Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận - Chương 125: Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận

Cập nhật lúc: 2025-07-29 06:57:02
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ như , Đông Phương Ngạo Thế liều mạng va chạm, giống như nghĩ tới cái gì đó, vẻ mặt vặn vẹo, tới khi Cố Doanh Tích đau tới mức mặt đầy mồ hôi, miệng há , đó nghiêng đầu sang bên ngất .

Dường như trong đêm tối tiếng động từ xa truyền tới, nhưng tình cảnh dâʍ ɭσạи mắt, cho còn tâm trí mà để ý tới chuyện khác, mấy áo đen thần sắc kích động chằm chằm Đông Phương Ngạo Thế nơi tư mật của Cố Doanh Tích, ánh mắt đều chút đỏ lên.

Thân thể yếu đuối dường như căn bản thể tiếp nhận nổi Đông Phương Ngạo Thế, tơ m.á.u chảy , Đông Phương Ngạo Thế hổ là một trong những nam kĩ của nữ chủ, còn phát tiết thể của một phụ nữ khác, nhanh như phục hồi , cũng sợ hại thận .

Trong lòng thầm mắng hai câu, Ninh Vân Hoan đầu , thấy tiếng động trong trung, trái tim khỏi đập nhanh, nắm tay cũng nắm chặt .

"Hai phụ nữ , thưởng cho các ngươi!" Đông Phương Ngạo Thế phát tiết thể Cố Doanh Tích xong, sảng khoái tới mức giọng chút run run, nhưng vẫn quên thuộc hạ trung thành của .

Mặt của Ninh Vân Hoan thực sự bẩn, Lý Phán Phán cũng kém, nhưng dù cũng là phụ nữ, mấy tên áo đen thích thú hô lên, vội vạng chạy phòng lấy nước rửa mặt cho hai , đúng lúc âm thanh trong trung vang lên ngày càng gần, chỉ trong chốc lát, tiếng trực thăng vang lên ở xa.

Sắc mặt Ninh Vân Hoan khỏi sáng ngời, ánh mắt cô bừng sáng, đầu thấy thùng phân

mà Đông Phương Ngạo Thế cho bưng tới lúc , nhịn sự ghê tởm mà chạy tới, bưng lên hắt Đông Phương Ngạo Thế đang ghé thể Cố Doanh Tích!

Trước đây Đông Phương Ngạo Thế bắt ép ít phụ nữ ăn thứ , nhưng đến phiên thể nghiệm, thấy động tác của Ninh Vân Hoan, biến sắc:

"Cô...............đừng, pi!" Hắn tránh, thể phụ nữ ở bên cuốn lấy sảng khoái, nhưng lúc khép chặt, thể rút , Cố Doanh Tích kẹp chặt, thùng phân đổ thẳng mặt , rơi theo đầu cũng rớt xuống Cố Doanh Tích.

"Oa..................." Lúc Cố Doanh Tích nôn , nửa đau như đóng đinh ghế, nửa thối tới mức ả buồn nôn, nhưng thể động, hạ hai tiếp xúc, liền đau như xé rách.

"Em ở đây!" Ninh Vân Hoan hét lên, sợ trung rõ. Cô thèm nghĩ ngợi gì liền cầm lấy ly rượu trắng lúc nãy Đông Phương Ngạo Thế cầm hắt lên hai , lấy chiếc bật lửa cô lục mấy tên đàn ông c.h.ế.t lúc , bật lửa lên ném hai !

"Bùng" một tiếng, khí mê tan sinh khi rượu trắng gặp phân , thêm Đông Phương Ngạo Thế mặc tơ lụa, thứ vải dễ bắt lửa, lúc liền cháy điên cuồng.

Tình cảnh như , cho dù là hùng cũng khó qua nổi cực hình ! Rất nhanh, đầu Đông Phương Ngạo Thế bắt đầu cháy, mái tóc dài xinh của đốt khét lẹt, lúc nhịn tức giận chửi tục hét lên, trong biệt thự thấy tiếng, vội chạy dập lửa.

