Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận - Chương 74: Nữ Phụ Sống Lại Thay Đổi Số Phận
Cập nhật lúc: 2025-07-29 06:36:54
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mày cút ngay!" Vừa thấy cái tên Cố Doanh Tích, trong lòng Ninh liền cảm thấy vô cùng ghê tởm, hét lên với con trai, thấy ánh mắt Ninh Vân Thành né tránh mở miệng chuyện, càng tức giận: "Mày cũng đừng tìm tao xin tiền nữa, một đồng tiền tao cũng ." Thực trong lòng bà vẫn hi vọng Ninh Vân Thành sẽ nhận sai, ai ngờ Ninh Vân Thành thấy lời Ninh , vô cùng bất mãn đối với bộ dáng tuyệt tình của bà, cho nên hừ lạnh một tiếng, tính tình ấm phát tác , vung tay rời .
Mẹ Ninh tức tới mức ngừng thở dốc, Ninh Vân Hoan giúp bà thuận khí, nhỏ giọng khuyên bà vài câu, Ninh mới kéo tay cô : "Đến nay mới nhận , phụ ba con thương con, đợi ông tỉnh , con hãy thương lượng với ông , trai con vì một phụ nữ mà nhận , mặc dù gia nghiệp nhà họ Ninh lớn, nhưng thể để trai con dễ dàng đem tặng tay của phụ nữ họ Cố, ba con ở lưng ít khen Lăng Yến , từng đề cập qua với để Lăng Yến quản lí công ty ba con, còn chuyện của con, con cần nhắc tới nữa."
Đối với lời của ba Ninh, đây bà cảm thấy công bằng, nhưng hôm nay bà nhận lời của chồng bà mới là đúng đắn.
Ninh Vân Hoan thấy , trong lòng ngừng nhảy nhót.
Nói thật, thực gia nghiệp nhà họ Ninh cũng lớn, nếu đổi theo giá thị trường cùng lắm cũng chỉ đáng một trăm triệu, công ty giải trí nhỏ của Ninh gia chỉ thuộc về nhà họ Ninh, cũng cổ đông gì, thể công ty Ninh gia đều nhất nhất lời ba Ninh, chỉ cần ông quyết định, chẳng ai tư cách tới hoa tay múa chân cả.
Nếu ba Ninh tặng cho Ninh Vân Hoan, nếu như ông thật sự quyết định như , ngoài Ninh Vân Thành thì trở ngại nào, hiện nay tay Ninh Vân Hoan tấm thẻ trị giá hơn 100 triệu nữa cơ, khi Tần gia tới bồi thường cho cô, từng tặng cô một tấm thẻ, lúc đó Lan Lăng Yến bên trong ít nhất cũng hơn 100 triệu, đó Ninh Vân Hoan cũng kiểm tra qua, xác thực chỉ 100 triệu thôi, hiện nay cô thể xem như tiền . Cô thiếu tiền tiêu xài, thực công ty Ninh gia chuyển đến tay cô cũng tác dụng gì.
kiếp Ninh Vân Thành lừa mất quyền thừa kế một nửa tài sản nhà họ Ninh của cô, nếu như hiện ba Ninh ý định tặng Ninh gia cho cô, tất nhiên cô sẽ cự tuyệt, đúng lúc nhân cơ hội , cô cũng Ninh Vân Thành nếm thử một chút, cảm giác tính kế như thế nào, để thử xem, cảm giác còn gì, ngay cả tia hi vọng cuối cùng cũng mất !
Bởi vì nguyên nhân , khi Ninh ba Ninh ý giao Ninh gia cho Lan Lăng Yến quản lí, Ninh Vân Hoan cũng cự tuyệt.
Đi khỏi bệnh viện thì trời tối, lúc cô rời , do tác dụng của thuốc mê mà ba Ninh vẫn tỉnh. Bầu trời tối đen bắt đầu rơi xuống những hạt mưa nhỏ, khỏi cửa lớn của bệnh viện, khí tươi mát thanh lạnh ập tới, cô tự chủ rụt bả vai.
Thời tiết ở thủ đô luôn cho thể dự đoán , buổi chiều vẫn còn nắng cao chói lọi, lúc mới qua một thời gian mưa , cũng tài xế chở cô tới đang đợi ở , Ninh Vân Hoan mới lấy điện thoại từ trong túi , cuộc gọi của Lan Lăng Yến liền gọi tới.
