004: Bước thảo mai thứ 4
 
Trải qua thí nghiệm thực tế  , Tô Trầm Ngư xác định  bất kỳ tiếng hét nào miễn là do hành động của cô gây  hoặc dẫn đến thì đều  công nhận hợp lệ. Tuy nhiên,  điểm đạt  là bao nhiêu vẫn  phụ thuộc  hệ thống tự động tính toán.
 
Nhìn đồng hồ,  7 rưỡi tối. Cái bụng rỗng nhắc nhở cô rằng   ăn gì cả. Sau khi hiểu rõ cách tính điểm tiếng thét, cô cũng  lo lắng nữa mà nhanh chóng tìm một nhà hàng trong khu ẩm thực của trung tâm thương mại tự khao  một bữa ăn ngon.
 
Trong lúc đang ăn, điện thoại cô nhận  một tin nhắn thông báo tiền  chuyển  tài khoản thành công. Xem   tài xế   việc phết chứ.
 
Khóe miệng Tô Trầm Ngư khẽ cong lên, cô nhắn tin bảo tài xế đến địa điểm hiện tại của . Chẳng bao lâu ,   đến.
 
"Ngồi ." cô  hiệu cho tài xế  đối diện.
 
Thấy Tô Trầm Ngư  vẻ   chuyện với ,    do dự nhưng vẫn kéo ghế  xuống.
 
Tự nhiên   thấy  lóng ngóng dè dặt, đồng thời cũng cảm thấy thương cảm cho cô gái  mặt. Rõ ràng cô là thiên kim tiểu thư chính thống của nhà họ Tô nhưng   gia đình hắt hủi lạnh nhạt, thậm chí  bán cả trang sức để  tiền tiêu.
 
Trước giờ tài xế của nhà họ Tô - Vương Gia Minh,  tiếp xúc nhiều với Tô Trầm Ngư. Dẫu , việc xảy  hôm nay khiến    khỏi thầm chê bai cách đối xử bất công của gia đình nhà sếp.
 
Cơ mà gì thì gì sếp vẫn là  trả lương cho  lo cơm áo gạo tiền,  chê thế nào   cũng  dám thể hiện  ngoài.
 
"Trưa nay phiền  xử lý giúp  nhiều việc quá. Vất vả cho  , xin cảm ơn." Tô Trầm Ngư mỉm  rót cho   một cốc nước trái cây.
 
Vương Gia Minh vội vàng lắc đầu, đáp: "Đây là công việc của  mà."
 
Cô vẫn giữ nụ  nhẹ, đổi đề tài câu chuyện: " nhớ dạo     bệnh   viện. Giờ bà  khỏe  ?"
 
Nhà họ Tô  chỉ  mỗi một tài xế. Vương Gia Minh từng nghỉ phép một thời gian để chăm sóc  ốm  đó phát hiện sếp  ý định sa thải  nên  kịp đợi  xuất viện,    vội vàng  về  việc.
 
Anh   ngờ Tô Trầm Ngư thế mà  nhớ rõ chuyện của . Tuy   cưng chiều nhưng cô vẫn là thiên kim tiểu thư, còn   chỉ là một tài xế quèn.
 
"Mẹ  vẫn  khỏe hẳn." Anh lắc đầu, sắc mặt   vui vẻ lắm. "Bệnh của bà  cần  điều trị lâu dài."
 
Cũng  nghĩa là chi phí chữa bệnh  lớn.
 
Dứt lời,    thấy Tô Trầm Ngư cầm lấy điện thoại. Bỗng điện thoại   rung lên. Sợ là nhà họ Tô gọi nên    dám chậm trễ, mở  xem.
 
Đôi mắt Vương Gia Minh trợn tròn vì kinh ngạc.
 
WeChat của  nhận  thông báo chuyển khoản từ Tô Trầm Ngư, 2 vạn tệ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/4-1.html.]
"Cô hai..." Anh  nghẹn lời.
 