Gây động tĩnh lớn trong vườn hoa, trực thăng bên tất nhiên cũng dần dần đáp xuống, cách mặt đất 7, 8 mét, cánh cửa trực thăng mở , một bóng nhảy xuống , đó mấy khác cũng nhảy xuống, dẫn đầu dường như chỉ khụy gối đất hai giây liền lên, dẫm hoa cỏ chạy tới, thấy rõ tình cảnh ở đây, hí mắt, bước chân mới chậm .

Đông Phương Ngạo Thế chửi tục hai câu, chỉnh tóc của , biểu tình hung ác nham hiểm, ánh mắt đầy sát ý Ninh Vân Hoan.

Hắn nhịn đau chỗ rút khỏi Cố Doanh Tích, phỏng chừng lúc cả hai thương nhẹ, Cố Doanh Tích cũng đau mà tỉnh, mở to đôi mắt to mờ lệ, chằm chằm bóng dáng cao gầy đang tới, mặt lộ sự si mê.

Đông Phương Ngạo Thế tà run , thấy hạ Cố Doanh Tích chảy dịch nóng hòa lẫn máu, giữa hai chân là một đống hỗn độn, vô cùng đắc ý: "Lan Cửu, quả nhiên chọn phụ nữ, tư vị của cô tệ, điều chạm qua, nếu để ý, lập tức bồi thường cho một phụ nữ khác như thế nào? Đảm bảo là hàng nguyên tem!"

Lan Lăng Yến đầu tiên, sải bước nhanh tới, cũng tức giận vì câu của Đông Phương Ngạo Thế, lúc Ninh Vân Hoan thấy , trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thấy Lý Phán Phán gần như lộ mặt đất, vội cởϊ áσ ngoài bao lấy cô , ôm đỡ cô lên.

"Không chứ?" Ánh mắt Lan Lăng Yến chút sắc bén, tiên bà xã từ xuống một lượt, thấy cô còn ngốc, lấy bùn đắp lên mặt ngụy trang, trong lòng mới buông lỏng, cũng thèm Cố Doanh Tích chật vật nhếch nhác, lúc đang cố gắng giãy dụa lên từ ghế, hai chân run rẩy, nhưng vẫn cố chấp lên.

Để trong lòng chứng kiến một cảnh thể chịu nổi như thế , sắc mặt Cố Doanh Tích trắng bệch, ả cố gắng dùng vải vụn che lấp thể, nhưng hai tay ả vô cùng run rẩy, thái độ coi nhẹ của Lan Lăng Yến đối với ả lúc , cho ả thể tự lừa rằng Lan Lăng Yến tới cứu ả .

"Lan Cửu, thấy lời ?" Lúc Đông Phương Ngạo Thế vô cùng chật vật, trong lòng oán độc cực hạn, thấy Lan Lăng Yến dừng mặt phụ nữ xí, thèm nghĩ ngợi liền :

"Thôi , phụ nữ cũng chơi chán , trả cho , cho thêm mười phụ nữ nữa, để phụ nữ mặt cho !"

Lúc Lan Lăng Yến mới đầu , ánh mắt lạnh lẽo, nếu vì Ninh Vân Hoan vẫn xảy chuyện gì, nếu lúc sớm phát điên , điều dám tay đυ.ng , liền vén tay áo lên.

Đông Phương Ngạo Thế thấy , khỏi , lùi về hai bước: "Anh cho rõ, đây là nơi nào, nể mặt ba , mới cho mấy phần mặt mũi mà trao đổi với , nếu như nể mặt, tin phế !"

Nói tới đây, Đông Phương Ngạo Thế phất tay, mấy Lan Lăng Yến nhanh chóng vây quanh lưng , dù trong vườn hoa cũng ít, mặc dù trong lòng còn cân nhắc, nhưng Đông Phương Ngạo Thế kiêng kị Lan Lăng Yến, từ nhỏ tới lớn qua danh tiếng của Lan Lăng Yến nhiều , mỗi thấy đều chút sợ hãi, thực sự cho Đông Phương Ngạo Thế ám ảnh, lúc dám tự ý động thủ.