"Em đang ở ?" Giống như Ninh Vân Hoan ngoài bệnh viện , Lan Lăng Yến cũng hỏi những lời vô nghĩa, giọng của vốn trong trẻo lạnh lùng, nhưng tình cảnh hiện tại, Ninh Vân Hoan thấy giọng trong lòng liền cảm thấy ấm áp, khi cho vị trí mà cô đang , liền ngoan ngoãn chờ tới.
Lúc Lan Lăng Yến tới đón cô, thấy cửa sáng trưng của bệnh viện, đều tránh mưa trong sảnh bệnh viện, chỉ một cô đó ôm vai, chiếc vái gió thổi tung bay, chiếc bóng của cô kéo dài bậc thang, hình như chỉ trong một giây đó, chiếc bóng trực tiếp đổ lòng .
Nghe thấy tiếng xe, Ninh Vân Hoan theo bản năng đầu , đợi xe dừng tới đó, đợi cô tới bên cửa xe, Lan Lăng Yến đang bật ô qua đón cô, thì thấy cô tới , đành kéo cô lên xe, may là xe lúc nào cũng hoa quả nóng và khăn lông. Lúc đưa hoa quả cho cô, thấy cô cẩn thận uống từng ngụm, mới lấy khăn lông lau tóc cô:
"Ba vợ chứ?" Chuyện ba Ninh chọc tức phẫu thuật , lúc liền hỏi cô một câu.
Ninh Vân Hoan cũng hỏi tại ba Ninh phẫu thuật, cô Lan Lăng Yến cách của riêng , chỉ thấy hỏi một câu liền đáp một câu: "Lúc em rời ba vẫn tỉnh, là Ninh Vân Thành cho tức giận." Nói xong, kể chuyện buổi chiều cho , cánh tay Ninh Vân Thành vặn mơ hồ cẩm thấy đau, cô chỉ là chuyện động cánh tay một chút, mắt sắc của Lan Lăng Yến thấy , cau mày :
"Có cần tìm giáo huấn một chút ?" Lần Tần Dật dám Ninh Vân Hoan thương, cuối cùng chỉ đánh cho nửa sống nửa chết, Tần gia còn tự tới cửa thỉnh tội, nhất định Ninh Vân Thành động tay của cô, tuy cô , nhưng Lan Lăng Yến cũng thể nhận , cho nên hỏi cô một câu như , thấy cô gì, trong lòng quyết định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan/chuong-74-nu-phu-song-lai-thay-doi-so-phan.html.]
Khi hai Lan Lăng Yến đang mật trò chuyện với , thì Ninh Vân Thành Lan Lăng Yến ghi nhớ trong lòng hề chuyện gì mà chuẩn cùng Tạ Trác Doãn đón Cố Doanh Tích về nhà.
Trận mưa mới bắt đầu chỉ là mưa nhỏ lất phất đó càng mưa càng to, từ khi Tạ Trác Doãn gây chuyện, sớm Tạ gia chán ghét mà từ bỏ, mặc dù hiện nay danh nghĩa vẫn nhà xe, nhưng cũng chỉ thể dùng tạm, nhà thì thể ở, nhưng xe xăng thì dám lái , tất cả tài khoản của Ninh Vân Thành cũng ba Ninh đình chỉ, cho nên lúc hai quý công tử đây chỉ thể cùng bộ với Cố Doanh Tích.
Cố Doanh Tích vốn cũng ghét nghèo yêu giàu, lúc thấy hai yêu mặc gió mưa tới đón ả, trong lòng vô cùng cảm kích, thêm nguyên nhân lẽ gần đây ả gặp Lan Lăng Yến liền mất hồn lạc phách, thấy hai đàn ông hề tức giận ả , ả liền cảm thấy chút áy náy, chỉ coi thường oán hận bọn xe, ngược còn an ủi chăm sóc tâm hồn tổn thương của hai đàn ông, khéo hiểu lòng như ả, tất nhiên là cho Ninh Vân Thành và Tạ Trác Doãn càng thêm yêu sâu đậm hơn.
Mê Truyện Dịch
Mấy đang bộ về nhà, đột nhiên Cố Doanh Tích phát hiện bên đường tiếng nức nở, tiếng kêu giống mèo, cũng giống thanh âm giọt nước rớt xuống đất tạo thành, trong thời tiết tăm tối, ả cùng trao đổi ánh mắt với hai đàn ông, Cố Doanh Tích :
"Bên đó xảy chuyện gì ?"
