo nhỏ, dọc theo con đường vắng lặng một bóng , mơ hồ thấy tiếng sóng vỗ, gió biển thổi tới từng đợt, thời tiết ở đây lạnh như ở thủ đô Trung Quốc, ngược còn chút nóng.

Không do căng thẳng do chạy một đường dài như mà cảm thấy nóng, mấy đều chảy nhiều mồ hôi, xa là một dãy biệt thự sáng ánh đèn, Ninh Vân Hoan đây là địa bàn của ai, càng dám chạy loạn, đây là một hòn đảo, cho dù chạy tới cũng chạy thoát khỏi đảo , trong lòng khỏi chút tuyệt vọng.

"Bây giờ thế nào?" Cố Doanh Tích cả mơ màng, đầu tiên trong đời ả trải qua chuyện , cả sụp đổ, bởi vì Ninh Vân Hoan bình tĩnh nhất, cho nên dù thích ả , ả vẫn vô thức xem cô đầu.

" ?" Ninh Vân Hoan lạnh lùng đáp một câu, nghĩ tới biểu hiện lúc của ả, chút an tâm:"Đây là nơi nào nghĩ chắc chị cũng , chị đừng gây chuyện nữa, nếu đừng trách khách khí với chị."

Cố Doanh Tích trong lòng ủy khuất, ả chẳng hề gì, lúc Ninh Vân Hoan trách mắng, nhưng tính cách ả chút mềm yếu, cho nên Ninh Vân Hoan như , liền chịu đựng, trong lòng đau khổ cúi thấp đầu, lên!

Bốn bề ngoài tiếng gió biển , thì chỉ tiếng của Cố Doanh Tích, Ninh Vân Hoan đang mắng ả , dường như thấy tiếng truyền từ xa tới, cô chẳng thèm nghĩ ngợi liền kéo Lý Phán Phán chạy về hướng biệt thự, Cố Doanh Tích cũng nguy hiểm, lúc dám , vội vàng chạy theo. Ả vốn dĩ gọi Ninh Vân Hoan đợi ả, nhưng nghĩ tới lời cảnh cáo , liều mạng nhịn đuổi theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan/chuong-123-nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan.html.]

Cũng chạy bao lâu, mấy tán loạn như rắn mất đầu, đợi đến khi hồi thần, trốn trong vườn hoa đầy hoa cỏ .

Cũng bên ngoài ai , nơi tối như bưng, Ninh Vân Hoan quyết định trốn , cô cởϊ áσ trùm lên đầu, kéo Lý Phán Phán chui trong, Cố Doanh Tích cũng học theo cô chui trong, mấy mới nấp xong, vườn hoa vốn tối om đột nhiên tiếng vang lên, đèn bật sáng lên.

"Đem một phụ nữ tới cho ." Một đàn ông hình cao lớn khi vườn hoa liền phân phó cho ở phía , giọng chút âm nhu, phía vội trả lời, đầu ngoài.

Tên đàn ông kéo kéo cà vạt, phỏng chừng chút nóng, vội vàng tiến biệt thự, lâu đèn trong biệt thự sáng lên, Ninh Vân Hoan thở phào, thấy Cố Doanh Tích dựa sát , vội trừng mắt chán ghét một cái.

Khoảng 5 phút , tên đàn ông cởϊ áσ khoác chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen , tay cầm một ly rượu vang, sớm chuyển ghế shô pha tới, xuống, bên ngoài mấy tên áo đen bắt một phụ nữ như bắt một con gà tới, ném tới mặt tên đàn ông , cung kính hành lễ, lui ngoài.

Ánh đèn bốn phía sáng trưng, Ninh Vân Hoan trốn trong bụi hoa, thấy khuôn mặt của tên đàn ông , nhất thời tim đập nhanh, lúc tên đàn ông cầm ly rượu lên, ánh mắt về phía bụi hoa.

Tên lớn lên chút âm nhu, vẻ ngoài như phụ nữ, tóc dài tới tận eo, chỉ dùng dây buộc lên, trong bóng đêm mang theo mấy phần quyến rũ, lúc khuôn mặt vô cùng tuấn, một đàn ông vẻ ngoài đầy tà mị như , nhưng đôi mắt hẹp dài giống như rắn độc, lúc như lóe hàn quang.

Ninh Vân Hoan cảm thấy lạnh toát sống lưng, cảm thấy may mắn, đây đúng là quen của kiếp mà, lúc nhờ Cố Doanh Tích ban tặng, cô tên đàn ông chỉnh qua nhẹ, tên tên Đông Phương Ngạo Thế, lão đại hắc bang thể lực lớn nhất trong hậu cung của Cố Doanh Tích, đương gia hiện tại của Long Minh, tại hiện tại còn phát sinh quan hệ với Cố Doanh Tích, nhưng thần xui quỷ khiến thế nào, cô vẫn bắt ?