" cho một cơ hội, nguyên tại chỗ!" Đông Phương Ngạo Thế hô lên, Lan Cửu căn bản chẳng thèm động đậy, trực tiếp dơ ngón trỏ lên chỉ đám của Đông Phương Ngạo Thế, của hội Long Minh súng, đừng của Lan Cửu đến tay , thực của Lan Cửu hề đến tay , mà bên trong bọn họ đều mặc áo chống đạn, đám Lan Lăng Yến mang tới là vệ sĩ tinh nhuệ ẩn nấp trong bóng tối của ba Lan, bao lâu , đám áo đen của Long Minh đều đánh ngã xuống đất.

Chuyện xảy quá nhanh, đợi đến khi Đông Phương Ngạo Thế

hồi thần, dẫm xuống đất .

Tục ngữ đúng, đánh con thì ba mặt, 30 phút, của Long Minh trang đầy đủ nhanh chóng chạy tới, dẫn đầu là một đàn ông trung niên tóc dài dùng keo vuốt tóc vuốt ngược hết , mặc một bộ trang phục tơ lụa màu trắng đời Đường, trong tay ông cầm một tẩu thuốc, đám vây xung quanh.

Lúc ông đến cũng Đông Phương Ngạo Thế đang dẫm xuống đất, mà tới chỗ Lan Lăng Yến, mấy bên cạnh ngăn ông , ông khoát tay, bước vài bước tới cách Lan Lăng Yến 4, 5 mét thì dừng , khuôn mặt hiền hòa:

"Tiểu Cửu, hai năm gặp, ba cháu , hiện nay cháu những cưới vợ, ngay cả con cũng ? Điểm a, đứa em nên của cháu thể so sánh ."

Giọng của ông vang dội, ánh mắt vô cùng ôn hòa, Ninh Vân Hoan ngẩng đầu ông một cái, đúng lúc thấy ánh mắt của ông , ánh mắt đó mặc dù lạnh nhạt, nhưng giống như thẳng tâm can của khác , ánh mắt Ninh Vân Hoan sáng lên, theo bản năng lộ chút ý .

Lúc mặt cô đầy bùn đất, lên lộ hàm răng trắng, kết hợp với khuôn mặt lấm lem thì buồn , tên đàn ông trung niên cũng , chỉ cau mày Cố Doanh Tích đang mở to mắt phịch ghế, nửa ngày mà vẫn bò dậy , thở dài một tiếng:

"Đây mới là vợ của cháu ? Khuyển tử chỉ thể so bì với cháu về thủ đoạn, ngay cả ánh mắt cũng bằng cháu." Tên đàn ông trung niên chỉ Ninh Vân Hoan , ánh mắt mới dừng con trai đang vô cùng chật vật: "Con đúng là tiền đồ."

"Ba, con chỗ nào bằng chứ? Anh đến , cũng con trai ba, con nhiều như , ba thấy con ưu tú chút nào cơ chứ?" Đông Phương Ngạo Thế thấy tên đàn ông trung niên chỉ trích , liền tức giận, từ nhỏ sống cái bóng của Lan Lăng Yến.

Cha của Đông Phương Long là nắm quyền đời thứ hai của Long Minh, từ nhỏ ưu tú, bởi vì xuất cao, ông quen với ba Lan từ sớm, mặc dù chính thức kết bái , nhưng hai thật sự là em sống c.h.ế.t , năm đó khi Lan Lăng Yến và Đông Phương Ngạo Thế còn đời, ba Lan từng đùa với Đông Phương Long hai nhà kết .

Ai ngờ Lâm Mẫn sinh con trai, Đông Phương Long vốn cho rằng sinh con gái, nhưng là một đứa con trai, đương nhiên thể thông gia, từ nhỏ Đông Phương Long ưu tú, thứ đều vô cùng xuất sắc, năm giữ thực quyền của Long Minh hiện nay thực là ông chứ Đông Phương Ngạo Thế.

cũng bởi vì cha xuất sắc như thế, một ông từ nhỏ đè đầu cưỡi cổ , mỗi Đông Phương Long đều lấy Lan Lăng Yến để so sánh với , ánh mắt giống như phế vật , bản Đông Phương Long ưu tú, luôn cho rằng khác cũng thể ưu tú giống như ông , khi con trai bằng Lan Lăng Yến, liền coi thường , luôn cho rằng Đông Phương Ngạo Thế còn bằng một đứa con gái, ít nhất con gái còn thể gả cho Lan Lăng Yến để liên hôn!