Mưa ở ngoài trời ngày càng lớn, hai Tạ Trác Doãn lo lắng chắn mưa cho Cố Doanh Tích, lúc hai đều ướt ít, hận thể sớm về phòng tắm rửa quần áo, lúc thấy Cố Doanh Tích hỏi, cùng trao đổi ánh mắt, lúc mới miễn cưỡng khuyên ả:
"Tích Nhi, thôi bỏ , quan tâm những chuyện đó gì, mưa lớn như , việc hai bọn ướt hết đáng lo ngại, nhưng thể em yếu ớt, nếu như thấm nước mưa, thì .” Cố Doanh Tích tất nhiên là cảm động tới mức mắt long lanh, ánh mắt chớp chớp: "Vân Thành, nhưng thấy gặp nạn mà giúp, chúng gì khác cầm thú cơ chứ?"
"Em thiện lương như , đáng tiếc khác còn cố tình buông tha em." Ninh Vân Thành thấy trong lòng hiểu lí lẽ như , trong lòng liền cảm thấy tê dại, nghĩ tới ngày hôm nay trở về nhà vay tiền còn tiến triển, cả liền cảm thấy nặng trĩu.
"Ô ô." Bởi vì mấy tới gần, âm thanh ở bên cũng rõ ràng hơn, hình như vài ngủ ở ven đường đang nhỏ giọng .
Trời mưa to, lúc trời cũng tối , nghĩ tới ở ven đường, trong lòng Cố Doanh Tích liền cảm thấy đồng tình, vội vàng cầm ô tới, quả nhiên thấy mấy thiếu niên thiếu nữ quần áo ướt đẫm, chen chúc lẫn , lạnh tới mức run rẩy đang tụm thành đoàn tránh ở cái cột bên cạnh một cửa hàng ven đường.
"Các em , cần giúp đỡ ?" Lúc Lưu Tấn Quân đang đợi mà lạnh tới mức răng run cầm cập, một giọng ôn nhu vang lên, giống như tiếng của thiên thần , vốn dĩ đêm lạnh lẽo mà đen tối, giống như chỉ trong một giây liền thấy ánh mặt trời ấm áp. Hắn chính là đầu lĩnh của bốn đứa trẻ còn , tuổi cũng nhỏ nữa, hiểu một chút chuyện nhân tình, cho nên lúc thấy hỏi thăm liền lên:
"Vốn dĩ chúng lên thủ đô tìm , nhưng hiện nay tìm thấy , trong chúng cũng tiền." Lưu Tấn Quân cắn chặt răng, Cố Doanh Tích bảo vệ giữa hai đàn ông, ánh mắt liền phát sáng trong nháy mắt, đó mới nhỏ giọng kể chuyện của .
Thiếu niên Lưu Tấn Quân giới thiệu về một chút, lôi mấy đứa trẻ chút nhát gan ở phía lên, năm lớn tuổi, Lưu Tấn Quân lớn nhất mới 17 tuổi mà thôi, năm nay mới nghiệp trung học, mấy bọn họ đều tới từ vùng núi nổi tiếng nghèo khó của Trung Quốc, muộn mới học, khi giới thiệu bản xong, Cố Doanh Tích liền cảm thấy thương tiếc.
"Thật đáng thương, các em tìm kiếm lưu điện thoại?" Cố Doanh Tích một thiếu niên 14 tuổi, tóc ướt tới mức dán hết da đầu, sắc mặt thiếu niên trắng bệch, mềm mềm mại mại, ả sức chống cự đối với những gặp nạn, lúc thấy bộ dáng đáng thương của thiếu niên, trong lòng liền cảm thấy mềm nhũn.
"Không ." Lưu Tấn Quân lắc lắc đầu, cắn răng : "Lúc đầu cũng để điện thoại, chỉ là ở thủ đô." Bọn họ đều là những đứa trẻ khác trợ giúp, đại khái bắt đầu từ khi 10 tuổi, mỗi năm liền một khoản tiền chuyển tài khoản của bọn họ, giải quyết vấn đề học tập và những vấn đề trong cuộc sống của bọn họ, liên tục trong mười năm hề ngắt quãng, ngoài việc tên của cũng như địa chỉ ở thủ đô , đây bọn họ từng hỏi qua điện thoại trợ giúp bọn họ là bao nhiêu.
"Hai tháng chúng tới thủ đô , nhưng vẫn tìm , may mắn gặp một chị gái bụng." Thiếu niên nhỏ tuổi nhất thấy Cố Doanh Tích , bất giác liền : "Cho chúng tiền trở về, nếu chúng ............."