Ninh Vân Hoan cảm thấy may mắn vì quen, kiếp c.h.ế.t tay , bắt bắt cùng với Cố Doanh Tích, là tên đàn ông định mệnh của nữ chủ, gần như Ninh Vân Hoan tin rằng, chỉ cần Cố Doanh Tích ở đây, cho dù chuyện giống như kiếp thì cô cũng sẽ hữu kinh vô hiểm (Bị kinh sợ nhưng ko nguy hiểm).

cũng bởi vì Cố Doanh Tích ở đây, lực sát thương của nữ chủ quá mạnh, đối đầu với ả c.h.ế.t cũng tàn tật, tính cách của tên đàn ông vô cùng điên cuồng tà mị, Ninh Vân Hoan sợ nếu chuyện ngoài ý xảy , nếu như rơi kết cục thì thật là tai bay vạ gió.

Lúc Ninh Vân Hoan tin chắc cô sẽ liên lụy bởi Cố Doanh Tích, chỉ cần dính tai họa nữ chủ , nhất định sẽ xảy chuyện , cô khỏi hung hăng trừng mắt Cố Doanh Tích.

Sau khi tên đàn ông cởϊ áσ, tùy ý phụ nữ bò lên như yêu tinh xà, quần áo của hai ngày càng ít, cũng Đông Phương Ngạo Thế lấy một cái roi, đến lúc phụ nữ cởi hết đồ, thể xinh bấu víu , cái roi liền đánh phụ nữ !

Tiếng vυ"t gió do dây roi tạo nên, "ba" một tiếng, thể trắng nõn của phụ nữ nhanh chóng đánh một vệt đỏ chút thấm máu, chỉ phụ nữ sắc mặt trắng bệch, ngay cả mấy Cố Doanh Tích cũng run rẩy.

Sau đó Đông Phương Ngạo Thế vυ"t thêm mấy roi, đánh tới mức phụ nữ co ro thành một đống, lúc Đông Phương Ngạo Thế mới lấy một cái thùng, bên trong mùi hôi thối, đám Ninh Vân Hoan cũng ngửi thấy, Đông Phương Ngạo Thế tà lôi phụ nữ tới:

"Uống hêt đồ trong thùng ."

Mê Truyện Dịch

Người phụ nữ liều mạng lắc đầu, Đông Phương Ngạo Thế liền túm lấy tóc cô ấn trong thùng.

"Oa!" Người phụ nữ rốt cuộc nhịn , khuôn mặt cô dính đầy chất bài tiết, nhịn nôn mửa, Đông Phương Ngạo Thế cởϊ qυầи, tiểu phụ nữ mệnh lệnh: "Uống !"

Lúc sắc mặt Ninh Vân Hoan xanh trắng, kiếp Đông Phương Ngạo Thế thói quen tra tấn phụ nữ, dường như liên quan tới chuyện hồi nhỏ của , vô cùng oán hận phụ nữ, lúc đầu Cố Doanh Tích mới ở cùng , từng chịu ít khổ, cô ăn phân uống nướ© ŧıểυ, nhưng thiếu đòn roi, tới khi nữ chủ hiểu nổi ám ảnh của Đông Phương Ngạo Thế, mới trở nên bình thường.

là một chuyện, trực tiếp thấy là môt chuyện khác, Ninh Vân Hoan vẫn chịu .

Cố Doanh Tích ở bên cạnh nôn khan hai cái, "Ọe" một tiếng nôn , may mà phụ nữ đánh tới mức gào thảm thiết, cả phân, Đông Phương Ngạo Thế thỉnh thoảng đánh cô cái.

"Đừng nôn nữa!" Ninh Vân Hoan cảnh cáo trừng mắt Cố Doanh Tích đang nôn ọe, ả chỉ nôn khan mấy cái, nhưng lúc thực sự nôn , cái mùi cho Ninh Vân Hoan cuộn ruột nôn, Lý Phán Phán ở bên sắc mặt tát xanh, dường như cũng sắp nôn .

"Ọe, ọe, chị nhịn , , thật biếи ŧɦái, chị cứu cô gái ..................." Cố Doanh Tích nôn, định vén bụi hoa , Lý Phán Phán lộ chút kiên nhẫn, nhưng lên tiếng, ngược theo bản năng Ninh Vân Hoan một cái.

"Chị c.h.ế.t thì tự , đừng liên lụy đến chúng !" Ninh Vân Hoan lo lộ, trong lòng hận thể ăn sống nuốt tươi Cố Doanh Tích, thấp giọng cảnh cáo: " cảnh cáo chị, nôn nữa, chị tin bắt chị nuốt hết những gì chị nôn ?"

Lời , chỉ Cố Doanh Tích càng nôn ghê hơn, ngay cả Lý Phán Phán cũng nuốt nước miếng, sặc, sắc mặt tát xanh, sắp nôn tới nơi .

Loading...