Từ nhỏ Đông Phương Long nuôi dạy như con gái, đến khi 10 tuổi, khi ba Lan mang Lan Lăng Yến tới đảo chơi, khi Lan Lăng Yến là con trai liền ghét bỏ một câu:

“Ẻo lả, cút !"

Đây là đả kích to lớn đối với đứa trẻ chỉ mới 10 tuổi, thêm từ nhỏ Đông Phương Long bất mãn và coi thường , cho nội tâm của Đông Phương Ngạo Thế trở nên vặn vẹo, bắt đầu ghét phụ nữ, hận phụ nữ, bởi vì từ nhỏ Đông Phương Long hi vọng là con gái, suốt ngày trang điểm cho giống con gái, nhưng con gái.

Thực Đông Phương Ngạo Thế cũng trong lòng nghĩ như thế nào, chứng minh thua kém con gái, một đứa con trai tác dụng hơn con gái nhiều, nhưng mỗi cố gắng, liền Lan Lăng Yến đả kích nặng nề!

Nhiều năm Lan Lăng Yến kêu là ẻo lả, còn đuổi cút , cho Đông Phương Ngạo Thế tức giận ghi nhớ trong lòng, so sánh với nơi, nhưng mặt đều bằng, điều càng phục. Ngày rộng tháng dài qua , sự oán hận đơn phương của đối với Lan Lăng Yến ruốt cuộc bùng nổ trực tiếp .

"Bác trai lâu gặp, lúc ba cháu đang ở Trung Quốc, nếu bác mời ba cháu tới chơi, ông khẳng định sẽ tới." Lan Lăng Yến , bề ngoài giống như thoải mái chuyện với Đông Phương Long, nhưng thực thể đang trong tư thế sẵn sàng.

Bề ngoài Đông Phương Long tuấn nhã, vóc dáng cao gầy, bởi vì quan hệ với ba Lan, nên từ nhỏ Lan Lăng Yến quen ông . Ông luyện qua võ học cổ truyền của Trung Quốc, ông cơ bắp chẳng hề thua kém ai, hơn nữa còn hung tàn hơn khác nhiều, Lan Lăng Yến từng chứng kiến ông tay gϊếŧ c.h.ế.t một con sói, lực cánh tay cực lớn, một đôi tay thể gϊếŧ sói, cũng thể gϊếŧ .

Đánh giá của ba Lan về ông cực kì nguy hiểm.

Hắc đạo Long Minh giống với gia tộc như Lan gia, mặc dù bên ngoài hiểu đều gọi chung là hắc đạo, đều cho rằng như vô cùng hung ác, nhưng sự tồn tại của Long Minh giống với Lan gia.

Ba Lan quản lí s.ú.n.g ống đạn dược thuốc thang, còn quản lí đủ các loại kinh doanh thể lôi ánh sáng, thể Lan gia dùng phương thức bồi dưỡng thừa kế vô cùng tàn nhẫn, cho nên thừa kế chẳng lành gì, thể chuyện ác nào . Ba Lan lớn lên ôn văn nho nhã, nhưng trái tim ông còn đen tối hơn bất kì ai.

Mặc dù Long Minh cũng mang danh hắc đạo, nhưng giống với Lan gia, Long Minh gần như những chuyện phạm pháp, bọn họ một loạt quy định nghiêm khắc, nếu Lan gia coi trọng truyền thống Trung Quốc, coi trọng quốc gia cổ kính . Long Minh coi trọng hành hiệp trượng nghĩa, thuộc hạ vô . thuộc hạ của Long Minh, đại đa chính nghĩa danh tiếng trong giang hồ, bọ họ phóng hỏa gϊếŧ , thậm chí còn âm thầm trời hành đạo, một tổ chức như củng cố và phát huy mạnh mẽ trong tay Đông Phương Long, nhờ Đông Phương Long mà càng phát triển lớn mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan/chuong-125-nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan.html.]