Cô gái đối diện mỉm  ngượng ngùng: "Anh  đấy,  ở nhà... Vừa  bán  trang sức,  chỉ giúp  chừng ,  nhận  mà mua đồ bồi bổ cho . Chúc bà  sớm hồi phục nhé."
 
Hơi thở của Vương Gia Minh thoáng chốc nặng nề. Bệnh của  như một cái hố  đáy trong khi   chỉ là một trong những tài xế của nhà họ Tô với mức lương  cao lắm.
 
Là  trưởng thành,   nhanh chóng lấy  bình tĩnh, khẽ hỏi: "Cô hai cần   gì?"
 
"Đây là chút tấm lòng của  thôi." Cô lắc đầu, ánh mắt lộ  vẻ ngưỡng mộ: "Tình cảm giữa  và   quá."
 
Lời cô  Vương Gia Minh nhớ  tình cảnh của cô ở nhà họ Tô. Anh  há miệng ngập ngừng  bỗng xúc động quyết định tiết lộ: "Cô hai, ông Tô đang bao nuôi một  phụ nữ ở khu Kim Sắc Loan,  mang thai tám tháng ."
 
Tô Trầm Ngư: "..."
 
Cô suýt thì bật  thành tiếng. Không ngờ Vương Gia Minh  điều cỡ , thế mà  giao cho cô một bí mật.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
 
Điều bà Tô luôn tự hào nhất chính là  một đức ông chồng yêu thương  sâu sắc, một cô con gái chu đáo săn sóc và một  con trai hoạt bát thông minh.
 
Hóa , chồng bà  đang lén lút nuôi tình nhân bên ngoài.
 
Chuyện  mà lộ  thì chắc chắn thú vị  .
 
---
 
Ừm… nào rảnh cô  bí mật đến thăm  phụ nữ , tặng chút đồ bổ mới . Nhất định  đảm bảo cho đứa em tương lai của cô khỏe mạnh chào đời.
 
Sau đó Vương Gia Minh  tiết lộ thêm một  ‘bí mật’. Thấy thời gian  còn sớm, Tô Trầm Ngư chu đáo bảo   về nhà họ Tô ‘phụng sự’ còn  thì tự bắt xe về căn hộ mới.
 
Người giúp việc  dọn dẹp xong và rời . Tô Trầm Ngư thả lỏng cơ thể, ngâm  trong bồn tắm ấm áp. Trừ  quen với việc   ai hầu hạ thì cô  nhanh chóng thích nghi  với cuộc sống mới.
 
Tắm xong, đang đắp mặt nạ  thư giãn  sofa thì cô nhận  tin nhắn từ luật sư của nhà họ Tô yêu cầu điền  một  tài liệu liên quan đến thủ tục nhập học tại đại học C. Làm xong, luật sư thông báo rằng ngày mai cô  thể đến thẳng trường để đăng kí nhập học.
 
Xong xuôi, Tô Trầm Ngư nhấn  avatar của quản lý Đỗ Dư Chu. Anh   gửi mười mấy tin nhắn, đại ý là bảo cô  một đoạn video kể rõ ràng tỉ mỉ  chuyện  gửi  cho   càng sớm càng .
 
Đỗ Dư Chu: [Nếu em còn  tồn tại trong ngành giải trí thì hãy tận dụng cơ hội  để tăng độ hot lên mức cao nhất. Những việc còn  cứ để  lo. Anh dám chắc rằng  chuyện , em sẽ nhận  những lời mời công việc mới!]
 
[Tất nhiên, nếu em   thì thôi.]
 
Nói gì thì ,  trai đểu bỏ rơi trong lễ đính hôn và  chị cướp vị hôn phu cũng   chuyện vinh quang cho lắm. Tô Trầm Ngư  ba , cộng thêm đội truyền thông của đôi trai gái chó má   ghê gớm, Đỗ Dư Chu nghi khả năng nhỏ   ém nhẹm ‘giải quyết riêng’ cao vô cùng.
 
Không ngờ Tô Trầm Ngư trả lời dứt khoát mạnh mẽ luôn: [  cả theo .]