Bề ngoài ông hiền lành nhân nghĩa, nhưng đến chức lão đại một tổ chức, thì hề hiền từ giống như biểu hiện bên ngoài của ông .

Phải rằng nhiều thứ vẻ vô hại nhưng nó chính là thứ cướp sinh mệnh của khác.

Đông Phương Long vô cùng nguy hiểm, thể cho Lan Lăng Yến chuyện ác nào cũng kiêng kị, Lan Lăng Yến đương nhiên coi thường ông , khi thấy hành động của Đông Phương Long, Lan Lăng Yến cảnh giác theo bản năng, Đông Phương Long hiện nay đang trong giai đoạn tráng niên, các phương diện về sức khỏe đều kém, thêm ông kinh nghiệm, nếu như sơ ý, e rằng sẽ ông tóm cổ.

"Tiểu Cửu quả nhiên uy phong của lệnh tôn (ba Lan), Lan đúng là hổ phụ vô khuyển tử, hơn bao nhiêu ." Đông Phương Long nhẹ, đứa con trai nên , thấy Đông Phương Ngạo Thế tức giận ủy khuất, nhưng dám tức giận với Đông Phương Long, chỉ thể âm tàn Lan Lăng Yến.

Lan Lăng Yến cũng sợ , ngay cả phụ nữ của mà Đông Phương Ngạo Thế cũng nhận , còn đối đầu với , ba phụ nữ ở đây, Đông Phương Ngạo Thế nhận nhầm, Cố Doanh Tích cường bạo, dáng vẻ lóc ỉ ôi, tiểu thư Lý gia lúc đang đơ , nếu Ninh Vân Hoan lấy áo khoác khoác cho cô , e rằng cô vẫn lên nữa kìa.

Người duy nhất thể nên chuyện ở đây chỉ Ninh Vân Hoan, thêm Đông Phương Ngạo Thế còn mở miệng để vợ ở đây, càng cho Lan Lăng Yến chắc chắn, Đông Phương Ngạo Thế chẳng bản lãnh gì, chỉ bản lãnh tìm phụ nữ để trút giận thôi, sinh một bao cỏ vô dụng như , thực sự cũng đủ cho Đông Phương Long khó chịu.

Nghĩ như , Lan Lăng Yến nhịn cong khóe miệng, nhưng chỉ trong chớp mắt, nghĩ tới thảm trạng của Đông Phương Ngạo Thế, Đông Phương Long vốn cách xa tới mặt từ lúc nào, dơ tay nắm lấy cánh tay , sức của ông lớn tới mức chỉ cần bóp chặt một cái, liền thể bóp nát xương cánh tay của Lan Lăng Yến.

Ánh mắt của Lan LĂng Yến chẳng hề đổi, chỉ , cánh tay vốn đút trong túi quần lúc dương lên hướng về phía Đông Phương Long: "Bác trai đừng vọng động, cháu trai gan nhỏ, thể dọa đấy."

Ý mặt Đông Phương Long dừng một chút, đột nhiên lộ vẻ tán thưởng: "Chẳng trách một tay của cháu để trong túi quần."

"Muốn so chiêu với bác trai, cháu trai hổ thẹn dám, nơi của bác trai thật sự nguy hiểm, cháu trai ít lực yếu, chỉ thể chuẩn , mặc dù thủ của bác lợi hại, nhưng họng s.ú.n.g mắt, vẫn là mời bác buông tay thôi."

Đông Phương Long thở dài, cánh tay vốn bóp c.h.ặ.t t.a.y của Lan LĂng Yến mới dần buông lỏng, đưa tay lêи đỉиɦ đầu: "Được , chỉ đùa với cháu thôi mà, cháu đứa trẻ , cũng cảnh giác quá !"

"Cháu gan nhỏ, to gan như con trai bác, bác , cháu thông thuộc hòn đảo lắm, bằng bác dẫn bọn cháu dạo một vòng, để quen môi trường, ý bác như thế nào?" Lan Lăng Yến , cánh tay đút trong túi quần nhắm Đông Phương Long.

Anh rõ tính cách Đông Phương Long như thế nào, một khắc cũng dám buông lỏng, Đông Phương Long đang ông con tim, để thuận lợi lên máy bay, trong lòng ông cảm thán, nhưng sắc mặt hề đổi: "Khó khi cháu tới chơi, bằng ở hai ngày khách? Cũng để bác vai chò của chủ nhà."

Lan Lăng Yến , ánh mắt chút âm tàn: "Cháu cũng đây mấy ngày, nhưng đồ trong tay giữ ." Anh xong, uy hϊếp tiến gần Đông Phương Long một chút.

Không khí hết sức căng thẳng, tới bây giờ Đông Phương Ngạo Thế mới hiểu Lan Lăng Yến đang gì, liền quát to: "Anh gì? Mau thả ba !"

Vừa Lan Lăng Yến đánh tâm lí với Đông Phương Long mấy hiệp, đến bây giờ Đông Phương Ngạo Thế mới phát hiện, Đông Phương Long càng thất vọng về đứa con , thấy Lan Lăng Yến việc gọn gàng nhanh chóng, hơn nữa còn vô cùng dứt khoát, tính cách cương nghị như , lúc cần khôn khéo vẫn khôn khéo, thực sự là hơn đứa con trai của ông bao nhiêu . So sánh mới thấy, Đông Phương Ngạo Thế thực sự là phế vật vô năng bên trong thối rữa.

"Câm miệng!" Đông Phương Long chút phiền chán khiển trách một câu, đó nữa, đầu biến thành khuôn mặt đầy ý : "Tiểu Cửu thấy thế nào? Lúc cháu kết hôn, bác bà bác của cháu, còn tặng quà , đúng lúc chiêu đãi cháu mấy ngày, coi như bồi tội."

Đông Phương Ngạo Thế thấy chuyện cho Đông Phương Long những cảm kích, ngược còn con đẻ như kẻ thù, trong lòng oán hận, nhịn hung hăng dẫm lên thể của Cố Doanh Tích, khıêυ khí©h Lan Lăng Yến một cái.

Lan Lăng Yến chút cạn lời Đông Phương Long một cái, thấy thần sắc ôn hòa của ông chút sứt mẻ, còn chút xanh mét, khỏi khẽ: "Bác cần nữa, cháu sốt ruột về nhà, nếu như bác thật sự ôn chuyện, đợi cháu trở về với ba cháu, đúng lúc thể hội ngộ với bác."

Lời của Đông Phương Long cũng chỉ dò xét thái độ của Lan Lăng Yến mà thôi, lúc thấy ý chí kiên định, cũng thêm lời nào, gật đầu lệnh cho hai áo đen tránh , bản ông đang Lan Lăng Yến ngắm s.ú.n.g , dẫn tiến về phía .

Trên trực thăng nhanh chóng thả xuống một cái thang dây, hai cánh trực thăng vù vù cho Ninh Vân Hoan thấy tới chút khó khăn, càng cần nhắc tới Lý Phán Phán, cô gần như dính chặt Ninh Vân Hoan, cô càng khó hơn.

Hai phụ nữ lên máy bay , Cố Doanh Tích đang phịch ở ghế như c.h.ế.t lúc mới như phát điên nhảy dựng lên, ép buộc tới mức đau đớn, ngay cả sức để mặc quần cũng , nhưng lúc thấy hai Ninh Vân Hoan đều lên máy bay, ả cũng chạy lên theo, tận lực kêu lên:

"Cửu ca, Cứu ca, cứu em với."

Lan Lăng Yến căn bản chẳng thèm đầu , chỉ chằm chằm Đông Phương Long, nước mắt Cố Doanh Tích ngừng chảy xuống, hình gầy yếu, tóc dài gió thổi tung bay, lúc mắt ả đỏ bừng, là vết roi, mặt còn vết máu, thì cũng vẻ đáng thương.

"Tiểu Cửu, cô gái cháu cứu kìa." Đông Phương Long thấy tình cảnh như , liền lên, nhún vai : "Quả nhiên tuổi trẻ thật là ."

Mê Truyện Dịch

"Bác trai chê , cháu chẳng quan hệ gì với cô cả." Một câu lạnh lùng của Lan Lăng Yến cho Cố Doanh Tích ngơ ngác, ả giống như chút dám tin, tự lẩm bẩm: "Anh quen em? Sao quen?" Sắc mặt ả đầu tiên là đau lòng, đó chút điên cuồng: "Sao quen em? Em thích mà! Lẽ nào ?"

"Em vì chịu bao nhiêu đau khổ...................." Ả thậm chí còn thừa nhận ả phụ nữ của Lan Lăng Yến, mà tên đàn ông ác ma cường bạo, thể rằng quen ả cơ chứ? Nếu như ả thích , chịu những chuyện như thế ? Tất cả những chuyện rõ ràng Ninh Vân Hoan mới là gánh chịu!

"Vậy thì ?" Lan Lăng Yến đầu tiên trong đời Cố Doanh Tích, Cố Doanh Tích giống như qua đôi mắt thấy hình ảnh chật vật nhếch nhác của ả lúc , tâm trạng liền rơi xuống đáy vực, giống như rơi hầm băng ngàn năm .

Ánh mắt lạnh nhạt, trong mắt chán ghét cũng căm hận, bình lặng như nước, ả cảm xúc của , chỉ là thái độ lạnh nhạt của đau đớn, ghét ả, cũng chẳng ý gì với ả, đối với , ả chỉ là một liên quan, thậm chí còn thèm đặt ả mắt, ngay cả ả là ai lẽ Lan Lăng Yến cũng !

Ngay cả ấn tượng về ả cũng thì lấy mà yêu với chả thích? Trong lòng Cố Doanh Tích nghĩ như , nhất thời bi thương tới mức vững, cả "đạp đạp đạp" lùi mấy bước, đó mới đặt m.ô.n.g xuống ghế, giống như thất hồn lạc phách. Thể xác đau đớn bằng sự đau đớn trong lòng, giống như khoét thành một lỗ hổng, lời thổ lộ thâm tình của ả giống như hư , tất cả những khổ sở đau đớn chịu vì , trở thành câu chuyện , nước mắt Cố Doanh Tích chảy , ả thật sự cam tâm!

Hai Ninh Vân Hoan và Lý Phán Phán lên trực thăng, mấy vệ sĩ cũng nhanh chóng leo thang dây lên , bên thả xuống một sợi dâu thép mềm mũi nhọn, mũi nhọn gắn hai cái câu, Lan Lăng Yến một tay đón lấy ngoắc .

Anh sớm chuẩn , áo khoác ngoài trang , lúc cái câu móc áo, bên mấy vệ sĩ vác s.ú.n.g ở cửa trực thăng, nhắm chuẩn Đông Phương Long.

Đông Phương Long ông thể giữ Lan Lăng Yến , khỏi khổ hai tiếng.

"Cháu chuẩn coi như đầy đủ, Lan đứa con như cháu, đúng là may mắn!"

"Địa bàn của bác, nếu chuẩn đầy đủ, cháu dám tới?" Nhìn thấy dáng vẻ của Lan Lăng Yến, sự hoài nghi trong lòng Đông Phương Long cuối cùng cũng tiêu tan, còn ý giữ nữa, dù cũng giữ , bằng thuận theo nước, miễn cho trộm gà còn mất nắm gạo, tránh cho gặp mặt ba Lan mà thấy ngượng.

Trong lòng ông than thở, hiệu cho xung quang lui , địa bàn của Long Minh một hậu bối tùy ý , còn thương tích gì, nếu chuyện đồn ngoài, mặt mũi của Long Minh, lẽ sẽ mất sạch!

Đã quyết định, Đông Phương Long cũng do dự lưỡng lự, tất nhiên ý đồ gì khác, xung quanh cẩn thận phòng Lan Lăng Yến sẽ tay, theo sự thu ngắn của sợi thép, thể Lan Lăng Yến dần dần lên cao, thẳng tới giữa trung, sắp trực thăng, Đông Phương Long mới thấy thu hồi tư thế phòng .

Đợi mấy vệ sĩ đón lấy , khi trong trực thăng , máy vệ sĩ trang đầy đủ nhanh chóng che chắn cho , Đông Phương Long thấy một tay nhận lấy quần áo bên cạnh đưa mặc , thấy tư thái thong dong ưu nhã của , trong lòng khỏi tán thưởng con trai ba Lan thực sự thủ đoạn diện mạo, chút hiếu kì:

"Sao cháu gϊếŧ ? Cơ hội như thế , đừng với là vì nể tình em của với ba cháu."

"Đương nhiên ." Lan Lăng Yến .

Đông Phương Long càng hiếu kì, "Lẽ nào cháu sợ gϊếŧ sẽ khỏi hòn đảo ?"

"Cũng ." Lan Lăng Yến giang cánh tay đang lộ bên ngoài, thấy biểu tình hiếu kì của Đông Phương Long, mới rút cánh tay vẫn luôn đút trong túi quần ngoài, vẫy tay với Đông Phương Long: "Thực căn bản là cháu súng, cảm ơn bác trai khoản đãi, chăm sóc vợ cháu, cháu xin cáo từ, đợi gặp mặt, tạm biệt!" Lan Lăng Yến xong, khép ngón tay trỏ và ngón giữa , học theo tư thế của ba Lan, một tư thế b.ắ.n súng, đó khoang trực thăng.

"Phốc" Đông Phương Long suýt nữa thì thổ huyết, sắc mặt xanh trắng đan xen, lúc suy nghĩ của ông khác mấy suy nghĩ của Đông Phương Ngạo Thế, đều loại xúc động chửi má nó.

Cmn Lan Tú đúng là khốn khϊếp, bản ông giảo hoạt thì thôi, còn nuôi dưỡng đứa con yêu nghiệt như , cho lão làng trong giang hồ như ông mòng mòng, hơn nữa trong tình cảnh như , còn thể mặt đổi sắc mà đùa cợt!

Sao tồn tại loại yêu nghiệt như cơ chứ, lúc Đông Phương Long tức chết, khó khăn lắm ông đợi bao nhiêu lâu, ruốt cuộc đợi Lan Lăng Yến đến, để cho thoát khỏi lòng bàn tay của ông , quan trọng là ông năng lực để bắt , nhưng vẫn bắt !

Dám dùng thành kế (ý ám chỉ thực lực yếu nhưng qua mặt đối phương) với ông , đủ can đảm! những chuyện nghịch thiên như , mà ông để cho thành công!

Cả đời ông tính kế bao nhiêu , mà hôm nay trúng kế của một tiểu bối, sự tự phụ của Đông Phương Long đả kích nặng nề, thật sự là mất mặt mà!

trong lòng Đông Phương Long, ngoài cảm giác mất mặt , chút tán thưởng, tuổi Lan Lăng Yến còn trẻ, thể ông hồ đồ như , thực sự là quá xuất sắc, trẻ tuổi như nhất định sẽ tiền đồ vô lượng, đáng tiếc con trai ông , càng theo ông , Lan gia vốn to lớn thừa kế hề thua kém ba Lan, thể thấy sự huy hoàng của Lan gia, vẫn còn tiếp tục kéo dài!

Đông Phương Long thở dài, Đông Phương Ngạo Thế nhếch nhác ở phía lúc mới phản ứng , hung hăng đẩy Cố Doanh Tích loạng choạng, tức giận :

"Ba, Lan Cửu dám đùa giỡ ba như , chúng cho nổ tung trực thăng của luôn!"

"Phế vật!" Đông Phương Long chút bất đắc dĩ đối với sự rời của Lan Lăng Yến, càng thêm mất mặt, đang tức giận, thấy con trai điều lời , lúc so sánh mới thấy, càng thể hiện rõ Đông Phương Ngạo Thế quá vô năng, trong mắt Đông Phương Long lộ sự phiền chán, nghĩ cũng nghĩ liền tát cho Đông Phương Ngạo Thế một bạt tai: "Cút trở về, tư chất ngu xuẩn thì thôi, thể bổ sung, nhưng những chuyện mày , tìm một phụ nữ mà mắt như mù, đem trân châu thật sự xem như đồng nát, chỉ xét về việc phụ nữ, con trai của Lan Tú tinh tường hơn mày bao nhiêu !"

Loading...